*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Cơm nước xong, mấy người Trần A Phúc trở về Đường Viên. Nàng không đi quản chuyện Vương lão hán, Vương Thành làm quan, Hồ lão ngũ cùng La Nguyên cũng đều ở chỗ đó, chuyện sẽ được giải quyết viên mãn.

Buổi chiều, La Nguyên và Đại Bảo cùng nhau đến Yến Hương Các. La Nguyên nói, ăn xong lưu thủy yến, Trần Danh, Vương Thành, Hồ lão ngũ, La Nguyên, cùng Vương lão hán và Vương Tài cùng với Ngũ thị đóng cửa thương lượng thật lâu. Vương Thành đáp ứng tính một lần cho Vương lão hán năm mươi lượng bạc, lại mỗi tháng cho năm lượng bạc dưỡng lão. Nhưng mà, không cho tỷ tỷ Vương thị lại cho ông ta bạc dưỡng lão, bởi vì Vương thị đã gả đi Trần gia, là người Trần gia. Nếu như Vương lão hán nhất định khiến Vương thị đưa tiền, như vậy hắn liền hạ năm lượng bạc dưỡng lão xuống hai lượng... Vương lão hán cùng Ngũ thị không muốn đáp ứng, bọn họ muốn cùng đi phủ thành hưởng phúc, nhưng Vương Tài đáp ứng thống khoái. Hồ lão ngũ liền gọi Ngũ thị đi một bên, trừng mắt hù dọa một trận, Ngũ thị bị buộc đáp ứng, lại khuyên Vương lão hán đáp ứng.

Chờ La Nguyên đi rồi, Đại Bảo chen vào trong lòng Trần A Phúc nói: "Mẫu thân, người và bà ngoại, ông ngoại thật tốt, lúc trước trong nhà gian nan như vậy, cũng không nghĩ tới bán con đổi bạc."

Trần A Phúc dùng khăn lau mồ hôi trên trán cậu, cười nói: "Vậy giải thích rõ nhi tử là người có đại phúc, mới rơi ở trong nhà loại người lương thiện chúng ta."

Đại Bảo lại nghiêm trang nói: "Mẫu thân, nhi tử sẽ nỗ lực thật tốt khảo công danh, mọi người sẽ không uổng công nuôi con."

"Được, chúng ta chờ hưởng phúc nhi tử." Trần A Phúc nói.

Ngày hôm sau, cũng chính là ngày một tháng bảy, Sở Lệnh Tuyên mang người một nhà về phủ thành, cùng nhau trở về còn có một nhà Vương Thành. Trần Danh bận rộn việc đồng áng, phải tạm thời ở nông thôn.

Trước khi đi, Trần lão thái và Trần Nghiệp thế nhưng đến Đường Viên, đưa Trần A Phúc một chút sản vật núi rừng, Trần lão thái còn không ngừng cảm tạ Trần A Phúc trợ giúp với Trần gia. Nghe Vương Thành nói, bọn họ lại để cho Vương Thành giúp đỡ mang theo một chút rau xanh mới mẻ cùng sản vật núi rừng cho Trần Thực.

Bọn họ liền nghĩ thông suốt mau như thế? Trần A Phúc không thiếu sản vật núi rừng, nhưng vẫn cười bày tỏ cảm tạ.

Thời điểm bọn họ đi, không chỉ đám người Trần Danh để đưa tiễn, ngay cả Vượng Tài cùng Nguyên Bảo đều đến.

Vượng Tài cùng Nguyên Bảo rất không nỡ xa bọn họ, kêu uông uông, đặc biệt là Nguyên Bảo, đều rơi lệ. Nguyên Bảo thông minh hơn Vượng Tài nhiều, rất biết biểu đạt tâm tư chính mình. Mặc dù nó đến Lộc Viên không lâu, gần như lấy tất cả mọi người thích.

Vương thị an ủi: "Chờ trung tuần tháng chín, chúng ta hết bận công việc trong đất, liền mang bọn ngươi đi phủ thành trụ."

Một nhà Trần A Phúc cùng động vật gia cũng không bỏ được chúng nó, Trần Đại Bảo nói: "Chờ các ngươi đến, liền đi nhà ta ở vài ngày."

Buổi chiều, một đoàn người ngựa Sở Lệnh Tuyên tiến vào phủ Định Châu, Sở Lệnh Tuyên trực tiếp đi nha môn, đám người Trần A Phúc về phủ Tham tướng - - không, hiện tại phải gọi là phủ Phó tổng binh.

Xua đuổi bọn nhỏ trở về phòng nghỉ ngơi, Trần

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play