Thời điểm Lam minh, cái thế lực tân sinh này quật khởi, có một số việc nhất định phải sớm định ra.
Chiến lược đại cục quy hoạch, đại khái là phân chia chức năng cho từng khu vực, nếu không thể cấp tốc định ra, chỉ sợ sau này các bên sẽ tranh chấp không ngừng.
Đầu tiên phải chọn vị trí bản bộ, hoặc là nên nói thủ đô liên minh.
Hiện đang có sẵn vài nơi tốt, bao quát Defender, Anteen.
Nơi trước là thánh địa vô tội của thần luật pháp Vô Miên Giả, rất thích hợp biểu hiện ra đặc tính luật pháp, đảm nhiệm vai trò tân thủ đô đương nhiên là rất tốt, chí ít, ta không cần lo lắng vấn đề dân vọng và thủ thành.
"Thử đánh thánh địa thần luật pháp xem, luật pháp chức nghiệp giả tăng phúc gấp mấy lần đang chờ ngươi, mà cũng có thể Vô Miên Giả sẽ đích thân hạ phàm thu thập ngươi."
Thủ đô Defender tuyệt đối không thể thất thủ quả thật rất hấp dẫn, nhất là trên phương diện tình cảm cá nhân, ta kỳ vọng Defender cấp tốc trùng kiến nhờ vào tài nguyên của toàn bộ Lam minh, tái diễn phong thái vương thành phương Bắc năm đó, thịnh thế nhân gian. Nhưng hiển nhiên, Defender không phải là sự chọn lựa tốt nhất.
Còn Anteen là thành thị quy mô lớn nhất phương Bắc, thương nghiệp, công nghiệp đều rất phát đạt. Hơn nữa, bởi vì người nào đó đầu hàng, làm cho tòa thành này bảo tồn tương đối hoàn chỉnh trong chiến hỏa, chỉ cần đầu nhập một chút tài nguyên và tài chính thì có thể nhanh chóng phồn vinh lại như trước.
Một tòa thành nổi danh thương nghiệp từ lâu, hiện giờ còn được tăng thêm địa vị chính trị và đặc quyền nội bộ Lam minh miễn thuế, một tòa thành đại thương nghiệp đang ở ngay trong tầm tay ta.
Rõ ràng cả hai đều có rất nhiều ưu điểm, nhưng cuối cùng, ta đành phải từ bỏ hai tòa thành trên, lựa chọn thành Hồng Phong.
Ân. Chính là đống phế tích đó, nơi này vốn chỉ là thành thị hạng hai của vương quốc Slowire, tiêu chí nổi danh nhất là bảo tàng chiến tranh và lịch sử, trải qua trận chiến này, có lẽ trong viện bảo tàng tiện tay nhập thêm rất nhiều tàng phẩm đây.
Trải qua hơn hai tháng chiến sự, còn có đêm chiến đấu tàn khốc trên đường phố, cuối cùng thậm chí đánh tới thần hàng, nói nơi này là phế tích đã coi như khen ngợi. Nếu lấy thành Hồng Phong làm thủ đô liên minh thì chẳng có ưu điểm gì, nhưng cuối cùng, ta vẫn chọn.
Nguyên nhân? Vì chỉ có nơi này là phù hợp.
Mặc dù Lam minh tất nhiên sẽ lấy nước Lam làm hạch tâm, nhưng cuối cùng liên minh tất sẽ hướng tới khuynh hướng đa chủng tộc, đa quốc gia. Nếu như lựa chọn Anteen hoặc Defender, tương đương với thủ đô Đông Lam hoặc Slowire, như vậy khuynh hướng chính trị lại quá chênh lệch.
Kết quả là, các nước khác khác gia nhập liên minh tất nhiên sẽ có rất nhiều kiêng kị, đồng thời rất bất lợi cho người nước Lam và chủng tộc khác bình đẳng sống chung. Cho nên, ta chỉ có thể từ bỏ hai lựa chọn tốt.
Cũng xét trên chính trị, lựa chọn chiến trường mà các chủng tộc phương Bắc, các quốc gia từng liên hợp chống lại kẻ xâm nhập làm thủ đô Lam minh tương lai, chí ít sẽ tạo cho các tướng sĩ tham chiến cảm giác thân cận. Nếu có thể làm được điểm này vậy ta đã vô cùng thành công.
Đương nhiên, nếu lấy vương quốc Slowire, Đông Lam công quốc làm hạch tâm thì vẫn khiến một ít người suy nghĩ này nọ, nhưng ít ra có thể trên mặt mũi sẽ không có trở ngại.
Mà cho dù lựa chọn thành Hồng Phong làm bản bộ thì Anteen và Defender cũng không thể từ bỏ. Tuy Defender tương đối xa xôi và cằn cỗi, nhưng nhờ đặc điểm gần như không thể thất thủ, Defender hoàn toàn có thể trở thành trung tâm hậu cần và kỹ thuật quân sự, đồng thời, thân phận Thành Vô Tội sẽ biến nơi này trở thành bản bộ luật pháp giáo hội, lấy thành Sulfur làm bản mẫu, tạo ra chế độ đa chủng tộc chung đụng, hấp dẫn càng nhiều luật pháp tín đồ.
Về phần Anteen, cứ tiếp tục phát huy bản chức trung tâm thương nghiệp như vậy là đủ rồi, đương nhiên, ta còn rất nhiều bước trong kế hoạch cần triển khai tại đây, nhưng mà để sau hãy nói.
Ta dự tính, theo xu thế phát triển hiện tại, nam bộ Defender, trung bộ thành Hồng Phong, bắc bộ Anteen, ba tòa danh thành sẽ tạo thành mạch sống của Lam minh, thậm chí, ta bắt đầu cân nhắc thiết lập các tuyến thuyền bay định đi đi về về giữa ba nơi.
Đương nhiên, lý tưởng hoàn mỹ, hiện thực tàn khốc, quy hoạch tính toán của ta là tình cảnh mười năm sau, còn thành Hồng Phong trước mắt vẫn là một vùng phế tích.
Hôm nay, tại thành Hồng Phong, trong lúc dân chúng còn đắm chìm trong vui sướng thắng lợi chiến tranh, một tầng lầu đang được canh gác, đề phòng cực kỳ sâm nghiêm.
Nơi này đã từng là trụ sở của người Đông Lam, sau đó mới giao cho Olivia, Timiret Laith, Ameera và các nhân viên kỹ thuật, coi như căn cứ hậu cần và trụ sở nghiên cứu.
Bởi vì trong đó thỉnh thoảng truyền ra tiếng nổ và tiếng kêu thảm thiết, ngẫu nhiên còn cháy và vài đám mây hình nấm xuất hiện, cho nên, dù ở thời kỳ chiến hậu tương đối bình tĩnh, đại bộ phận thị dân vẫn cho rằng nơi này là vùng đất ôn dịch, tuyệt đối không nên tối gần.
Hiện tại đề phòng sâm nghiêm là vì nơi này sắp diễn ra cuộc giải phẫu vô cùng trọng yếu, dính đến nhân vật cũng phi thường trọng yếu, không cho phép dù chỉ nửa điểm sai lầm.
Nhưng bởi vì người cầm đao giải phẫu là Ameera, cho nên nói thí nghiệm cũng không sai.
Gian phòng gần như trống rỗng, dù độ khó của ca phẫu thuật cực cao, nhưng so với mấy đứa nhỏ trợ thủ dễ dàng phạm sai lầm, Ameera rõ ràng tín nhiệm đám dây leo hơn, chí ít chúng là do đích thân Ameera bồi dưỡng.
Đây là một gian phòng ma nữ điển hình, búp bê nguyền rủa, người bù nhìn, thằn lằn sống thả trong bình thủy tinh,… vô số thứ kỳ quái làm cho người ta nhớ tới các bộ phim kinh dị, đương nhiên, không thể thiếu nồi thuốc độc dược điển hình của ma nữ.
Trên cái nồi đen vẽ đầy ma văn cổ quái, chất lỏng màu đen đậm đặc phát ra mùi hôi thối làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.
Mấy thứ nổi lềnh bềnh trên đó lại càng buồn nôn hơn, mèo chết, thảo dược màu xanh sẫm, bảo thạch, thực vật còn sống đang gào thét thê thảm, chỉ sợ chẳng ai dám uống một ngụm nước đó.
Ameera đang mài đao xoèn xoẹt, sau đó dùng cái cưa liên tục cắt chém một khối lục sắc không rõ nguồn gốc.
"Ha. Cuối cùng làm xong."
Ameera buông xuống máy khoan điện và cái cưa, thở phào một hơi. Khối thịt rốt cục đẫm máu xanh nhạt rốt cuộc bị cắt ra, tiếp theo, nàng ném nguyên khối thịt còn đang chảy máu vào nồi lớn, trong nháy mắt, khói xanh phun ra ngoài, bồn cây cảnh cạnh cái nồi trong nháy mắt chết héo.
"Uy, không bình thường, cái này rõ ràng là kịch độc! Uy, Ameera, ngươi rốt cuộc dự định làm cái gì? Không phải bảo ngươi làm giải phẫu sao, ngươi phối độc làm gì?"
Làm người trong cuộc sắp bị giải phẫu, ta hối hận đến phát điên, nhưng bởi vì bị rót vào lượng lớn thuốc tê tăng thêm đủ loại pháp thuật tê liệt nên từ phần cổ ta trở xuống hoàn toàn mất đi tri giác.
Bởi vậy, dù nhìn thấy Ameera tùy ý làm bậy, nhưng ta chỉ có thể nằm bất động ở trên giường, thầm hối hận trong lòng.
"Quả nhiên nên tìm Margaret. Đáng chết, không biết bọn họ chạy đi đâu rồi. Uy. Ameera, những vật này sao có thể liên quan đến yêu giải phẫu của ta, ngươi sẽ không định thừa cơ báo thù chứ?"
Ta nhìn ma nữ vừa cười ngây ngô vừa khuấy cái nồi, càng ngày càng cảm thấy khả nghi, bởi vì, gần đây ta không cẩn thận đắc tội Ameera và Lilith.
Mặc dù trước tiên ta đã thành khẩn nói xin lỗi, đồng thời sử dụng luận văn dài đến ba trăm trang để chứng minh hành vị của tên vương tử biến thái kia không hề có chút quan hệ gì đến ta, chí ít là trên mặt pháp lý. Nhưng một khi nữ nhân đã phẫn nộ thì họ chịu nói lý với ngươi mới là kì quái.
Mà ta còn xem như khá tốt, chí ít cục bộ gây tê (tước đoạt tri giác) vẫn còn chừa lại phần đầu cho ta ngo ngoe, một đối tượng cũng sắp bị giải phẫu khác đang nằm bên cạnh ta mới thật sự thảm, ngay cả ngẩng đầu cũng khó khăn.
Gatling (Grina) bị xiềng xích buộc gắt gao, trong đôi mắt nàng tràn ngập vẻ hoảng sợ, miệng nhỏ bị dán kín liên tục ô ô a a, mặc dù nàng đang không ngừng giãy dụa, nhưng ta biết, nàng tuyệt đối không cách nào mở ra. Vì sao ta biết? Bởi vì xích là ta buộc...
Khục, lúc ấy chỉ vì không cho nàng chạy mất, cho nên ta mới dùng kỹ xảo buộc chặt đặc thù và dây xích đặc biệt rắn chắc, tuyệt đối không phải là đam mê SM, ta thề.
"Ô ô!"
Thiếu nữ dường như phát hiện ánh mắt tiếc hận của ta, nàng vô cùng phẫn nộ, nhưng đột nhiên, nàng liên tiếp nháy mắt với ta, dường như là đang muốn ta nhìn cái gì đó, nhìn theo hướng nàng ra hiệu, ta lập tức giật mình.
"Muốn ta nhìn xuống dưới eo? Hả? Vén váy làm cái gì? Màu đỏ? Khục, là kíp nổ màu đỏ, không phải cái... A! Ngươi thế mà giấu kíp nổ trong váy, ngươi không sợ nổ chết chính mình sao."
Không hổ là trời sinh cuồng nổ tung, dưới lớp váy viền ren, trên bắp đùi trắng như tuyết thế mà lại cột một hàng bom, phía dưới váy quả thực chính là một kho quân dụng nguy hiểm.
Gatling tuy làm nữ vương nhưng vẫn dùng đại bộ phận thời gian vào sở thích —— chế tạo bom kiểu mới.
Hiển nhiên, thị nữ, phụ tá trong hoàng cung không có khả năng để nữ vương bệ hạ chơi cả ngày, mà Grina căn bản chẳng phải loại dễ dàng nghe lời, thế là, nàng dứt khoát giấu bom ở vị trí mà không người nào dám đụng.
"Ngươi muốn để cho ta kích hoạt bom? Nổ tung dây xích?"
Gatling liên tục gật đầu, nàng đang cố gắng giãy dụa xốc váy lên, ánh mắt đang nhắm tới loại ngắn nhất, đó chính là thuốc nổ uy lực siêu khủng khiếp cỡ nhỏ.
"Ba cây Mạn Đà La, hai con nguyền rủa linh quỷ, còn có những cây nấm bảo bối này, ha ha, hẳn sẽ rất mỹ vị."
Ma nữ vừa lẩm bẩm vừa vui sướng khuấy độc, ta thầm nghiến răng, cây nấm bảy màu kia rõ ràng chính là siêu cấp kịch độc, Ameera hiển nhiên đang trong tình trạng mê sảng, thần trí mơ hồ.
"Nàng hoàn toàn nổi điên rồi thì hoàn toàn không cách nào thuyết phục... Liều mạng."
Thế là, ta chỉ có thể dùng cằm chống đỡ, chậm rãi cúi đầu vào trong váy Gatling. Đừng nghĩ biến thái như thế, được rồi, đổi kiểu nói, ta đang cố gắng duỗi miệng về phía vị trí nào đó gần đùi thiếu nữ... Được rồi, càng biến thái, dứt khoát vẫn không nói là xong.
Lúc bắp đùi trắng bóng xuất hiện ở trước mắt, ta chợt cảm giác đầu váng mắt hoa, dường như một đoạn hắc lịch sử hoàn toàn mới đã xuất hiện, nhưng tới nước này rồi thì không thể do dự được nữa.
Nếu bị người khác phát hiện ta đưa đầu vào dưới váy thiếu nữ thì thanh danh của ta có nhảy xuống sông cũng rửa không sạch.
"Roland! Ngươi đang làm cái gì?"
Ta chợt sững sờ. Đây không phải tiếng nói của Eliza sao? Ta lập tức vươn đầu ra, quả nhiên nhìn thấy bạn gái nữ hầu tước đang vô cùng tức giận.
"Ta cứ ngỡ ngươi xảy ra chuyện nên mới tới. Ta một mực kỳ quái vì sao ngươi đột nhiên thu con gái nuôi, hóa ra ngươi thích chơi trò cha con!"
"Ầm ầm!"
Được rồi, nếu Eliza đã tới, chí ít mạng nhỏ của ta xem như được bảo vệ, nhưng bộ dáng hiện tại thực sự quá mức xấu hổ, ta không biết nên giải thích như thế nào, bởi vậy không cần nàng ra tay, ta dứt khoát tự đập đầu bất tỉnh.
Trong lúc mơ mơ màng màng, ta đột nhiên nghe được Eliza và Ameera trò chuyện.
".... Ngươi nói ta đang chế tạo ma dược? Ha ha, ngươi nhìn, đây là ma dược nấu nướng học ta tự sáng tạo. Ngươi nhìn, không phải rất có ý nghĩa sao? Không phải ném mấy thứ vớ va vớ vẩn vào đâu, chỉ cần bỏ thêm chút ít nguyên liệu thì lập tức có thể ăn. Lần này giải phẫu cần ít nhất mười giờ, trong lúc giải phẫu không thể nghỉ tay, cho nên ta cần phải chuẩn bị kỹ càng bữa tối và bữa ăn khuya."
"Khối thịt xanh kia là cái gì? Nhìn thật buồn nôn."
"Cực kỳ ngon! Chỉ cần nấu lên thì mỹ vị tràn cả ra. Nếu không thì ngươi nếm thử một miếng?"
"Điều tra độc tố!"
Eliza không hề do dự sử dụng pháp thuật điều tra độc dược, không ngoài dự liệu, khối thịt màu đen lập tức phát ra áng sáng màu đen chứng minh cho có độc.
"A, thật ngại quá, ta quên ngươi không thể ăn độc tố. Đối với ta, đồ ăn chỉ là thói quen hưởng thụ, tài liệu càng độc càng mỹ vị. Ha ha, ta hiện tại cần dựa vào quang hợp mới có thể sống sót, độc tố căn bản không có cách tiến vào tuần hoàn của ta. Nước canh này còn có tác dụng dưỡng nhan nhuận da nha, nhưng ta nhất thời quên ngươi vẫn là sinh vật yếu ớt, kém chút hạ độc chết ngươi, thật ngại quá."
Ameera ngoài miệng nói ngại quá, nhưng từ vẻ mặt đương nhiên của nàng thì lời xin lỗi này thật sự là không hề có thành ý. Nhưng tiếp theo, Eliza không cam lòng yếu thế đột nhiên một hơi uống cạn sạch muỗng canh đen như mực kia.
"Ách, thật sự khó uống, tay nghề này thật là… Ta đã biết nguyên nhân vì sao ngươi một mực không gả đi được."
"Khó uống? Ngươi thế mà lại dám vũ nhục tay nghề của ta! Hừ, rõ ràng vừa dinh dưỡng phong phú vừa mỹ vị, khẳng định là vị giác của ngươi xảy ra vấn đề."
"Nếu không, chúng ta tìm người thứ ba đánh xem hương vị như thế nào? Ví dụ như tên biến thái nào đó vừa chui đầu xuống phía dưới váy thiếu nữ, ví dụ như tên khốn kiếp rõ ràng đã tỉnh mà vẫn còn giả bộ ngủ nghe lén, ví dụ như tên cha nuôi nào đó vừa nhận con gái nuôi liền định hóa thành sắc lang."
Nếu ánh mắt thể giết người thì ta khẳng định đã bị chém ngàn đao, từ khuôn mặt đầy vẻ kích động của Ameera, ta dám chắc không thể chạy thoát cái loại canh "Dưỡng nhan nhuận da” nào rồi, mà ta lại không có bản lĩnh không sợ như hai vị kia, mặc dù cuối cùng hơn phân nửa là không chết, nhưng ai lại rảnh rỗi đi rửa ruột cho vui chứ?
"Lạch cạch!"
Thế là, không chút do dự, ta lập tức dùng hết sức đập đầu lần nữa, chí ít trước khi giải phẫu hoàn thành, ta tuyệt đối không có ý định tỉnh
……
Nói lại lúc trước.
" …Ngươi nguyện ý trở thành con gái nuôi của ta không?"
Người quen chơi âm mưu như ta đương nhiên không làm chuyện vô nghĩa, trên thực tế, thu Gatling làm con gái nuôi quả thật có nguyên nhân.
"Tuyệt đối không thể để cho Grina và Renee lại lần nữa trở thành vật dẫn của Caven, phải lập tức chặt đứt con đường lấy tình báo từ các nàng."
Mặc dù Caven lần này giúp chúng ta, nhưng chủ yếu vẫn là bởi vì muốn trừng trị Lolth phạm quy, chẳng ai dám chắc lần sau hắn sẽ đứng ở bên nào.
Mà hai vị hậu duệ Lam hiển nhiên đều rất quan trọng, nếu lại bị vương tử vực sâu nhập vào thì tất nhiên sẽ tạo thành tổn thất không cách nào vãn hồi, mau chóng giải quyết vấn đề ma duệ trên người các nàng hiển nhiên là việc cấp bách, nếu không, tình báo của ta sẽ liên tục bị lộ ra ngoài, kế hoạch gì cũng đến tai Caven thì toi.
"Đại ác ma coi trực hệ huyết mạch của mình như tài sản riêng, quả thật không sai, huyết mạch triệu hoán căn bản không cách nào chống cự, mà thực lực giữa Caven và Renee chênh lệch vô cùng lớn làm cho bất kỳ thủ đoạn kháng cự nào cũng trở thành bọt nước. Tuy nhiên ta không phải hết cách."
Trên thế giới này tồn tại không ít ma duệ, các pháp sư nghiên cứu khá thành thục, thật sự có một phương pháp giải trừ sự khống chế của tiên tổ ác ma đối.
"Đối với ma duệ, "Dây cương" và linh hồn buộc chặt cùng một chỗ, trừ phi tử vong, nếu không thì không cách nào hủy bỏ, mà nếu chết thật, vậy linh hồn gần như chắc chắn sẽ bị dây cương kéo xuống vực sâu. Nhưng là, chúng ta có thể đổi người nắm giữ dây cương, chỉ cần lực lượng đồng nguyên, vậy sẽ có thể nghĩ trăm phương ngàn kế tiến hành tráo đổi."
"Ví dụ như một hậu duệ Viêm Ma, hắn có thể sử dụng huyết mạch Ác Ma Lĩnh Chủ, dùng phương thức thay máu để biến bản thân thành song ma duệ, sau đó, huyết mạch Ác Ma Lĩnh Chủ mạnh hơn tự nhiên sẽ áp chế huyết mạch Viêm Ma, tương đương với giải trừ khống chế của Viêm Ma. Tiếp theo chỉ cần xử lý ác ma lãnh chúa kia, như vậy chẳng khác nào triệt để giải quyết nỗi lo về sau."
Không thể không nói, đây là sáng kiến thiên tài, hoàn mỹ vận dụng đặc điểm mạnh được yếu thua của ác ma huyết mạch, nhưng chỉ có điều là sáng kiến này gặp phải một chút vấn đề nhỏ
"Ta đi đâu tìm huyết mạch cấp độ cao hơn Caven? Hắn là vực sâu vương tử, trên lý thuyết, chỉ có bản thân hỗn độn vực sâu tức nữ thần hỗn độn mới cao cấp hơn Caven, cho dù tìm vài tên đại ác ma mạnh hơn hắn chỉ sợ cũng vô dụng. Huống chi, đại ác ma mạnh hơn Caven là thứ mà chúng ta có thể đối phó à?"
Nhưng mà, chúng ta vẫn tìm ra biện pháp trong thế tuyệt vọng.
"Đã không thể cưỡng ép chuyển hướng dòng chảy, vậy thử xem có thể làm vài nhánh sông nhỏ để giảm khả năng khống chế."
Linh hồn ba động của ta và Caven cực kỳ tương tự, nếu ta hóa thân ác ma, ma huyết của ta tất sẽ đồng nguyên với hắn. Trên thực tế, xét về phẩm chất, trạng thái Nguyên Tội Ma Thần của không hề kém hơn vực sâu vương tử. Một khi dung hợp ma huyết thành công, thậm chí ta có thể để khiến dây cương lầm tưởng ta là chủ nhân, đến lúc đó, ta đương nhiên sẽ không buông tay, như vậy hẳn là có thể chặt đứt liên hệ của Caven.
Nghe rất phức tạp, độ khó cũng rất cao, nhưng thực tế lại khá đơn giản, chỉ cần ta hóa thân Nguyên Tội Ma Thần, biến thân ác ma hỗn độn, sau đó lại tiến hành truyền máu, vậy là xong. Nếu hết thảy thuận lợi, thông qua nghi thức ma pháp đặc biệt, Grina sẽ từ hậu duệ Caven biến thành hậu duệ Roland.
Đương nhiên, bởi vì chúng ta là song bào thai, xét về phương diện gen, kỳ thật không có sự khác biệt.
Có thể nói, đến lúc truyền máu thành công, hai chúng ta đã thực sự trở thành thân nhân máu mủ.
Đây chính là lí do mà ta muốn Grina trở thành con gái nuôi.
Lúc này, nhìn Grina ngủ say bên cạnh, ta không khỏi lộ ra tia mỉm cười.
"Không hiểu sao lại có hậu duệ, đây chính là có cảm giác người nhà à.... Đợi chút, kịch bản không đúng lắm, ta vui vẻ cái gì, rõ ràng ta còn là đàn ông độc thân, đột nhiên lại có một đứa con gái ruột, thậm chí còn là hùng hài tử.".
"Ba."
Đột nhiên, một cái bình nhỏ lại rơi xuống đất, ở gần bên tai ta, sao cái dung dịch đen đen kia có vẻ quen mắt thế? Không phải đó là cái loại "Mỹ dung canh" sao?
"Ameera vất vả lắm mới làm xong, xin đừng nên lãng phí, thừa lúc còn nóng mà uống đi."
"Lạch..."
Sau "lạch" là không có gì cả. Lần này ta chưa kịp đụng đầu thì đã bị ngăn cản, xem ra lần thứ ba diễn lại trò cũ rất khó thành công.
Đầu bếp nữ Ameera đang mồ hôi nhễ nhại mà vẫn giữ nụ cười tươi, dường như nàng đang đắc ý.
"Từ từ, đừng nóng vội, uống chậm một chút, trong nồi còn có rất nhiều. Dễ uống không? Món canh này chuyên môn chuẩn bị cho ngươi ngươi."
Nổi lớn liên tục toát ra vô số bọt khí, chẳng hiểu sao thỉnh thoảng lại bốc ra khói đầu lâu xương chéo, phối hợp cái loại nước đen như mực kia, thật khiến ta buồn nôn đến cực hạn.
"Chủ nhân, thiết bị rửa ruột đã chuẩn bị hoàn tất, đừng để Ameera đại nhân chờ lâu. Yên tâm đi, chờ ngươi bỏ mạng rồi, ta sẽ tới Minh Hà đến hỏi đánh giá của ngươi về món canh."
".... Hức! Điều kiện tiên quyết đã là ta chắc chắn đi đời rồi sao? Gia môn bất hạnh!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT