Thẩm Ngôn ngồi trên ghế sô pha, đôi chân dài bắt chéo, thân thể khẽ nghiêng ra đằng sau, một tay dựa lên thanh vịn, một tay đặt ở trên đầu gối, nhẹ nhàng gõ gõ thành nhịp lên đùi.

"Trước hết anh trả lời tôi một vấn đề đã, nếu như đáp án khiến tôi hài lòng thì tôi nhất định sẽ chọn anh làm trưởng đoàn lần này."

Lôi Gia Âm ngồi thẳng người, sảng khoái nói: "Cậu hỏi đi, anh sẽ tận lực làm cậu hài lòng."

Thẩm Ngôn mỉm cười, tinh quái hỏi: "Cá nhân tôi rất sợ tối, vả lại lạ giường thì cực kỳ khó ngủ. Sắp tới nhóm chúng ta đi du lịch cùng nhau, lỡ đâu tôi lại mất ngủ thì anh có ở bên giúp tôi mau ngủ không, anh sẽ hát bài Ngôi Sao Nhỏ cho tôi nghe chứ?"

"..."

Lôi Gia Âm như thể bị sét đánh, nghe xong liền ngẩn người, biểu hiện trên mặt hoàn toàn ngưng trệ.

Mà ở trên video livestream của hai người, cộng đồng mạng lại bắt đầu điên cuồng ‘nã pháo’ màn hình.

"Ha ha ha ha ha, nhìn kìa nhìn kìa, mọi người có thấy giống tôi không? Xem ra Lôi đầu to ca ca của tôi bị choáng váng rồi, trong lòng anh ấy khẳng định đang nghĩ, đây là cái yêu cầu quái quỷ gì thế, ha ha ha."

"666 6666! Ha ha ha ha..."

"Chú cảnh sát ơi, mau tới đây, nơi này có người cua khét mà không thèm đội mũ bảo hiểm nè!"

"Làm sao tự nhiên khung cảnh lại biến hóa rồi? Mắt tui bị mờ hả mọi người, tự dưng thấy có mùi gay gay giữa hai người, thế nhưng tui thích ha ha ha ha."

"Thẩm Ngôn hài hước ghê. Quả xứng đáng là người mà nữ thần Dương Mật của tui chọn mà T____T."

"Lôi Gia Âm, ca mau buông mỹ nam kia ra, nhường tỷ tỷ đây tới nào."

“..."

Khung chat trên cả hai video trực tuyến của Thẩm Ngôn và Lôi Gia Âm đều bùng nổ bình luận, chỉ trong phút chốc liền náo nhiệt không ngừng được, chủ yếu là do biểu cảm đùa như không đùa của Thẩm Ngôn, rõ ràng là một bộ bình tĩnh nghiêm túc, bộ dáng như thể lão đại đang đàm phán hợp đồng, vậy mà lời phát ra lại quá mức trẻ con và khôi hài như thế.

"Ơ kìa, tiểu huynh đệ, anh nói cậu chuyện này..." Lôi Gia Âm kịp thời phản ứng, trên mặt mang theo nụ cười lúng túng, đoạn đáp: "Mất ngủ cũng có nhiều cách mà…”

Thẩm Ngôn lắc đầu, biểu lộ vẫn chân thành như cũ, hắn nói: "Anh đừng đánh trống lảng, mau trả lời câu hỏi của tôi đi."

Lôi Gia Âm chần chờ một lát, sau đó dở khóc dở cười gật gật đầu: "Được rồi, được rồi, cái gì anh đây cũng làm được hết!"

Thẩm Ngôn lộ ra khuôn mặt tươi cười, đứng dậy cùng Lôi Gia Âm thân mật nắm tay.

Lôi Gia Âm cũng nở nụ cười, cảm thấy một phiếu bầu ở cửa Thẩm Ngôn xem ra ổn chắc rồi.

"Cám ơn anh đã trả lời, tôi quyết định rồi, phiếu bầu của mình tôi sẽ gửi cho Nhạc Vân Bằng." Thẩm Ngôn vỗ vỗ vào cánh tay Lôi Gia Âm, tỉnh bơ nói.

Nét tươi cười trên mặt Lôi Gia Âm lập tức đông cứng, anh ta sửng sốt hồi lâu mới phản ứng lại được, vội hỏi: "Từ từ đã, anh mới nghe nhầm phải không? Chẳng phải anh vừa đáp ứng cậu sao? Ở bên cạnh cậu này, hát ru cho cậu này, sao cậu lại đòi nhảy sang ủng hộ Tiểu Nhạc Nhạc chứ?"

Thẩm Ngôn thản nhiên đáp: "Thân là một người đàn ông mà lại dễ dàng đồng ý ngủ cùng một người đàn ông khác, còn chịu hát Ngôi Sao Nhỏ cho người kia nghe nữa, quá nguy hiểm. Tôi là người có gia đình rồi, cho nên tôi phải ý thức giữ mình một chút. Tôi không thể tiếp nhận anh làm đội trưởng của tôi được, mong anh thông cảm."

Lôi Gia Âm há hốc miệng, kinh ngạc đến ngây người, mãi cho tới khi ekip chương trình kéo anh ra khỏi phòng của Thẩm Ngôn rồi mà vẻ mặt Lôi Gia Âm vẫn còn lâm vào tình cảnh mờ mịt vì bàn thua và lý do quá đỗi trời ơi đất hỡi này.

"Không phải chứ, số tôi nhọ vậy sao? Tranh cử cái chức hướng dẫn viên du lịch mà cũng khó khăn phức tạp thế à?"

Lôi Gia Âm vò vò mái tóc, vừa đi lên lầu vừa bất đắc dĩ nói: "Ra chiêu đầu có chút bất lợi, ai ngờ người trẻ tuổi bây giờ lại âm hiểm như thế, sắp tới tôi phải chú ý cẩn thận hơn mới được, nhất định phải thu về lại mấy phiếu của các mỹ nữ trên kia."

Lôi Gia Âm đi lên lầu tìm Đông Lỵ Á các nàng để ‘vận động tranh cử’.

Anh ta đi rồi, Thẩm Ngôn lại ngồi vào ghế mềm, lần nữa ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ.

Thế nhưng tình hình lần này đã khác trước, tuy hắn chẳng nói gì, nhưng bầu không khí ở trên video livestream của hắn không hề tẻ nhạt như vừa nãy nữa. Bình luận vẫn liên tục nhảy lên không ngừng, số lượt người theo dõi cũng dần dần tăng trưởng trở lại.

"Thẩm Ngôn hài ghê, thiệt tò mò xem xem lát nữa Tiểu Nhạc Nhạc tới thì hắn sẽ hỏi anh ấy vấn đề gì."

"Nham hiểm thệt chứ, khó trách là có thể dụ dỗ được năm nữ thần của tui chịu cưới ảnh, Thẩm Ngôn đúng là thâm bất khả trắc (1), thâm tàng bất lộ."

"Trời ạ, thích xem dáng vẻ thản nhiên khi Thẩm Ngôn đối đáp ghê, kiểu nhìn ảnh bình tĩnh lắm í, đẹp trai quá thì làm sao bây giờ? A a a a a..."

"Lầu trên ơi, đồng bệnh tương liên rồi nè. Em càng ngắm Thẩm Ngôn thì lại càng cảm thấy ảnh thiệt đẹp trai. Các chị em, hình như… hình như em cảm nắng người ta rồi, không lẽ em lại đi làm tiểu tam tranh giành chồng của idol nhà em, hu hu..."

"..."

- ---

(1) Thâm bất khả trắc (深不可测): Nghĩa là sâu không lường được.

- ----

Choyyyy muội nghiêm túc bán than là mấy chương gần đây tác giả xài ngôn ngữ mạng nhiều quá, dò raw tra baidu các kiểu loạn lên mới hiểu ý các thánh muốn diễn đạt gì, hu hu, bộ não bé nhỏ đáng thương của muội T____T

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play