*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Trần A Phúc không thể nói trưởng bối không chịu tỉnh ngộ, nàng oán giận ở trong lòng Bụi quá khác người. Lúc này là thời điểm mấu chốt, Mã Thục phi nói không chừng chính là cố ý muốn làm bà tức giận trở về am ni cô, để dư nghiệt Nhị hoàng tử bắt lấy hoặc là giết bà, thậm chí có khả năng Mã Thục phi cùng Vinh Chiêu sẽ an bài người giả mạo dư nghiệt Nhị hoàng tử đi hại bà. Nhưng bà hết lần này tới lần khác muốn nói tự tôn, muốn rút lui. Còn may bà còn không ngốc đến nhà, không đi am ni cô trên núi, nếu không lại bất lợi với bảo vệ.

Có lẽ Vinh Chiêu là bị Sở Hầu gia chọc tức chết rồi đi, bọn họ không có cách nào đối phó Sở Hầu gia, chỉ có lấy Bụi ra để xả giận, thế nhưng đi này một bước nước cờ dở giết địch một nghìn tự tổn hại tám trăm. Cũng hoặc là các nàng đoán được hoàng thượng là muốn lợi dụng Vinh Chiêu tới dọa chế Sở Hầu gia, cảm giác mình còn có cơ hội, nghĩ tới giải quyết Bụi, Sở Hầu gia mới có thể toàn tâm toàn ý đối với Vinh Chiêu...

Trần A Phúc có chút đoán không ra tâm tư nữ nhân hoàng thất.

La gia trang ở ngoại thành thành nam Định Châu, lúc một nhóm Trần A Phúc đi đến, trời đã tối đen.

Đã có người cưỡi khoái mã đi La gia trang bẩm báo, lúc Trần A Phúc đến, La quản sự cùng La Đại Nương dẫn một vài đầy tớ nghênh đón ở cửa.

Ở trong mắt Trần A Phúc, La quản sự liền như trưởng bối của mình. Nhìn đến ông dẫn người quỳ xuống, vội vàng yếu ớt đỡ một phen, nói: "La thúc, mau mau đứng lên, vất vả mọi người rồi."

La quản sự đặc biệt cảm kích Trần A Phúc cùng Sở Lệnh Tuyên, là bọn họ cho một nhà nhi tử tiền đồ tốt, để con dâu làm quản sự ma ma của thập nhất điện hạ, nhi tử, tôn tử mới có thể thoát nô tịch, hưởng phú quý. Hậu nhân cũa ông, có lẽ còn sẽ đi được quan lộ.

La quản sự đứng dậy, thấp giọng nói: "Đại nãi nãi yên tâm, chủ tử không trở ngại. Trong trang có một số cao thủ, nhị gia cũng an bài không ít quân gia trụ ở trong phòng hạ nhân cùng với trong thôn... chẳng qua, vì an toàn chủ tử, tốt nhất vẫn là thỉnh nàng đi bên trong thành trụ."

Trần A Phúc nhìn sang bốn phía, dưới ánh sao, La gia trang trơ trọi đứng vững ở bên trong. Thôn trang xung quanh có vài nóc nhà nhà trệt, thôn mét chỗ hơn một trăm ở phía trước thôn trang, đằng sau Hoa Cảnh Sơn cách nơi này hơn hai trăm mét, trong đó cây cối phần đông.

Bên trong bốn phương thông suốt, lại dễ dàng che giấu. Nếu như đột nhiên từ trong núi toát ra mười tử sĩ võ công cao cường, vẫn dễ dàng bị tổn thương Bụi. Nếu như nhân số lại thật nhiều, bắt Bụi lên núi cũng không phải là không thể được.

Nếu muốn Bụi bình an vô sự, nhất định phải thuyết phục bà vào ở Định Châu phủ. Bà không muốn vào ở Sở gia, thì để cho bà đi ở nhà Trần Danh. Đương nhiên không thể kéo Trần Danh cùng Vương thị vào trong nguy hiểm, để bọn họ trụ đi nhà Trần Thực hoặc là nhà Vương Thành.

Trần A Phúc hạ quyết tâm, nhấc chân tiến vào cửa chính. Tiến vào cổng trong, Sở Lệnh Kỳ cùng Thẩm thị đang ở đây nghênh đón các nàng. Trần A Phúc cong cong đầu gối với bọn

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play