Mạnh Huyền Chân kể xong, đáy mắt anh sâu
lắng, nhưn đang cuốn về miền kí ức xa xăm. Chớp mắt hồi thần
trở lại, anh nhìn Hứa Sơ Sơ với ánh mắt hơi ươn ướt, lên
tiếng:
- Sơ
Sơ, cho đến bây giờ, dù là đã giết sạch Hứa gia, nhưng anh vẫn
chưa thể tha thứ hết cho người nhà của em, bởi chính tay người
đó đã giết hại mẹ của anh, người mẹ mà anh công nhận suốt cả cuộc đời này!
Hứa Sơ Sơ rũ mắt, không lên tiếng. Lại thêm một uẩn khúc khác nữa,
Trong lí do này lại chất chứa một lí do kia, đau lòng hơn, tàn tạ
hơn, đến bao giờ, những thứ này mới thật sự kết thúc đây?
Quá khứ của cô hay là Thời Cảnh Thường, cũng đẫm đầy máu và
nước mắt, nhưng suy cho cùng, cô có Hứa gia, có được mọi thứ
sau này, nhưng còn Thời Cảnh Thường.... đã mất hết tất cả ngay từ giây phút anh mất đi người mẹ duy nhất trên đời này....
Anh từng nói, anh không được gia tộc của anh công nhận, vậy nên, anh được xem như không có ba, còn mình Thời Bạc Na, là sống và yêu thương anh. Nhưng mà... người thân duy nhất đó... cũng là do Hứa gia lấy đi mất...
Một giọt nước mắt chợt rơi xuống, chạm vào làn da của Hứa Sơ Sơ
nóng hổi. Cô hiểu rồi, Cô hiểu được Thời Cảnh Thường rồi!
Anh đã mất đi tất cả, vậy nên mới sinh hận thù mà giết hết Hứa
gia, anh chỉ là một người bình thường, mang thù oán của cha
mẹ, mà muốn giết sạch người thân của kẻ thù, để họ cũng nếm thử hương vị khi mất hết người thân là như thế nào.
Đối với Thời Cảnh Thường, anh mất mẹ anh, còn đối với Hứa Sơ Sơ,
cô mất ông nội cô, mất ba cô, mất luôn cả gia tộc mình. Đây là
sự trả thù gấp mười lần đúng đắn, là sự trả thù mà nếu cô
trong hoàn cảnh đó cô cũng sẽ làm như vậy....
Nếu như cô trong hoàn cảnh của Thời Cảnh Thường, cô nhất định cũng sẽ bắt kẻ đó trả cái giá gấp 10 lần!
Mạnh Huyền Chân đưa tay lên muốn an ủi nhưng rồi lại bỏ tay xuống, lên tiếng:
- Sau khi mẹ mất, Hứa Mạnh Trưởng mang theo Cảnh Thường về Hứa
gia, nhận làm con, anh ở bên ngoài, nhờ vào cậu ấy sống qua
ngày, mối hận cũng theo đó mà lớn lên.
- Cho đến lúc bọn anh gần như đã sắp thực hiện kế hoạch trả
thù, thì em lại xuất hiện, Hứa Sơ Sơ, chính em đã làm thay
đổi mọi thứ!
- Bọn anh dù có làm thế nào, cũng chưa từng muốn hại em Hứa Sơ Sơ, bọn anh không thể nào xuống tay với em được!
- Nhưng mà.... Hứa gia thực sự nợ Thời Cảnh Thường, nhiều hơn
là em nghĩ đấy! Đây là cái giá duy nhất có thể giúp bọn anh,
an ủi linh hồn mẹ trên trời!
- Vậy sao? Vậy thì sao anh không giết em luôn? Các anh để em sống
và áy náy với mối hận thù của cả gia tộc sao? Các anh vì sao lại tàn nhẫn đến vậy?
Nếu như là muốn trả thù vậy thì hãy giết cô luôn đi, chừa cho cô
một con đường sống, để cô sống và rồi ôm mối hận thù đó đến
chết sao? Bây giờ lại kể mọi chuyện cho cô nghe, anh muốn cô làm gì đây?? Trả thù không được, không trả thù cũng không xong....
rốt cuộc.... cô phải đối mặt với mình như thế nào, đối mặt
với Thời Cảnh Thường như thế nào? Đối mặt với cả Hứa gia như
thế nào đây!!!!!!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT