Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 312: Diễn Biến Không Lường.


...

trướctiếp

Hứa Sơ Sơ nhíu mày, không thể ngờ Mã Yết Yến vẫn còn sống.

Khuôn mặt cô ta bây giờ trông chẳng khác gì một khuôn mặt hỏng do phẫu thuật thẩm mỹ cả. Các nếp nhăn chảy xệ một cách tệ hại, làn da tối màu nổi từng tầng từng lớp vảy, trông vô cùng kinh khủng.

Khuôn mặt của cô ta, rốt cuộc là bị gì mà biến đổi thành thế này vậy?

Mã Yết Yến xua tay, đuổi hai người kia đi ra ngoài. Cô ta lấy một chiếc ghế khác ngồi xuống một cách nặng nề trước mặt Hứa Sơ Sơ, lên tiếng:

- Không ngờ cô vẫn còn nhận ra tôi, bên ngoài của tôi gần như đã không còn thứ gì nguyên vẹn, vậy mà cô chỉ nhìn một lần là đoán ra được. Thật tài giỏi.

Hứa Sơ Sơ nhướn mày, hỏi:

- Tôi cứ nghĩ cô đã chết rồi chứ? Không ngờ vẫn còn sống dai như vậy!

Mã Yết Yến bật cười, nụ cười cực kì thảm họa, đáp:

- Cô cũng còn sống sau vụ nổ bom hóa học của Hà Như đấy thôi, thân là mẹ kế, tôi làm sao có thể chết trước cô được!

Ánh mắt Hứa Sơ Sơ hơi đổi, lạnh giọng nói:

- Đừng có tự nhận mình là mẹ tôi dễ dàng như thế, cô không cảm thấy nó rất ghê tởm sao?

Mã Yết Yến vốn chỉ là một thiếu nữ, 3 năm trước 18t, 3 năm sau cũng chỉ mới có 21 tuổi, sao có thể nói từ mẹ kế nghe xuôi tai như vậy?

Cô ta cùng Hà Như bắt tay, vì muốn phục hưng Hà gia mà không ngại đánh đổi cả thân thể, bây giờ đã thất bại ê chề, đến bản thân cũng không lấy lại được như cũ, đáng lắm sao?

Mã Yết Yến ngồi ung dung, ánh mắt cô ta có chút lóe sáng, như nhớ về ai đó, lên tiếng nói:

- Hà Như chết rồi, tôi cũng không còn thuốc để duy trì cơ thể này nữa, tàn phai là chuyện sớm muộn. Thế nhưng điều tôi không ngờ được là cô lại có thể sống sót sau vụ đó. Dù gì, tôi cũng chưa từng thấy người nào mà Hà Như không giết được.

Đúng vậy, Hà Như là một kẻ vô cùng thông minh, trí óc bà ta gần như đã đạt đến trình độ có thể được gọi là thiên tài.

Với óc suy luận đó, bà ta đã làm cả Hứa gia và Tô gia lao đao một thời gian dài. Nói cho cùng, không phải ai cũng có bản lĩnh một mình đối đầu với cả hai thế lực lớn như vậy hàng chục năm.

Hơn hết, Hà Như là kẻ nếu không giết được người khác thì cũng sẽ kéo theo người đó xuống chung mồ với mình.

Trong vụ lần đó, bà ta đã dùng đến súng và bom hóa học có chất độc để giết chết cô, nếu không phải là Thời Cảnh Thường cùng Nhã Băng cứu giúp kịp thời, cô chắc cũng đã lên trời làm tiên luôn rồi.

Những tác hại sau đó thì khỏi phải nói, nó đang đeo bám lấy cô và Thời Cảnh Thường 3 năm nay rồi, còn đều gì kinh khủng hơn khi từ một người lành bệnh mà bây giờ cô lại mang trong người có bệnh chứ?

Đúng là quá độc ác mà!

Hứa Sơ Sơ híp mắt, hỏi:

- Vậy nên bà bắt tôi là muốn giết tôi một lần nữa để trả thù cho Hà Như sao?

Câu nói này làm Mã Yết Yến thay đổi sắc mặt, ánh mắt cô ta âm u, đáp:

- Không phải, Hứa Sơ Sơ, tôi bắt cô không phải vì người đàn bà đó.

- Tôi muốn giết cô, vì chính cô là người đã dẫn sói vào nhà, để Thời Cảnh Thường giết chết Hấn Trung, giết tình yêu của tôi, giết người mà tôi yêu thương nhất!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp