Đại trưởng lão đột nhiên gầm thét, sau một khắc, trực tiếp vọt lên đài, một chưởng vỗ thẳng tới Diệp Huyền!

Nhìn thấy Đại trưởng lão xuất thủ, hai mắt Diệp Huyền ánh lên một vệt dữ tợn, hắn cũng không nhượng bộ, phi tốc lao tới, một quyền đánh thẳng lại Đại trưởng lão!

Ầm!

Một tiếng nổ trầm thấp vang lên, Đại trưởng lão trực tiếp bị chấn bay ra mấy trượng!

Diệp Huyền đang muốn tiếp tục xuất thủ, có điều, đám trưởng lão Diệp gia kia đã lần lượt lên đài, mà xung quanh Sinh Tử đài, cũng đã xuất hiện vô số thị vệ Diệp gia cầm sẵn cường nỏ!

Diệp Huyền xiết chặt nắm đấm, lạnh lùng nhìn bốn phía:

- Thế nào, quyết chiến sinh tử còn có mục quần ẩu sao?

Đại trưởng lão nộ chỉ Diệp Huyền:

- Diệp Huyền, ngươi gian lận!

Diệp Huyền nhìn về phía Đại trưởng lão, Đại trưởng lão cả giận nói:

- Đan điền của ngươi rõ ràng đã bị phá, sao có thể có lực lượng cường đại như vậy được!

Diệp Huyền cười lạnh:

- Liên quan gì tới ngươi!

Mọi người: “…”

- Ngươi!

Đại trưởng lão phẫn nộ, mặt giận tái mét.

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn đám Đại trưởng lão, cười lạnh nói:

- Đại trưởng lão, đã nói rõ là sinh tử luận võ, nhưng các ngươi lại đột nhiên chặn ngang, chẹp chẹp, Đại trưởng lão, ngay cả cái mặt mo nát này mà các ngươi cũng không cần! Người trong thiên hạ đều đang nhìn đâu, ngươi không sợ, Diệp gia thành trò cười cho thiên hạ sao?

Nghe Diệp Huyền nói, đám người dưới đài đồn dập nhìn về phía Diệp gia, sắc mặt có chút cổ quái.

Vốn nói rõ là đơn đấu, mà Diệp gia lại đồng loạt xuất thủ chặn ngang, thế này còn là đơn đấu sao? Rõ là quần ẩu a!

Bên dưới, đám người bàn tán sôi nổi!

Mà một bên khác, ba người Lý Ngọc liếc mắt nhìn nhau, trong mắt ba người, đều mang theo ý cười nghiền ngẫm.

Ngoài ý muốn!

Thực sự là vô cùng ngoài ý muốn!

Bọn hắn cũng không nghĩ tới, Diệp Lang đã đạt tới Ngự Khí cảnh, thế mà còn không phải đối thủ của Diệp Huyền!

Có điều, đối với ba nhà bọn hắn mà nói, chuyện này tự nhiên là chuyện tốt!

Lý Ngọc đứng lên, nhìn về phía Diệp gia Đại trưởng lão:

- Đại trưởng lão, ngươi mời chúng ta tới quan sát luận võ là để xem Diệp gia các ngươi quần ẩu một thiếu niên sao?

Chương Liệt ở bên cười lạnh:

- Đây là luận võ của Diệp gia sao? Vừa lên Sinh Tử đài liền quần ẩu? Thực sự cười chết ta, ha ha…

Thành chủ Khương Niệm nhìn thoáng qua Đại trưởng lão, lãnh đạm nói:

- Đại trưởng lão, người trong thiên hạ còn đang nhìn đâu!

Sắc mặt Đại trưởng lão cực khó coi, nhìn thoáng qua Diệp Lang bên cạnh, hiện tại, giáp trụ trên người Diệp Lang đã vỡ vụn!

Không chỉ như thế, khóe miệng cũng không ngừng chảy máu, hiển nhiên đã bị thương cực nghiêm trọng!

Tiếp tục đánh, nhất định sẽ bị Diệp Huyền chém giết!

Nghĩ tới đây, Đại trưởng lão chậm rãi xiết chặt nắm đấm!

Ngay lúc này, Diệp Huyền cách đó không xa đột nhiên cười nói:

- Xem ra Đại trưởng lão không định để ta đơn đấu với Diệp Lang, không biết là ngài chuẩn bị cớ gì để diệt trừ ta đây?! Tới tới, nói đi, ta đang nghe đây! Mọi người cũng đang nghe đây!

Đại trưởn lão ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền:

- Diệp Huyền, lão phu hoài nghi ngươi gian lận, ngươi…

Đúng lúc này, Diệp Huyền nộ chỉ Đại trưởng lão:

- Gian lận? Lão cẩu ngươi còn có chút mặt mũi hay không? Lão tử đơn đấu với hắn, lão tử thắng thì là gian lận? Mặt ngươi còn dày hơn mông lão tử!

Đại trưởng lão gằn giọng nói:

- Đệ tử Diệp gia nghe lệnh, Diệp Huyền phạm thượng làm loạn, bắt giết hắn cho ta!

Hiển nhiên, lão đã không quan tâm tới bất cứ thứ gì khác nữa!

Xoạt!

Dưới đài lập tức xôn xao!

- Diệp gia này thực sự không biết xấu hổ! Thua không chịu nổi sao!

- Nào chỉ là thua không nổi, quả thực vô sỉ tới cực điểm, người ta thắng liền đổ vấy gian lận? Đại trưởng lão Diệp gia chỉ được như thế thôi sao?

- Chịu thôi, Thiên Tuyển Chi Nhân kia là cháu ruột của hắn! Hắn sao nỡ để Diệp Lang kia chết? Chỉ có điều, làm như vậy thực sự quá vô sỉ!

“…”

Trên khán đài, trung niên cùng mỹ phụ tới từ Viêm thành, La thành đưa mắt nhìn nhau, đều lắc đầu, trong mắt không chút che giấu vẻ xem thường.

Bốn phía Sinh Tử đài, đám thị vệ cầm cường nỏ cũng đưa mắt nhìn nhau, lúc này, Đại trưởng lão thét lên giận dữ:

- Còn không mau bắn giết hắn?

Đám thị vệ do dự một hồi, đang chuẩn bị xuất thủ, đột nhiên nghe tiếng:

- Tộc trưởng xuất quan!

Nghe vậy, thân thể Đại trưởng lão khẽ run lên, nhìn về phía cửa phủ, nơi đó, một trung niên đang chậm rãi đi tới.

Người này, chính là Diệp gia gia chủ Diệp Thương! Cũng là người mạnh nhất Diệp gia!

- Bái kiến tộc trưởng!

Đám người Diệp gia cùng quỳ bái.

Diệp Huyền nhìn thoáng qua Diệp Thương, không nói gì.

Diệp Thương tới trước Sinh Tử đài, nhìn liếc mắt nhìn Đại trưởng lão:

- Ngươi làm chuyện tốt!

Sắc mặt Đại trưởng lão có chút khó coi, hơi thi lễ:

- Tộc trưởng!

Diệp Thương không để ý tới Đại trưởng lão, ôm quyền hướng bốn phía:

- Để các vị chê cười!

Nói xong, mới nhìn lại Đại trưởng lão:

- Từ giờ phút này, trừ bỏ thân phận Đại trưởng lão, biếm thành trưởng lão bình thường, chung thân không được phép cầm quyền!

Nghe vậy, sắc mặt Đại trưởng lão khé biến, đang muốn lên tiếng, Diệp Thương lại nhìn về phía Diệp Huyền:

- Việc này dừng ở đây, được chứ?

Diệp Huyền lắc đầu, chỉ Diệp Lang cách đó không xa:

- Ta cùng hắn có ước hẹn sinh tử, tới giờ còn chưa kết thúc!

Nghe vậy, Diệp Thương nhíu mày.

Lúc này, Đại trưởng lão cùng một đám trưởng lão đã tới bên cạnh Diệp Thương, Đại trưởng lão trầm giọng nói:

- Tộc trưởng, Diệp Lang là Thiên Tuyển Chi Nhân, hơn nữa còn có thể dẫn tới thiên địa dị tượng, ngày sau nhất định sẽ có tiền đồ vô lượng. Mặc dù hôm nay hắn thua Diệp Huyền, thế nhưng Diệp Huyền này đã bị phá đan điền, chỉ là một tên phế nhân, cực hạn cả đời cũng chỉ là võ phu, căn bản không thể bước khỏi Thanh thành này.

Diệp Thương lạnh lùng nhìn Đại trưởng lão:

- Chuyện đan điền của hắn, là người làm?

Đại trưởng lão xiết chặt nắm đấm:

- Là ta làm! Tộc trưởng, hắn đã không có tiềm lực đáng nói, mà Diệp Lang còn có tương lai vô hạn, hôm nay giữ Diệp Lang, sau này hắn nhất định có thể giúp Diệp gia ta quang diệu!

Chung quanh, đám trưởng lão khác cũng dồn dập phụ họa.

Không thể giết Diệp Lang!

Đây chính là chuyện quan hệ tới vinh nhục của Diệp gia!

Diệp Thương im lặng.

Bất kỳ một gia tộc nào, cũng đều cần có thiên tài, đan điền Diệp Huyền đã bị phá, tương lai tuyệt không thể gánh được trọng trách Diệp gia. Mà Diệp Lang này, không những là Thiên Tuyển Chi Nhân, còn là Thiên Tuyển Chi Nhân có thể dẫn tới thiên địa dị tượng!

Diệp gia cần người như vậy!

Nghĩ tới đây, Diệp Thương nhìn về phía Diệp Huyền:

- Từ ngày hôm nay, ngoại trừ danh hiệu thế tử, khôi phục tất cả đãi ngộ trước kia của ngươi, việc hôm nay bỏ qua, hiểu chứ?

Diệp Huyền cười.

Nụ cười mang theo vẻ bi thương!

Nhìn về phía Diệp Thương:

- Kỳ thực tộc trưởng hẳn vẫn luôn nắm tình hình trong phủ, thế nhưng, tộc trưởng cũng không ra quản thúc, tùy ý để Đại trưởng lão làm như vậy với ta, nghĩ tới, tộc trưởng không chỉ kiêng kỵ đám đám trưởng lão, cũng kiêng kỵ ta, kiêng kỵ việc ta trưởng thành quá nhanh, sau đó uy hiếp ngược lại ngươi, đúng không?

Diệp Thương nhắm mắt:

- Ngươi không nên không biết tốt xấu!

- Tốt xấu?

- ------------

Phóng tác: xonevictory

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play