*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Trần A Phúc chứng kiến bộ dáng Vương lão hán mà nhíu mày, ích kỷ, bất lực, hồ đồ, lôi thôi, nhưng nam nhân này lại là thân ông ngoại của thân thể này.
Nàng hừ lạnh nói: "Ông có một khuê nữ ngoan. Mặc dù ông cái người phụ thân này từ nhỏ đến lớn chưa từng trông nom bà một ngày, chưa từng cố gắng một chút nghĩa vụ làm cha, nhưng bởi vì ông là cha của bà, bà ấy không có biện pháp mặc kệ ông. Nhưng mà, ác phụ bán nương ta cùng tiểu cữu của ta, lại không thể đi theo ông cùng nhau hưởng phúc của nương ta. Nếu không, ông trời cũng sẽ không đáp ứng."
Vương lão hán chỉ nghe vào nửa câu đầu, không nghe vào nửa câu sau. Vừa nghe có thể hưởng phúc khuê nữ, nhếch miệng mừng rỡ lên. Cười nói: "Khuê nữ chính là hiếu thuận, được, được. Sớm biết vậy, ta nên sớm đi đến thỉnh cầu khuê nữ..."
Lúc này, Trần Danh từ thị trấn trở về, hắn nhìn thấy Đinh thị cùng Vương Tài ở nhà đại náo, nghe đại khái, tức đến không thôi.
Trần A Phúc kéo hắn đến tây phòng, lại gọi Trần lão thái, Trần Nghiệp cùng Trần A Quý đi vào, mấy người thấp giọng thương lượng một trận, sắc mặt Trần Danh mới tốt lên.
Gần nửa canh giờ sau, trong sân lại vang lên một trận tiếng huyên náo, là đại đường bá Vương lão gia tử của Vương thị được Tiết Đại Quý dùng xe ngựa đến đón, ông còn dẫn theo hai đứa con trai cùng hai cô con dâu của ông. Mẹ con Đinh thị vừa thấy bọn họ đến, liền có chút sợ hãi. Muốn đi vào nhà tìm Vương lão hán, bị người ngăn cản ở bên ngoài. Đinh thị lại ngồi dưới đất bắt đầu gào thét, Trần lão thái và Mục thẩm nhi, Cao thị và vài người liền đi qua xô đẩy mụ.
Chính thức đàm phán cùng tộc nhân Vương gia, phải do Trần Danh, Trần Nghiệp cùng Trần lão thái ra mặt, bên này cũng không còn chuyện của nàng, Trần A Phúc ra chính phòng.
Nàng kêu Mục thẩm chuẩn bị thêm một ít thức ăn, kể cả mẫu tử lòng dạ hiểm độc kia. Lại để Hạ Nguyệt lưu lại bên này giúp đỡ nấu cơm, Tiết Đại Quý cũng ở lại chờ đưa người Vương gia về thôn.
Lúc này đã mặt trời chiều ngã về tây, đám người xem náo nhiệt đều đi, chỉ có Vượng Tài nằm sấp dưới tàng cây u oán nhìn Phúc Viên.
Cửa Phúc Viên, A Lộc dắt Đại Bảo chống gậy đứng ở nơi đó nhìn sang Lộc Viên, bên chân bọn họ còn đứng Truy Phong cùng Ào Ào. Bọn họ được phân phó, không thể đi Lộc Viên.
Đại Bảo nhìn thấy Trần A Phúc đi ra, bỏ qua A Lộc tay chạy tới bên này, thân thể nho nhỏ chống gậy cực kỳ linh hoạt.
"Nương, nương, bà ngoại con đâu?" Cậu lớn tiếng hô lên.
Trần A Phúc ôm Đại Bảo chạy tới vào trong lòng, A Lộc chạy qua nhặt lên cây gậy bị Đại Bảo ném xuống đất, hỏi: "Tỷ, nương mình không có sao chứ?" Trong mắt lo lắng không thể che hết.
Trần A Phúc cười nói: "Không sao, nội và đại bá bọn họ đều ở đây. Lần này chắc chắn đuổi ác phụ Đinh thị kia ra khỏi Vương gia, về sau cũng không thể đến ghê tỏm nương nữa." ChieuNinh:{|}
[email protected]#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
Đại Bảo và A Lộc nghe, đều hé miệng cười rộ lên.
Lão hầu gia cùng Sở Lệnh Trí sớm đến rồi, bọn họ ở trong phòng nói chuyện cùng Trần Thế
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT