Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 327: Mở Đầu Mới!


...

trướctiếp

"Bản thân chúng ta đều là những con người phàm kém cỏi và thiếu năng lực, đối mặt với thực tại, đôi khi chúng ta sẽ lựa chọn trốn tránh, đôi khi sẽ lựa chọn dũng cảm đối mặt.

Với mỗi con người, việc họ lựa chọn bản thân đi con đường nào đều là một quyết định đáng được tôn trọng, tuy nhiên, hãy luôn nhớ rằng chính ta đã thỏa hiệp rất rõ ràng với cuộc sống, là phải tự tin tiến về phía trước, vậy nên, đừng bao giờ lùi bước dù phía trước có chuyện gì xảy ra. Chúng ta có thể dừng lại nhưng tuyệt đối... không được bỏ cuộc!"

Đó là câu độc thoại mà Hứa Sơ Sơ đọc lẩm nhẩm từ nãy đến giờ.

Sắp đến giờ cô ra mắt 36 tộc Hứa gia với tư cách là gia chủ rồi, bản thân Hứa Sơ Sơ có chút hồi hộp, không biết phải làm thế nào cho nó trông... trang trọng một tí.

Hôm nay cô mặc một bộ váy suông màu đen đơn giản, tóc cũng cột cao lên, trang điểm đã kĩ càng rồi, nhìn thì trông... ừm cũng trưởng thành đó... nhưng tại sao lại có chút thấy quá lố nhỉ?

Cô đang mặc đồ đi tang sao? Một cây full đen bỏng mắt quá!!

Bá khí đang dâng lên bỗng nhiên lại tuột xuống, Hứa Sơ Sơ đập đầu mình vào tường, thầm than.

Đáng lẽ cô phải mặc đồ màu gì đó khác chứ nhỉ? Ví dụ như màu đỏ màu vàng này, hoặc màu tím màu xanh cũng được. Không hiểu tại sao lúc đó cô lại moi bộ màu đen này ra mặc nữa

Trời đất quỷ thần ơi, một pha ngu người chưa!!!!

Hứa Sơ Sơ thở dài, lại nghĩ đến thư kí bên trong sắp đọc xong "diễn văn" rồi, có lẽ sẽ nhanh chóng đến phần giới thiệu gia chủ là cô thôi.

Mặc dù trước đây từng làm với tư cách gia chủ kế nhiệm rồi, nhưng Hứa Sơ Sơ vẫn cảm thấy có chút hồi hộp. Dù sao cũng là sau 3 năm trở về, ngồi lại trên vị trí chưa từng nghĩ sẽ còn thấy đó, cô thật sự khá bối rối. Tim trong lồng ngực cũng đang đập khồn theo qui luật rồi.

Nãy giờ cô có chuẩn bị một vài lời văn nhưng cứ thấy nó quá.... ừm nói sao nhỉ... cứ giống như sắp ra trận vậy, nói cứ như mình làm quân đội đang tuyên thệ gì đó ấy. Đám người đó mà nghe chắc sẽ phá lên cười mất!

"..."

Hứa Sơ Sơ méo miệng, một lần nữa đập đầu mình vào tường vì một pha ngu người cần đội quần. Cô cảm thấy sau 3 năm cái méo gì của cô cũng sắp lão hóa mòe luôn rồi, ăn mặc nói năng gì cũng quá lố hết!!

Đang tự mình cảm thấy đau đầu, đột nhiên một cánh tay xuất hiện ngay trước mặt cô, chặn ngang trán của Hứa Sơ Sơ với bức tường lại.

Hứa Sơ Sơ ngạc nhiên, theo bản năng quay đầu, khi nhìn thấy người đó, chợt thốt lên:

- Thời Cảnh Thường! Anh làm gì ở đây vậy?.

Lúc nãy Hứa Sơ Sơ thấy rõ ràng Thời Cảnh Thường đã vào trong kia rồi mà, sao giờ anh lại xuất hiện ở đây? Anh ra đây từ lúc nào? Tại sao cô không cảm giác được gì?

Thời Cảnh Thường mặc một bộ vest đen tôn lên khí thế cao ngất, anh đứng hơn hẳn Hứa Sơ Sơ nửa cái đầu, hỏi:

- Em đang làm gì vậy?

Trong lòng Hứa Sơ Sơ lộp bộp vài tiếng , theo bản năng đáp:

- Có làm cái gì đâu! Em đang chuẩn bị đi vào này!

Thời Cảnh Thường nhìn ai đó giật mình, khóe miệng anh nhếch nhẹ, nắm đuôi con chuột bắt thóp:

- Em thấy sợ hả?

Hứa Sơ Sơ mở to mắt, lắc đầu chối:

- Không, không có! Em đã từng đứng trước nhiều người hơn như thế nữa, làm sao có thể sợ chút ít... chút ít người đó chứ.

Hứa Sơ Sơ vừa nói xong, cô thật sự muốn vả vào miệng mình.

Chời má, nói lắp bắp! Lộ rồi, lộ rồi!!!!

Thời Cảnh Thường nhịn cười nhìn cô, sau vài giây suy nghĩ liền nói:

- Anh có cách này, có thể khiến em bớt căng thẳng, muốn thử không?

Mắt Hứa Sơ Sơ sáng "ting" lên một phát, cô bất giác hỏi:

- Cách gì vậy?

Thời Cảnh Thường cười lưu manh, anh nhìn cô gái đang mặc chiếc váy trễ vai phía dưới, khéo léo để lộ bờ vai trắng nõn nà, cùng chiếc cổ thon thả khi buộc tóc cao lên. Đôi môi cô đỏ hồng sáng bóng đang mấp máy, bất chợt làm yết hầu anh chuyển động lên xuống.

Anh cúi dần tới trước mặt cô, hai mắt sói gian đáp:

- Là cách như thế này này!

Nói rồi, không kịp để Hứa Sơ Sơ phản ứng, Thời Cảnh Thường đã hạ môi mình xuống, nhẹ nhàng bắt lấy môi cô, trao một nụ hôn ngọt ngào...

Cánh cửa cuối cùng cũng mở ra, bắt đầu một kỉ nguyên mới với những con người bước ra từ các gia tộc lớn.

Trong ánh sáng chói lòa hôm ấy, người ta chỉ còn nhìn thấy một cô gái xinh đẹp trong bộ váy đen quyến rũ, cùng nụ cười tư tin tràn đầy kiêu ngạo.

Hứa Sơ Sơ một lần nữa, chính thức là người thừa kế Thời gia, đồng thời lập lại một nền móng mới cho vị trí đứng đầu Bắc Kinh, Trung Quốc!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp