*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Không đến giờ Thìn, đã có người tới An Vinh Đường bẩm báo, đại quân bình định đã đến đi cửa thành. Tiếp theo, lại có người đến báo, Hoàng thượng đã suất văn võ bá quan đi tới cửa thành.
Lại tiếp theo, các loại tin tức liên tục không ngừng truyền vào. Hoàng thượng tiếp đón đại quân bình định ở ngoài cửa thành, chúng tướng sĩ đều quỳ trên mặt đất, tung hô "Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế", thanh âm rung trời, Hoàng thượng hắng giọng cười to... Sở đại soái uy phong oai hùng quỳ ở phía trước nhất, lớn tiếng bẩm báo quá trình bình định thắng lợi. Hoàng thượng tự mình nâng hắn lên, ngợi khen chúng tướng sĩ... Hoàng thượng ngồi long liễn, Sở đại soái cưỡi đại mã đồng hành cùng Hoàng thượng... Cho đến khi Hoàng thượng mang văn võ bá quan cùng tướng lãnh bình định cao cấp tiến hoàng cung, lúc đó đã đến buổi trưa.
Người bẩm báo nói được nhiều nhất là Sở đại soái, khiến tam phu nhân vừa khóc vừa cười lại là đắc ý.
Trước giờ ăn bữa cơm trưa, Sở Lệnh Vệ, Sở Lệnh Trí, Trần A Lộc cũng trở về. Bọn họ kích động nói Sở đại soái uy vũ phi phàm như thế nào, Hoàng thượng lễ ngộ hắn như thế nào. Bọn họ còn chứng kiến Sở Lệnh Tuyên, hắn là một trong tướng lãnh cao cấp trẻ tuổi tuấn tú nhất, cưỡi ngựa theo sát ở đằng sau Sở đại soái...
Lúc này, Sở Lệnh An đang làm nhiệm vụ trong cung lại để cho người tới đưa tin, nói Hoàng thượng thỉnh Tam lão gia cùng Sở Hầu gia, Sở Lệnh Tuyên ăn ngự tiệc trong cung, buổi tối có lẽ cũng sẽ ăn cơm ở trong cung, kêu người trong nhà đừng chờ bọn họ.
Sau khi ăn xong, mọi người liền rời đi An Vinh Đường, về sân nhỏ từng người. Sở Lệnh Vệ và Trần A Lộc lại đi ra ngoài, nói muốn đi trong tửu lâu tham gia thi hội đấu "Ca tụng anh hùng" của nhóm thư sinh.
Mấy đứa hài tử hưng phấn một buổi sáng, kể cả Tiểu Ngọc Nhi. Hai tiểu ca mặc dù đã không nhớ nổi phụ thân lớn lên là dạng gì, nhưng biết rõ phụ thân rất là yêu bọn họ, đều vội vàng ngóng trông phụ thân trở về. Tiểu Ngọc Nhi ở dưới mẫu thân cùng tỷ tỷ giải thích rõ nhiều lần, biết đại khái phụ thân là thứ gì, cũng tràn đầy mong đợi. Sở Hàm Yên thì không cần phải nói, ngày ngày ngóng trông, chứng kiến mẫu thân khóc nàng cũng khóc, còn tự tay bện cho phụ thân một vòng tay xinh đẹp...
Trần A Phúc chứng kiến hai tiểu ca cùng Tiểu Ngọc Nhi đã rất mệt mỏi, liền kêu người mang bọn họ đi nghỉ trưa, bọn họ còn không muốn. Trần A Phúc cười nói: "Phụ thân các con phải sau bữa cơm chiều mới có thể về nhà."
Mấy hài tử nghe, mới để đầy tớ lĩnh đi ngủ.
Sở Hàm Yên ngồi dựa vào Trần A Phúc, nói: "Mẫu thân, con quá kích động, không ngủ được."
Trần A Phúc cười nói: "Mẫu thân cũng không ngủ được, hai chúng ta liền ngồi ở chỗ này chờ." Lại sai người đi mời tam phu nhân cùng Sở Lệnh Trí đến, lại để Sở Lệnh Trí tiến
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT