Lưỡng Giới thành.

Khương Cửu ra khỏi cửa thành, đi tới trước mặt Diệp Huyền, nàng an vị trước mặt Diệp Huyền.

- Có chuyện muốn nghe ý kiến của ngươi.

Diệp Huyền nhìn về phía Khương Cửu.

- Chuyện gì?

Khương Cửu trầm giọng nói:

- Đường quốc, hiện tại trên triều đình đang nhao nhao vì chuyện xử trí Đường quốc như thế nào. Có người muốn giam, bảo Đường quốc trả giá tài chính rất lớn để chuộc người, có rất nhiều muốn Đường quốc trở thành nước phụ thuộc Khương quốc chúng ta... Càng có, nghĩ triệt để tiêu diệt Đường quốc, vĩnh viễn trừ hậu hoạn.

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyền.

- Ngươi thấy như thế nào?

Diệp Huyền hỏi lại:

- Ngươi thì sao? Ngươi thấy thế nào?

Khương Cửu trừng mắt nhìn Diệp Huyền.

- Ta đang hỏi ngươi!

Diệp Huyền cười nói:

- Ta không hiểu chuyện này!

Khương Cửu trầm giọng nói:

- Có thể nói ý nghĩ của ngươi hay không!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Thả hai người bọn họ!

Khương Cửu bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyền, kinh ngạc.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Bảo Đường quốc trả giá tài chính lớn tới chuộc người sẽ làm nội bộ Đường quốc rung chuyển, thậm chí phân liệt, đồng thời, bọn họ sẽ càng ngày càng thù hận Khương quốc, khi đó sẽ bức bách bọn họ ngã về phía Đại Vân đế quốc bên kia. Còn diệt quốc, Khương quốc hiện tại không có thực lực triệt để tiêu diệt Đường quốc.

Nói đến đây, hắn dừng lại, sau đó nói khẽ:

- Nếu không thả bọn họ trở về, Đại Vân đế quốc rất có thể sẽ bồi dưỡng một con rối tại Đường quốc, khi đó, chúng ta giam bọn họ không có ý nghĩa gì. Thả bọn họ trở về, kết minh với bọn họ.

- Kết minh?

Khương Cửu nhìn về phía Diệp Huyền.

- Hai nước là kẻ địch nhiều đời với nhau!

Diệp Huyền lắc đầu.

- Tình cảnh Khương quốc hiện tại, ngươi hẳn phải biết. Quân chủ lực của Đường quốc vẫn còn, nếu bọn họ không tiếc bất cứ giá nào tiến công Lưỡng Giới thành, tăng thêm Càn quốc, Sở quốc, Đại Vân đế quốc, tình cảnh Khương quốc ta sẽ càng hỏng bét.

Khương Cửu trầm giọng nói:

- Nhưng nếu sau khi bọn họ quay về ngã về Đại Vân đế quốc thì sao?

Diệp Huyền cười nói:

- Bọn họ đã bị Thương Mộc học viện cùng Ám giới vứt bỏ một lần, đồng thời vì thế mà trả cái giá thê thảm, ta tin tưởng, bọn họ sẽ không tiếp tục đi theo đám người Thương Mộc học viện.

Khương Cửu nhìn thẳng Diệp Huyền.

- Nếu như một phần vạn thì sao?

Diệp Huyền cười nói:

- Vậy thì lại diệt bọn họ một lần, tiêu diệt triệt để, nhường Đường quốc triệt để vong quốc, ngươi nói với bọn họ như vậy, bảo là ta nói!

Khương Cửu nhìn Diệp Huyền rất lâu, cuối cùng, nàng đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng nhẹ nhàng vuốt ve vết thương trên mặt Diệp Huyền.

- Ngươi kỳ thật có khả năng đi!

Đi!

Diệp Huyền xác thực có khả năng đi.

Nếu như hắn đi, cường giả Vạn Pháp cảnh không thể ra tay, Thương Mộc học viện cùng Ám giới căn bản không làm gì được hắn.

Diệp Huyền cười nói:

- Nơi này, có huynh đệ của ta, có người ta để ý, còn có Thương Lan học viện, ta đã đáp ứng Kỷ lão đầu!

Khương Cửu cười nói:

- Ta thì sao?

Diệp Huyền hơi ngẩn người, sau đó cười nói:

- Cũng là người ta để ý.

Khương Cửu mỉm cười.

- Để ý bao nhiêu?

Diệp Huyền chân thành nói:

- Hết sức để ý.

Khương Cửu nhìn Diệp Huyền rất lâu, cuối cùng, nàng ôm lấy Diệp Huyền.

- Nếu như ta và Tiểu An cùng rơi xuống nước, ngươi cứu người nào trước?

Nghe vậy, gương mặt Diệp Huyền đen lại...

Khương Cửu cười một tiếng, nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ gương mặt Diệp Huyền.

- Đồ ngốc!

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Một bộ ngân giáp, phong thái yểu điệu.

Diệp Huyền lắc đầu, những nữ nhân này mỗi ngày đang nghĩ cái gì thế...

Một lúc lâu sau, quốc chủ Đường quốc cùng Bùi Khiếu Hổ đột nhiên ra khỏi Lưỡng Giới thành, hai người đi tới trước mặt Diệp Huyền, Đường Mộc nhìn thoáng qua Diệp Huyền.

- Cáo từ.

Diệp Huyền gật đầu.

- Bảo trọng.

Bùi Khiếu Hổ đi đến trước mặt Diệp Huyền, hắn nhìn thẳng Diệp Huyền.

- Không sợ chúng ta trở về lại đầu nhập vào Thương Mộc học viện cùng Đại Vân đế quốc hay sao?

Diệp Huyền nhìn Bùi Khiếu Hổ.

- Nếu tin ta, Khương quốc còn, Đường quốc sẽ không vong.

Bùi Khiếu Hổ nói:

- Ngươi có thể đại biểu Khương quốc?

Diệp Huyền lắc đầu.

- Không thể! Nhưng ta có thể đại biểu chính mình. Nếu Khương quốc hủy minh ước, ta là người đầu tiên không đáp ứng. Dĩ nhiên, nếu Đường quốc bội ước, ta cam đoan, ngày sau thế gian này sẽ không có Đường quốc.

Bùi Khiếu Hổ liếc mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.

- Khương quốc không bội ước, Bùi Khiếu Hổ ta còn sống một ngày, Đường quốc sẽ không bội ước.

Đúng lúc này, một người áo đen đột nhiên xuất hiện ở trước mặt đám người Diệp Huyền, người áo đen bước nhanh đi vào trước mặt Diệp Huyền, hắn ôm quyền.

- Diệp công tử, Càn quốc và Sở quốc đột nhiên phát động tập kích, phía nam và phía đông Khương quốc, đã thất thủ! Đại quân hai nước đã tiến vào Khương quốc!

Diệp Huyền nhíu mày.

- Tại sao lại như vậy?

Người áo đen trầm giọng nói:

- Đại Vân đế quốc ra tay rồi.

Lúc này, Khương Cửu mang theo một đội kỵ binh đột nhiên ra khỏi thành, Khương Cửu đi vào trước mặt Diệp Huyền.

- Ta muốn đi trợ giúp!

Diệp Huyền yên lặng.

Một bên, Bùi Khiếu Hổ đột nhiên nói:

- Cửu công chúa, nếu tin tưởng lão phu, lão phu có thể mang Hắc Đao vệ và Cảm Tử doanh cùng đi với Cửu công chúa!

Khương Cửu nhìn về phía Bùi Khiếu Hổ.

- Đa tạ!

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền nhìn nàng.

- Chờ ta!

Khương Cửu cười nói:

- Yên tâm, dù có chết, ta cũng sẽ liếc nhìn ngươi trước, nghe tiếng nói của ngươi trước, bằng không ta sẽ chết không nhắm mắt!

Một lúc sau, Khương Cửu mang theo binh sĩ Lưỡng Giới thành đi.

Cùng đi với Khương Cửu còn có Hắc Đao vệ cùng với Cảm Tử doanh của Đường quốc.

Lưỡng Giới thành hiện tại lại biến thành một tòa thành không.

Có thể nói, nếu Đường quốc hiện tại đột nhiên đánh lén, có thể không cần tốn nhiều sức thu lấy Lưỡng Giới thành.

Nhưng mà, Đường quốc sẽ không làm như thế.

Đường quốc cùng Khương quốc là thù truyền kiếp, cừu hận còn không nhỏ, thế nhưng lần này, bọn họ càng hận Thương Mộc học viện hơn.

Chuyện lúc trước đã làm cho người Đường quốc biết, thế lực Thương Mộc học viện cùng Ám giới căn bản không có đặt bọn họ vào mắt, bọn họ chỉ là con cờ của người ta, hơn nữa còn là loại tùy thời có thể vứt bỏ!

Sinh tử của Đường quốc, người ta căn bản không quan tâm!

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân, đó chính là Diệp Huyền.

Diệp Huyền còn sống!

Chỉ cần Diệp Huyền còn sống, hắn sẽ chấn nhiếp Đường quốc, người Đường quốc cũng không dám có ý khác.

- -----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play