- Nếu ta nhận ra sớm sẽ không có nhiều người chết như vậy, mất biết bao hán tử làm mồi cho con thủy quái đáng chết kia.
La lão đầu tiếp tục nói, Lý Tu Viễn và chúng hộ vệ ở một bên lẳng lặng lắng nghe. Nghe một hồi thì trong lòng Thiết Sơn và chúng hộ vệ tràn đầy căm phẫn.
- Yêu quái đáng chết, dám càn rỡ như ăn thịt nhiều người như thế, thật muốn lăng trì con súc sinh kia.
- Chứ còn gì nữa, hai mươi mấy mạng người cứ vậy mà tiêu tán.
- Yêu quái gây nghiệt lớn như vậy không sợ báo ứng sao, chẳng lẽ ông trời không có mắt, sao chưa đánh chết con súc sinh này.
Nghe được yêu quái ăn thịt hết hai mươi mấy người, cả đám rung động không thôi, bọn họ sinh sống ở huyện Quác Bắc, Lý gia kinh doanh ở nơi phồn hoa này, đừng nói là yêu quái, ngay cả quỷ sự cũng chẳng có.
Mà từ trước tới giờ Lý Tu Viễn cũng chỉ gặp duy nhất một đầu yêu quái là con Sơn Tiêu ở Hạ Hà thôn kia mà thôi. Bất quá nó chỉ bắt một người đã bị hắn chém chết, nhanh tới mức mọi chuyện chưa truyền ra ngoài đã được hắn giải quyết.
- Thôn trưởng, ân công bảo ngài ấy có cách tiêu diệt con yêu quái kia, báo thù cho chúng ta.
Lúc này Tiểu Can Tử chợt xem vào.
- A, là thật sao?
La lão đầu mở to hai mắt nhìn Lý Tu Viễn, thấy hắn ta khí chất bất phàm mà người dưới trướng lại to lớn hữu lực, nói không chừng thật sự có biện pháp trừ bỏ con thủy yêu kia.
- Ân công, cầu ngài cứu thôn Đại Hồ a.
La lão đầu cũng mặc kệ bản thân tuổi đã cao, thình thịch quỳ gối xuống đất.
- Đã chết hai mươi mấy người, nếu vẫn không trừ bỏ thủy quái, thôn Đại Hồ coi như xong. Van cầu ân công.
Lý Tu Viễn vội vàng đỡ La lão đầu:
- Lão thôn trưởng, nguơi làm cái gì vậy, ngươi làm vậy sẽ khiến ta tổn thọ đấy, ta đã đồng ý với Tiểu Can Tử sẽ giúp thôn làng trừ yêu, các người không cần như thế.
- Đây, đây là thật sao?
Vẻ mặt La lão đầu tràn đầy kỳ vọng nhìn Lý Tu Viễn.
- Đương nhiên, chừng nào chưa tiêu diệt yêu quái, Lý Tu Viễn ta sẽ không rời khỏi nơi này.
Lý Tu Viễn lập xuống lời thề.
La lão đầu nói không sai, ác yêu không trừ thì thôn dân sao mà sinh sống được.
Sau một phen bàn luận tới nửa đêm, lão thôn trưởng và thôn dân đều trở về nghỉ ngơi. Thiết Sơn và hai đội hộ vệ được an trí tới các nhà trong thôn, Lý Tu Viễn nghỉ ngơi trong một gian phòng khá tốt, có điều Lý Tu Viễn lại không buồn ngủ.
- Thiết Sơn, đi với ta ra bên hồ một lát.
Nửa đêm, Lý Tu Viễn mở miệng nói.
- Vâng, công tử.
Thiết Sơn phụ trách gác đêm đáp lại một tiếng.
Thời tiết tối nay không tệ, dưới ánh trăng mọi vật được phủ một lớp ánh sáng bạc, quang cảnh cũng không quá tối.
May mà mắt Lý Tu Viễn tốt, đổi lại là người bị chứng quáng gà, dưới trời tối thế này đừng mong thấy đường mà đi.
Thời điểm Lý Tu Viễn tới bên hồ, từng đợt âm phong không ngừng thổi qua, cờ chiêu hồn đong đưa trong gió, từng bóng người ướt sũng đến trên hồ nước kinh ngạc nhìn Lý Tu Viễn và Thiết Sơn, bóng người kia có nam có nữ, dường như cũng là thôn dân của thôn Đại Hồ.
- Sau khi chết hóa thành thủy quỷ sao?
Ánh mắt Lý Tu Viễn khẽ nhúc nhích.
- Vị thôn trưởng kia nói không sai, quả thực trong thôn có rất nhiều người chết.
- Thiếu gia, người đang nhìn cái gì vậy?
Thiết Sơn thấy Lý Tu Viễn nhìn chằm chằm phía trước liền hiếu kì hỏi.
Lý Tu Viễn nói:
- Đang nhìn những oan hồn kia.
Nói xong liền đi về phía trước.
Lúc này hắn thấy thủy quỷ* đưa tay lên hồ muốn lấy tế phẩm, có điều vì thủy quỷ không thể rời khỏi hồ nước nên với chẳng tới.
*oan hồ chết vì bị thủy quái ăn thịt
- Thủy quỷ không thể rời khỏi hồ.
Lý Tu Viễn đoán.
- Các ngươi là thôn dân thôn Đại Hồ, vì sao chưa đi đầu thai.
Lý Tu Viễn đi tới, cầm tế phẩm lắc lắc ở phía trước.
Một thủy quỷ vươn tay như bắt đoàn hương bị nào đó, sau đó đoàn hương vị bị nó hút vào mồm, thủy quỷ tỏ ra bộ dáng cơm nước no nê.
Quỷ là không ăn thức ăn, chỉ ăn mùi, này là do sư phụ đã nói với hắn, gọi là quỷ thực khí.
Lúc này nhóm thủy quỷ giật mình nhìn Lý Tu Viễn, dường như không nghĩ tới hắn ta nhìn thấy chúng.
- Thi cốt chúng ta đều bị thủy yêu khống chế nên không thể đầu thai được, quỷ sai cũng không tới câu hồn, chúng ta chỉ có thể ở nơi này làm thủy quỷ mà thôi
Một cái nữ quỷ nói.
- Thủy yêu kia nói, chỉ cần chúng ta kéo một người chết đuối khác mới bằng lòng cho phép chúng ta rời đi đi đầu thai."
- Đúng vậy a, thế nhưng bên hồ đều là thân nhân, bằng hữu của chúng ta, làm sao chúng ta nhịn lòng mà kéo bọn họ xuống nước được chứ.
Cái khác thủy quỷ cũng lên tiếng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT