Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 241: Mọi Sự Đổi Thay Là Để Chờ Người Trở Về!


...

trướctiếp

Ba năm sau....

Tại một trường quay truyền hình.

Lang Thiên xuất hiện trong trang phục vest đen lịch lãm, cùng một phong thái của ngôi sao nổi tiếng. Anh hiện là idol solo rất hot của ngành giải trí, hôm nay có mặt ở đây để dự một buổi phỏng vấn.

Đang nhắm mắt nghỉ ngơi, mặc kệ người thợ trang điểm trên khuôn mặt, đột nhiên cửa được mở ra, một người đàn ông đi vào, đến gần chỗ Lang Thiên, lên tiếng:

- Lang Thiên, 30' nữa sẽ diễn ra buổi phỏng vấn, đây là danh sách các khách mời cùng phỏng vấn với cậu hôm nay!

Vừa nói, người quản lí vừa đưa tờ giấy trên tay cho anh.

Lang Thiên chậm rãi mở mắt, đón lấy tờ giấy từ tay người đàn ông, lạnh nhạt lướt một đường.

Đúng lúc này, ánh mắt anh đột nhiên đổi sắc, nhíu mày nhìn cái tên quen thuộc phía dưới..

Người quản lí như nhớ ra gì đó, nói thêm vào:

- À phải rồi, trong đây cũng có một diễn viên mới được đào tạo ở nước ngoài trở về, chính là cái tên nằm cuối cùng bản danh sách. Cậu được sắp xếp ngồi cạnh cô ta đấy! Chắc là muốn dựa hơi cậu nổi tiếng đây mà! Một diễn viên mới thì sao lại được xếp ngồi cạnh cậu chứ, hay là để tôi đi nói lại với nhà đài nhé!

Lang Thiên đột nhiên lên tiếng ngăn cản:

- Không cần! Không cần đổi, ngồi với cô ấy, là vinh hạnh của tôi!

Người quản lí một mặt khó hiểu, nhíu mày hỏi:

- Cậu nói cái gì vậy? Cái gì mà vinh hạnh chứ?

Lang Thiên để tờ giấy lên bàn, không nhanh không chậm đáp:

- Tôi đã bảo không cần đổi, cứ để im như vậy theo sắp xếp của họ đi! Tôi quen với cô gái này!

Người đàn ông bên cạnh vô cùng sửng sốt, thốt lên:

- Cái gì, Lang Thiên cậu quen cô diễn viên mới này sao? Quen lúc nào? Cô ta là ai? Làm sao cậu quen được?

Trước những câu hỏi dồn dập của người quản lí, Lang Thiên không đáp lại ngay, chỉ nhắm mắt tiếp tục trang điểm, sau vài giây mới lên tiếng trả lời:

- Là một người bạn cũ.... tôi rất muốn gặp lại!

------------....---------------...----------

Sân bay Bắc Kinh, Trung Quốc...

Máy bay vừa đáp xuống, một cô gái mặc chiếc váy màu trắng tinh khôi đi ra, cô đeo kính mắt to màu đen, che đi gần một nửa khuôn mặt. Tuy vậy, nhìn bề ngoài thì vẫn có thể đoán được đây là một mỹ nhân.

Đi ra khỏi sân bay, cô liền nhìn thấy một chiếc xe màu đen, cùng một số vệ sĩ đứng bên ngoài, cúi chào với cô, cô gái không suy nghĩ nhấc chân bước lên xe, nhanh chóng rời đi.

Xe đậu trước cửa đài truyền hình, cô gái bước xuống, khi quay lại mở mắt kính, liền lộ ra khuôn mặt quen thuộc xinh đẹp.

- Hứa tiểu thư, cô về đây mà không nói gì, lão đại sẽ trách phạt chúng tôi! - Người vệ sĩ nhìn Hứa Sơ Sơ, lên tiếng.

Hứa Sơ Sơ mỉm cười, đáp:

- Không cần lo, chuyện này tôi sẽ báo sau với Thẩm Nguyệt. Anh để xe lại cho tôi, một lát nữa tôi sẽ dùng nó.

Nói rồi, Hứa Sơ Sơ xoay người, đi vào trong đài truyền hình.

Đám vệ sĩ nhìn nhau, rồi lắc đầu tự rời đi,

Hứa Sơ Sơ đến bàn thư kí, cô nhìn tờ giấy ghi tên và chỗ ngồi cùng kịch bản của mình, không do dự cầm bút kí vào.

Khi ánh mắt lướt qua cái tên nổi bật nhất được tô đậm trong đó, môi mỏng hơi mím lại.

Thời Cảnh Thường, em đã quay về rồi đây!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp