Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 329: Trừng Phạt!


...

trướctiếp

Buổi lễ diễn ra thuận lợi và bình thường như bao buổi lễ trao giải khác.

Đến cuối cùng, Hứa Sơ Sơ và Bách An Lâm mang về 4 giải thưởng trong tổng số 6 giải được để cử. Trở thành những người sáng giá nhất đêm lễ.

Ngồi trên xe, Hứa Sơ Sơ đưa tay lên xoa xoa tai mình, mệt mỏi thở dài.

Từ lúc cô nói cô có bạn trai, cái tên Bách An Lâm đó làm ra bộ dạng cực kì ngạc nhiên, cứ lải nhải nói "không thể nào" " không thể nào" mãi , rồi còn bu vào hỏi cô người đó là ai nữa! Làm Hứa Sơ Sơ mệt mỏi cả một buổi.

Người quản lí lái xe phía trước thấy như vậy, liền lên tiếng hỏi:

- Tiểu Sơ, có cần đi bệnh viện không? Anh chở em đi!

Hứa Sơ Sơ nhẹ nhàng lắc đầu, đáp:

- Không cần đâu ạ! Tai em chỉ hơi ù thôi, không có việc gì cả.

Nói rồi, Hứa Sơ Sơ như nghĩ đến việc gì đó, chợt hỏi:

- À mà, anh, điện thoại của em để trên xe có cuộc gọi đến nào không?

Người quản lí liếc kính chiếu hậu, lắc đầu trả lời:

- Không có! Không nghe thấy gì cả!

Hứa Sơ Sơ nghe câu trả lời, ánh mắt cô hơi đổi, không đáp.

Liếc nhìn chiếc điện thoại bên cạnh, cô mím môi.

Người quản lí lái xe chở cô về nhà, sau khi xác định mọi thứ xung quanh đều an toàn mới yên tâm rời đi.

Hứa Sơ Sơ đã chuyển về nhà trước kia ở cùng Thời Cảnh Thường, cô không giấu việc sống chung với anh cùng người quản lí, thế nên anh ta có biết, và giúp cô giữ bí mật.

Lúc mở cửa đi vào, Hứa Sơ Sơ rón rén thay giày, nhìn đồng hồ mới chỉ 8h, cô nhếch môi cười.

May quá, giờ này Thời Cảnh Thường vẫn chưa về.

Thời Cảnh Thường đã trở lại làm người điều hành PJH, anh được thăng chính thức làm chủ tịch, là người cấp cao nhất trong hội đồng quản trị.

Với hậu thuẫn từ Thời gia, Thời Cảnh Thường nắm giữ 1/3 số cổ phần có trong đó, và chễm chệ ngồi ở ghế lớn nhất với 76% cổ phần, trừ cổ phần nước ngoài và một số cổ phần của các công ty khác.

Hứa Sơ Sơ luôn để ý thời gian anh đi và về nhà, để điều chỉnh lịch làm việc của mình cho phù hợp.

Bởi... Thời Cảnh Thường rất không thích cô đi đóng phim, đi đóng về trễ lại càng ghét hơn. Hứa Sơ Sơ phải tự căn thời gian để về nhà trước anh, như vậy, mới có thể tiếp tục đi theo nghề này được

Nhớ lại, 2 năm trước vì muốn gia nhập ngành giải trí, cô đến lí do chia tay cũng lấy ra dọa Thời Cảnh Thường, mặc dù là anh ấy đã "tẩn" cô một trận ngay sau đó vì cái tội nói ngu, nhưng nhờ Hứa Sơ Sơ kiên trì, đã khiến Thời Cảnh Thường thành công cho phép, cô mới có thể đi theo nghề mình yêu thích.

Hứa Sơ Sơ đặt đôi giày cao gót lên kệ, sau đó đi vào bếp rót cho mình một cốc nước.

Tay Hứa Sơ Sơ đang với đến ly, chợt một thân ảnh lao ra, nắm lấy cánh tay Hứa Sơ Sơ kéo lại.

Cô bất ngờ la lên, nhưng không ngờ người đó lại xoay người cô quay lại, ép vào bờ tường cứng ngắc sau lưng.

Chưa kịp hô lên tên ai đó, ngay lập tức người đàn ông đã hạ môi xuống, một đường bắt lấy môi Hứa Sơ Sơ, hôn một cách cuồng nhiệt.

Nụ hôn của anh căn bản không phải là hôn, anh gặm nhắm môi cô, thậm chí là cắn, còn mút rất mạnh.

Hai tay anh giữ chặt hai tay Hứa Sơ Sơ, ngăn tất cả hành động muốn phản kháng của cô, không cho phép bất cứ thứ gì có thể ngăn cản nụ hôn trừng phạt của anh dành cho Hứa Sơ Sơ !

Hứa Sơ Sơ bị hôn đến đau rát, cuối cùng cô dùng hết sức vùng môi mình tách ra môi Thời Cảnh Thường một giây, la lớn:

- Thời Cảnh Thường, anh làm cái gì vậy?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp