Thả Cam Thập Tam?

Diệp Huyền nghĩ cũng chưa từng nghĩ!

Những kẻ này cao cao tại thượng đã quen, thả Cam Thập Tam này, bọn hắn không chỉ không cảm kích, ngược lại còn cho rằng đây là chuyện hắn phải làm!

Hơn nữa, thả Cam Thập Tam này, tên này sẽ trở về tu luyện một phen, khả năng rất lớn sẽ tiếp tục tới tìm hắn báo thù.

Loại chuyện ngu xuẩn này, đương nhiên hắn sẽ không làm!

Còn nữa, xưa nay hắn chưa từng ký thác hy vọng sinh tồn của bản thân vào trên thân người khác.

Ngươi đã muốn tới giết ta, tất nhiên ta phải chơi chết ngươi!

Quản con mẹ nó sau lưng ngươi là ai!

Chơi chết rồi nói sau!

Nhìn thấy Diệp Huyền chém giết Cam Thập Tam, vẻ mặt của lão giả áo bào trắng cách đó không xa lập tức trở nên cực kỳ khó coi, hắn nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, phảng phất muốn ăn sống Diệp Huyền.

Cam Thập Tam!

Đây chính là thiên tài đứng đầu nội viện Thương Mộc học viện Đại Vân đế quốc a!

Toàn bộ Thương Mộc học viện ký thác kỳ vọng trên người hắn, hơn nữa, Cam Thập Tam này chính là học sinh của hắn, tương đương với đệ tử thân truyền của hắn!

Mà bây giờ, lại bị Diệp Huyền chém giết ngay trước mặt hắn!

Lão giả áo bào trắng đang muốn xuất thủ, Kỷ lão đầu cách đó không xa đột nhiên cách không đấm ra một quyền về phía lão giả áo bào trắng!

Quyền, chí cương chí mãnh!

Không gian xung quanh lão giả áo bào trắng trực tiếp vặn vẹo hẳn đi!

Bành!

Cả người lão giả áo bào trắng trực tiếp bị chấn động bay ra ngoài mấy chục trượng!

Lão giả áo bào trắng lau máu tươi trên khóe miệng, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Kỷ lão đầu say khướt cách đó không xa, trong mắt có một tia khó có thể tin!

Mặc dù hắn chưa đạt đến Vạn Pháp Đỉnh Phong cảnh, nhưng hắn cũng là Vạn Pháp cảnh, nhưng đối mặt Kỷ lão đầu này, hắn gần như không còn sức đánh trả!

Căn bản không đánh nổi!

Cuối cùng lão giả áo bào trắng đã cho ra kết luận này!

Nhưng mà, hắn cũng không sợ chút nào, bởi vì sau lưng hắn, là Thương Mộc học viện Đại Vân đế quốc!

Mặc dù Thương Mộc học viện Đại Vân đế quốc không phải tổng viện, nhưng đó chính là học viện tốt nhất khu vực Thanh Châu này, cũng là một trong những thế lực cường đại nhất khu vực Thanh Châu!

Hắn có niềm tin! Phải nói, có lực lượng vô cùng!

Lão giả áo bào trắng lạnh lùng nhìn thoáng qua Kỷ lão đầu:

- Cứ chờ đi!

Nói xong, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Huyền cách đó không xa:

- Cẩu tạp chủng, ngày khác hãy xem, ai có thể bảo vệ ngươi!

Nói xong, hắn quay người biến mất ở cuối chân trời.

Kỷ lão đầu nhìn thoáng qua địa phương lão giả áo bào trắng biến mất, thần sắc bình tĩnh, không nói gì! Hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền phía dưới:

- Chớ để bản thân bị thương!

Nói xong, thân hình hắn lóe lên, trực tiếp biến mất tại chỗ.

Sau khi Kỷ lão đầu rời đi, Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Khương Cửu cách đó không xa, trên mặt Khương Cửu, có một vết đao sâu hoắm, ngoài ra, phần bụng của nàng, đã bị máu tươi nhiễm đỏ!

Diệp Huyền nắm thật chặt Linh Tú kiếm trong tay, hắn nhìn về phía đối diện Khương Cửu, nơi đó, một đạo quỷ ảnh đột nhiên lướt nhanh về sau!

Muốn chạy!

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền đột nhiên gầm thét:

- Chết đi cho lão tử!

Thanh âm vừa dứt, cả người hắn trực tiếp bay ra ngoài, cùng lúc đó, Linh Tú kiếm trong tay hắn đột nhiên chém ra, tốc độ của Linh Tú kiếm cực nhanh, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt quỷ ảnh kia!

Quỷ ảnh đột nhiên biến mất tại chỗ, Linh Tú kiếm một kiếm thất bại!

Mà đúng lúc này, cái bóng sau lưng Diệp Huyền đột nhiên chuyển động, thoáng qua, một đạo hàn mang trực chỉ phần gáy của Diệp Huyền!

Diệp Huyền híp lại hai mắt, hắn phản ứng cực nhanh, thân thể lập tức khẽ chúi về phía trước, tránh thoát đạo hàn mang này, cùng lúc đó, Linh Tú kiếm từ nơi xa đột nhiên chém ngược về!

Sau lưng Diệp Huyền, đạo quỷ ảnh kia lặng yên biến mất, liên tục lướt về sau!

Đúng lúc này, một thanh phi đao màu vàng óng không chút dấu hiệu nào đột nhiên xuất hiện sau lưng quỷ ảnh!

Thân hình quỷ ảnh run lên, trực tiếp mờ đi!

Lúc xuất hiện lần nữa, đã cách xa vài chục trượng về bên phải!

Nhìn thấy một màn này, thần sắc của đám người Diệp Huyền đều ngưng trọng hẳn lên!

Thân pháp thật quỷ dị!

Mặc Vân Khởi cũng một mặt ngưng trọng, tốc độ của hắn nhanh, nhưng lại không quỷ mị, mà kẻ trước mắt này, tốc độ không chỉ nhanh, còn vô cùng quỷ mị, quả thật đúng là quỷ mị!

Thân thể quỷ ảnh dần dần mờ đi, rõ ràng, muốn chạy trốn!

Đúng lúc này, cách đó không xa, Linh Tú kiếm trong tay Diệp Huyền đột nhiên bay ra!

Một kiếm này, mang theo kiếm ý!

Một kiếm này, vô cùng nhanh!

Nơi xa, quỷ ảnh đột nhiên ngừng lại, một cây chủy thủ trong tay hắn gắt gao chống đỡ Linh Tú kiếm của Diệp Huyền, mà chính hắn, lại bị lực lượng ẩn chứa bên trong chuôi kiếm này chấn cho liên tục lùi về sau!

Nhìn thấy một màn này, khóe miệng của Mặc Vân Khởi hơi nhấc lên, sau một khắc, thân hình hắn lóe lên, trực tiếp biến mất tại chỗ, cùng lúc đó, hai vệt sáng lạnh lẽo lặng yên không một tiếng động xuất hiện hai bên trái phải quỷ ảnh kia!

Phi đao!

Quỷ ảnh cầm trong tay một cây chủy thủ liên trảm hai bên trái phải!

Phanh phanh!

Hai ngọn phi đao bị chém bay trong nháy mắt!

Mà đúng lúc này, một sợi kiếm mang đột nhiên xuyên qua từ giữa thân quỷ ảnh!

Xuy!

Thân thể quỷ ảnh trực tiếp cứng đờ tại chỗ!

Sau một khắc, thân thể quỷ ảnh dần dần mờ đi.

Mà đúng lúc này, trong thân thể hư ảo của quỷ ảnh, một giọt máu đột nhiên bay vào ngực Diệp Huyền!

Diệp Huyền nhìn vào ngực hắn, ở đó, có một điểm đỏ máu!

- Đây là gì?

Diệp Huyền cau lại chân mày.

Cách đó không xa, Kiếm Tiểu Vương đột nhiên nói:

- Huyết Hồn lệnh truy sát, đây là một loại ấn ký sinh tử của Ám giới, từ giờ phút này, ngươi chính là kẻ thù sinh tử của Ám giới, sẽ có vô số sát thủ liên tục tới giết ngươi!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Chính là muốn báo thù, đúng không?

Kiếm Tiểu Vương nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Có lẽ ngươi không biết Ám giới này khủng bố thế nào, ngươi chịu không nổi!

Diệp Huyền giang tay ra:

- Vậy làm sao đây? Bọn hắn muốn giết ta, chẳng lẽ ta chỉ có thể để bọn hắn giết?

Kiếm Tiểu Vương:

- ...

Diệp Huyền lắc đầu:

- Bọn hắn muốn giết ta, ta giết bọn hắn, sau đó bọn hắn lại muốn tìm ta báo thù... Làm người, thật khó con mẹ nó a!

Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía cách đó không xa, nơi đó, còn có tám, chín người, đều là những người vây công ba người Mặc Vân Khởi trước đó!

Thấy Diệp Huyền nhìn qua, vẻ mặt những người kia lập tức đại biến, đang muốn chạy trốn, mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Đều giết con mẹ nó đi, ngược lại, kẻ thù cũng đủ nhiều, vậy cứ nhiều hơn nữa đi!

Thanh âm vừa dứt, cả người hắn trực tiếp xông ra ngoài.

Mấy người Mặc Vân Khởi cũng theo sát hắn!

Mấy người Mặc Vân Khởi cũng giết hăng say, bởi vì vừa rồi, rất nhiều lần bọn hắn suýt nữa đã treo!

Không có nam tử ngân giáp và Cam Thập Tam, còn có sát thủ Ám giới kia tiên phong, mặc dù những người còn lại cũng yêu nghiệt, nhưng căn bản không phải đối thủ của đám người Diệp Huyền.

Đồ sát!

- -----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play