Cô động đậy người, lại phát hiện bản thân đang bị trói, hai tay
hai chân đều bị dây buộc chặt, không cách nào cử động được.
Quan sát hoàn cảnh xung quanh một chút, Hứa Sơ Sơ đoán đây là một
khu nhà máy bỏ hoang, phía ngoài vẫn thấy cây đường nhưng lại
vắng tanh, không có người nào đi ngang, có lẽ nơi này là không
nằm trong trung tâm thành phố, hoặc là một khu đã bị cải biến, để trống bỏ hoang.
Đang suy nghĩ, đột nhiên cánh cửa đẩy ra, Hứa Sơ Sơ theo bản năng nhìn sang, thấy Mã Yết Yến đi vào.
Hà Như tiếp tục gật đầu, chề môi hỏi tiếp:
- Vậy, cô đoán thử xem, Mã Yết Yến thật làm sao có được hình
dạng như ta, còn ta thì,,, qua bao nhiêu năm vẫn giữ được dáng
vẻ này?
- Là thuốc! Thứ thuốc mà bà cho Mã Yết Yến dùng, để cô ta có
thể có được hình dáng như bà, bà cũng dùng thứ thuốc đó để
đẩy ngược chính quá trình lão hóa của mình!
Hà Như nhướng mày, bà ta gác một chân lên, im lặng nhìn Hứa Sơ Sơ, như muốn nghe cô nói tiếp.
Hứa Sơ Sơ nhìn trực diện Hà Như, không sợ hãi tiếp tục lên tiếng:
- Thứ thuốc mà bà chế ra đó, với người còn trẻ, nó có khả
năng chống lão hóa, nhưng vì nó bị lỗi, thế nên mới đảo ngược quá trình chống lão hóa thành lão hóa dưới da. Khiến Mã Yết Yến xuất hiện những nếp nhăn và có bộ dạng như người phụ nữ trung niên gần già. Cô ta vốn là người Hà gia, với bà đương
nhiên có quan hệ huyết thống, thế nên trên mặt có nét tương
đồng là chuyện bình thường. Cộng thêm cách trang điểm, hóa
trang thành một Hà Như thứ 2 là điều quá dễ dàng!
- Còn nữa, bà không chỉ sử dụng thứ thuốc đó lên người Mã Yết Yến, mà còn dùng nó lên chính người mình, tôi không biết vì
sao mặt bà không chịu tác dụng của thuốc, nhưng chắc chắn, cơ
thể vẫn phản ứng với nó bình thường. Bà vốn là một người
già, quá trình lão hóa là điều không thể tránh khỏi. Nhưng khi sử dụng thuốc, chính việc nó bị lỗi đã đẩy ngược quá trình lão hóa của bà, khiến bà... vô tình trở thành người trẻ!
- Bà sử dụng cái lỗi có sẵn trong viên thuốc tự biến hóa
chính cơ thể mình mà thần không biết quỷ không hay. Với lớp
dịch dung trên mặt, tôi tin chắc nó cũng không khó làm. Dù sao
Hà gia vốn là gia tộc với ngành y học phát triển bậc nhất
Trung Hoa, tôi không tin họ chưa từng chế thứ thuốc dịch dung
nào!
"Bốp" "Bốp" "Bốp" - Tiếng vỗ tay vang lên thật lớn, Hà Như vừa nhìn Hứa Sơ Sơ vừa không ngớt khen ngợi:
- Quả nhiên là kẻ thừa kế của Hứa gia, với chỉ số IQ hưởng từ quân nhân và một phần gen từ Tô gia, cô đúng là có suy luận
sắc bén! Hứa Sơ Sơ, phải công nhận cô là người thông minh nhất
ta từng gặp. Không học y mà vẫn có thể tự suy đoán được nhiều như thế, quá giỏi rồi đấy! Cô mà được sinh ra trong Hà gia,
nhất định sẽ được giáo dục trở thành nhân tài bậc nhất như
ta! Chỉ tiếc...
Hứa Sơ Sơ liếc mắt sang nhìn Hà Như, nói:
- Đừng có đánh đồng bà với tôi, thứ IQ đáng kinh tởm của gia tộc bà tôi không có hứng thú muốn tiếp nhận!