Trong phòng đặt một chiếc đèn, ngọn lửa trong suốt thiêu đốt bên trong chao đèn, dưới lửa nhưng là một trang bị ma pháp nhỏ, khảm nạm ở giữa trang bị là một khối thạch anh màu đỏ. Harvey đang khom lưng đánh giá đèn. Sau khi Ningya cùng Puka vào cửa, hắn mới quay đầu.
Puka dùng xúc tu chọc chọc phía sau lưng Ningya, còn chưa kịp nói chuyện, thân thể đã bị mạnh mẽ kéo dài tới trước mặt Harvey, sau đó xoắn vào như đang vắt nước một cây lau sàn.
Harvey dùng hắc khí nhấc nó lên ngang tầm nhìn thẳng từ trên cao của mình: “Ta ghét nhất việc người khác lợi dụng em ấy.”
Puka điên cuồng lắc đầu.
Harvey nói: “Cũng không thích người khác chạm vào em ấy.”
Puka thu hồi tất cả xúc tu.
Harvey nói: “Còn ghét…”
“Ngài chính là ghét bỏ tôi.” Puka thất vọng nói.
Harvey dừng một chút, nói: “Còn ghét người khác ngắt lời ta.”
Puka không lên tiếng.
Harvey buông nó ra: “Tìm Thần khí.”
Puka như một trận lốc xoáy nhỏ, đảo quanh từng vòng trong phòng, đến khi nó dừng lại, bạch tuộc trắng đã biến thành bạch tuộc xám. Nó ba chân bốn cẳng phủi đi tro bụi trên người, khẳng định nói: “Thần khí đã bị cầm đi.”
Harvey một cước đạp lên trên đầu của nó.
Puka nói: “Cầu xin ngài, đại nhân Harvey vĩ đại, xin cho tôi thêm một cơ hội nữa. Tôi bảo đảm, dùng chi danh Hải Thần Hoàng, không không, dùng chi danh Thần Hắc Ám phát lời thề, lần này nhất định tôi có thể tìm thấy nó! Nếu như không thể, hoan nghênh ngài đem ta làm thành bạch tuộc chiên.”
Harvey thả nó ra.
Puka thở phào nhẹ nhõm: ” Thời điểm nó bị mang đi, nhất định là bị cất vào một túi không gian nào đó. Tuy rằng bây giờ tôi vẫn không cảm ứng được hơi thở của nó, thế nhưng, chỉ cần nó được lấy ra, tôi lập tức có thể cảm ứng được. Giống như gà mái mẹ cảm ứng được gà con.”
Ningya: “…” Từ giọng điệu đến hình dung đến phát ngôn, cũng không phải rất đáng tin.
Harvey nói: “Ta không có thời gian tham dự lữ trình vòng quanh đại lục của ngươi.”
Puka ủ rũ, tội nghiệp liếc mắt nhìn Ningya một cái, lại nhớ tới nhắc nhở lúc trước của Harvey, liền vội vàng đem ánh mắt cùng xúc tu rút về, quay mặt với vách tường.
Ningya: “…”
Harvey nói: “Ta cho ngươi thời gian một tháng, tìm Thần khí, mang trở về, đưa đến Quang Minh thần hội.”
Puka giật mình nói: “Quang Minh thần hội?” Lúc trước nói hắn và chị gái của hắn trở mặt là lừa bịp người khác chứ gì! Thần cũng đi lừa người, quả thực là thần lừa gạt!
“Đến trước mặt ta.” Harvey gọi Puka đến trước mặt, đưa ra một tia hắc khí, trong miệng niệm nhẹ một chuỗi thần chú dài Ningya nghe không rõ. Chỉ là, hắn phát âm như một cái chìa khóa mở ra ký ức từ rất xa xưa, sau đó tại trán nhẹ nhàng xoay chuyển một hồi, phát ra một tiếng răng rắc, từng đoạn vịnh tụng thanh giống như đã từng quen biết ở trong đầu dần dần vang lên, ầm ĩ mà hỗn loạn, lại ngoài ý muốn rối loạn.
Puka đầu tiên làm một trận múa may xúc tu thống khổ vặn vẹo, sau một lát, từ từ bình tĩnh lại, thân thể từng chút một bay lên cao, biến thành dáng vẻ một nam nhân chừng bốn mươi tuổi vóc dáng thấp bé.
Ningya nhớ tới lúc trước Harvey mượn dùng thân thể là một Người Lùn, lại nhìn chiều cao của Puka… Cho nên đây là yêu thích đặc thù của Thần Hắc Ám?
Puka đầu tiên là nghi hoặc vẩy vẩy cánh tay của mình, thời điểm phát hiện nó không giống như trước đây mềm mại sợ đến sắc mặt trắng bệch, lúc dịch chuyển về phía trước bởi vì động tác hai chân không hài hòa,, trực tiếp ngã xuống đất.
Harvey nói: “Ngươi chỉ có thời gian một tháng, sau một tháng sẽ trở về hình dáng ban đầu.”
Puka trong lòng hơi động, cảm kích ưỡn ẹo thân thể: “Há, ôi đại nhân Harvey vĩ đại, ngài thực sự là quang minh bên trong hắc ám, lạnh giá bên trong ấm áp. Làm cho một đám bị quang minh chọc mù mắt chúng tôi nhận được an ủi cùng yên bình.”
Harvey nói: “Nhưng không thể dính nước. Dính nước sẽ chết luôn.” Như vậy đương nhiên là vì phòng ngừa Puka trốn về biển.
…
Puka liều mạng dậm đất.
Harvey nói: “Trong vòng một tháng mà chưa trở lại Quang Minh thần hội, giống nhau cũng chết luôn.”
Nếu trái phải đều chết, vậy thì nhất định phải chết trước mặt Thần Hắc Ám, hình dáng chết nhất định phải thê thảm nhất, khiến cho hắn sau đó thời điểm ăn hải sản tươi đều có bóng ma trong lòng!
Puka vò mẻ chẳng sợ nứt mà nghĩ, trong miệng vẫn là bi thương nói: “Harvey đại nhân, xin đừng vứt bỏ người hầu trung thành nhất của ngài a! Tôi nguyện ý vì ngài bất kể là nhảy vào nước sôi hay lửa bỏng, nhưng cũng không muốn không hề có giá trị gì mà chết đi. Hãy nhìn xem khi ngài đói bụng, xúc tu của tôi có thể lấp đầy, cầu xin hãy lưu lại tôi đi!”
Ningya không nhịn được bật cười.
Harvey nhướng mày, có thể khiến Ningya vui vẻ, cũng không tính là không làm được gì đi?
Quần đảo Pearl là quần đảo duy nhất tại Mộng đại lục, công việc bắt cá rất phát triển. Khác biệt với đảo Song Tử là, quần đảo cùng đại lục liên hệ chặt chẽ, trên đảo lập ra một vài trấn nhỏ, cư dân đông đúc. Thành Tomah ở vùng cực nam của đế quốc, sắp xếp phủ Tổng đốc trên Quần đảo Pearl, xử lý tất cả sự vụ của Quần đảo Pearl.
Phủ Tổng đốc khí thế phi phàm, cùng hoàng cung sau khi xây dựng nhỏ lại hình thành đối lập rõ rệt, đồng thời cũng biểu thị rõ khác biệt trong tác phong của tân hoàng với người cầm quyền trước kia.
Harvey cùng Ningya bây giờ đang ở cửa phủ Tổng đốc.
Binh lính tiến đến dò hỏi.
Harvey mặt không biến sắc nói: “Ta phụng mệnh Ciro I bệ hạ, đến điều tra Tổng đốc Beyonce.”
Binh lính hoảng sợ, Harvey cùng Ningya rất nhanh được mời đến phòng khách của Phủ Tổng đốc. Ước chừng qua một canh giờ, một mỹ phụ chừng hơn bốn mươi tuổi mặc váy dài màu lam đậm lộ ngực, vội vội vàng vàng tiến vào từ bên ngoài. Khắp toàn thân nàng treo đầy các loại đồ trang sức ngọc trai, ngay cả giày cũng không ngoại lệ.
Ningya dùng bốn chữ để khái quát nàng —— trang phục đẹp đẽ.
“Trời ạ! Không nghĩ tới đế quốc ngoại trừ nguyên soái Hayden, còn có thanh niên anh tuấn có khả năng được bệ hạ rất tín nhiệm như vậy!” Người mỹ phụ duỗi hai tay ra, muốn cùng Harvey tiến hành nghi lễ gặp mặt, bị Harvey dùng chân chặn lại.
Harvey không lưu tình nói: “Thật xấu xí, cách xa ta một chút.”
…
Người mỹ phụ phảng phất như bị sét đánh, ngơ ngác đứng tại chỗ, trong miệng không ngừng tự lẩm bẩm: “Xấu xí? Xấu xí… Ngươi thế mà dám nói ta là xấu xí?! Toàn bộ thành Tomah có ai không biết Tổng đốc Beyonce ta là tuyệt sắc đại mỹ nhân! Năm đó ở Fariel là tình nhân trong mộng của biết bao nhiêu người! Nếu như ta bây giờ vẫn còn ở Fariel, thì thẩm mỹ quan của hoàng đế bệ hạ sẽ không bị vặn vẹo! Hoàng hậu tuyệt đối không phải là một nam nhân! Nguyên soái Hayden không thể vì một tên pháp sư vong linh mà thần hồn điên đảo! Tất cả những thứ này đều là bởi vì, ta, không, ở, lại, nơi, đó! Không ai nói cho bọn họ biết nữ nhân có thể đẹp tới trình độ nào! Bọn họ mới có thể bị nam nhân lừa dối. Ghê tởm Soso · Vingtras! Ghê tởm pháp sư vong linh.”
Ningya: “…” Đây đại khái là lần thu hồi sự đồng tình nhanh nhất của cậu.
Harvey nói: “Cám ơn ngươi đã phối hợp điều tra.”
Beyonce nghi ngờ nói: “Ta phối hợp cái gì?”
Harvey nói: “Nhục mạ hoàng hậu.”
“…” Beyonce trưng ra nụ cười, “Ngươi hiểu lầm rồi, vừa nãy ta chỉ là tâm tình kích động, cũng không có ý nhục mạ hoàng hậu. Ngươi mới vừa nói ngươi là tới làm gì? Điều tra? Ta có cái gì tốt mà điều tra? Ta là người Hoàng hậu Samantha tin tưởng nhất…” Nghĩ tới người bạn thân chốn khuê phòng nổi danh nhất của hoàng hậu Samantha là Olivia, lại bổ sung một câu, “Một trong số.”
Harvey gật đầu nói: “Nhớ mãi không quên hoàng hậu trước, đúng là đối với tân hoàng có bất mãn.”
“Nói bậy nói bạ!” Beyonce cả giận nói: “Ta làm sao có khả năng bất mãn đối với Ciro bệ hạ? Ngài là con trai của hoàng hậu Samantha ta tôn kính nhất, ta đối với ngài tràn đầy sự quan tâm yêu thương của trưởng bối.”
Harvey nói: “Bấu víu quan hệ bậy bạ, cậy già lên mặt.”
“Ta già chỗ nào? Ta không già tí tẹo nào!” Beyonce bị Harvey kích thích đến hoàn toàn mất đi lý trí, “Ngươi biết có bao nhiêu người yêu thích ta không? Ngươi biết có bao nhiêu người vì muốn có được một cái liếc mắt của ta, mà nguyện ý dâng lên hoàng kim châu báu không? Ngươi biết…”
Harvey chặn lời nàng: “Ta muốn biết phòng làm việc của ngươi ở đâu.”
Beyonce nói: “Ngươi muốn biết phòng làm việc của ta làm gì? Lẽ nào ngươi muốn cùng ta ở trong phòng làm việc…” Nàng mị nhãn như tơ, từ từ triển khai nụ cười tự cho là mê hoặc.
Harvey đứng lên, kéo Ningya đi ra ngoài: “Ta không có hứng thú đối với nữ nhân.”
…
Beyonce sau khi lại bị đánh một đạo sét, rất nhanh chấn chỉnh lại cái cổ, theo sát Harvey, không ngừng biểu diễn mị lực của mình: “Ngươi xem gương mặt này, vòng ngực này, vòng eo này, cái mông này, lẽ nào ngươi một chút cảm giác cũng không có sao? Ngươi không thể một tí cảm giác cũng không có!”
Harvey dừng bước lại, lạnh lùng nhìn ả ta: “Vừa nãy ta đã nói sai rồi. Ta không phải đối với nữ nhân không có hứng thú.”
Beyonce một bộ mỉm cười thắng lợi. Nàng đã nói mà, không thể có người nào có thể chống lại mị lực của Beyonce nàng!
Harvey chậm rãi nói: “Ta là đối với nhân loại không có hứng thú.”
“…” Beyonce tức giận giậm giày cao gót: “Nói như kiểu ngươi không phải là người vậy!”
Người làm ở trong phủ dẫn đường cho Harvey, rất nhanh tìm đến thư phòng. Trước khi bước một bước vào thư phòng, hắn khách khí hỏi một câu: “Là nơi này sao?”
Beyonce hừ lạnh nói: “Thư phòng của ta không phải người nào cũng có thể tùy tiện ra vào.”
Harvey kéo Ningya đi vào, tiện tay đóng cửa lại ngay trước mặt nàng ta.
“Này!” Beyonce giận dữ, kêu gọi binh sĩ, muốn bọn họ đâp cửa ra.
Cửa sau một trận binh hoang mã loạn, dùng các loại binh khí, cuối cùng ngay cả đấu khí cũng đều sử dụng, cửa vẫn không nhúc nhích.
Beyonce đầu tiên là tức giận đến sắc mặt trắng bệch, đến lúc sau càng nghĩ càng không đúng, càng nghĩ càng sợ sệt.
Sau khi Ciro lên nắm quyền tác phong sấm rền gió cuốn khiến cho đế quốc Kanding trên dưới đều kinh hồn bạt vía, không ít quý tộc lâu năm ngầm dưới đáy oán thán dậy đất, thế nhưng không có tam đại quý tộc ra mặt, bọn họ cũng chỉ có thể nhỏ giọng oán giận, thậm chí không dám để cho quá nhiều người biết. Beyonce đương nhiên cũng có không ít, nhưng là thành Tomah cách xa Fariel, bị ảnh hưởng cực nhỏ, thêm vào nàng tự nhận là được hoàng hậu Samantha ưu ái, Ciro nhất định sẽ có vài phần kính trọng đối với nàng, so với những quý tộc khác phải cong đuôi, nàng cũng chẳng có bao nhiêu thu liễm. Không nghĩ tới, vậy mà kinh động Ciro điều động đặc sứ đến điều tra nàng!
Beyonce ở cửa đứng ngồi không yên, còn Harvey cùng Ningya ở trong phòng làm việc lục tung tùng phèo. Căn phòng làm việc này rất lớn, dưới lòng đất có phòng tài liệu hai tầng, hết thảy tài liệu của Quần đảo Pearl bao năm qua đều được đặt ở đây. Harvey thắp sáng, cho Ningya nhìn đường.
Ningya nhăn mũi một cái: “Nơi này nhất định rất lâu rồi không được quét tước.”
Mùi ẩm mốc rất nặng.
Harvey nói: “Đúng vậy, không nhìn thấy áo lót.”
Ningya nhớ tới cảnh tượng thời điểm mới vừa bước vào văn phòng nhìn thấy, đỏ mặt. Bên trong phòng làm việc của Beyonce đâu đâu cũng có áo lót, so với phòng ngủ còn trắng trợn hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT