Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 227: Đêm Chúng Ta Cùng Nhau!


...

trướctiếp

Hứa Sơ Sơ ngồi một lát là đến tối, cô làm việc đến quên thời gian, lúc xem đồng hồ đã là 11 rưỡi rồi.

Đoán chắc Thời Cảnh Thường tan ca ở công ty cũng gần về rồi, Hứa Sơ Sơ liền bàn giao lại việc cho đám cảnh sát, sau đó nhanh chóng ra về.

Lúc mở cửa xe, một luồng khí lạnh đánh ập vào cô, khiến Hứa Sơ Sơ vô thức rùng mình, cô kéo chặt áo ngoài, xoa xoa hai bên cánh tay, thầm nghĩ.

Quái lại, thời tiết gần đây sao lạnh thế nhỉ?

Hứa Sơ Sơ đưa tay ra bắt xe taxi định về nhà, đúng lúc này lại có điện thoại gọi tới.

Thấy tên Thời Cảnh Thường hiện lên, cô cười vui vẻ nhấc máy nói:

- Alo, Cảnh Thường, em đi chơi với Mạc Lệ nên bây giờ mới về nhà, em sắp về đến rồi, anh đã về chưa?

Thời Cảnh Thường ở đầu dây bên kia lên tiếng đáp:

- Tôi chưa về nhà, tôi đang ở chỗ khác!

Hứa Sơ Sơ nhướng mày, hỏi:

- Chưa về sao? Vậy anh đang ở đâu?

Thời Cảnh Thường nhếch môi, nói:

- Em cũng đến đây đi, ở đường XXX, tôi đợi em!

Nói rồi, anh cúp máy, không đợi Hứa Sơ Sơ trả lời lại.

Cô ở đầu dây bên kia chớp chớp mắt, nghĩ một hồi rồi lên tiếng:

- Bác tài, làm ơn chở tôi đến đường XXX!

Thời Cảnh Thường... tính làm cái gì vậy chứ?

-----...---------....-----------------...-----

Đường XXX, Bắc Kinh.

Hứa Sơ Sơ bước xuống xe taxi, cô nhìn xung quanh, không tự chủ mà thốt lên:

- Qua~ đẹp quá!

Hai bên đường, những hàng cây phủ đầy tuyết từ đêm hôm qua còn đọng lại, được vô vàn những dây đèn bao quanh, tỏa sáng rực rỡ.

Không chỉ thế, ở mỗi gốc cây còn được phủ đầy tuyết và những món quà gói nhỏ do các cặp đôi đặt vào đó.

Đây là một trong những trò chơi vào tháng 12 của Trung Quốc, người dân ven đường ở đây vào mùa đông, đặt biệt là những ngày Giáng Sinh hay thường bày bán những đồ dùng làm thành hộp quà.

Các cặp đôi nếu như muốn chơi trò này, thì sẽ cùng nhau tự làm hộp quà cho đối phương, sau đó chôn nó dưới các gốc cây ven đường, bên trong vốn chỉ là xốp, nó không đựng gì cả nhưng việc được làm cùng người mình yêu thương vào ngày này khiến mỗi cặp đôi cảm thấy vui vẻ không ít.

Dần dần, nó trở thành một trò chơi phổ biến, được tổ chức hằng năm, nhằm gắn kết tình cảm của hai người yêu nhau. Giúp mối tình của họ bền vững hơn.

Hứa Sơ Sơ đi thẳng đến một cây to chính giữa một đoạn đường, nó được cắt tỉa như cây thông Noel, trên đỉnh có ngôi sao và xung quanh được trang trí đèn lấp lánh.

Ngắm một hồi, Hứa Sơ Sơ đột nhiên nhớ ra, cô.... hình như quên điều gì đó rồi đúng không?

Hôm nay.... là ngày mấy vậy.

Vội lục điện thoại trong túi ra, Hứa Sơ Sơ sững sờ khi nhìn vào ngày tháng, ôi không... hôm nay là 25/12.... là ngày Giáng Sinh sao?

Ngay lúc Hứa Sơ Sơ đang bất ngờ khi biết được hôm nay là ngày gì, đột nhiên đèn ở xung quanh cây trang trí trước mặt cô chạy nhanh đột ngột, cuối cùng vts thẳng lên ngôi sao chính giữa, làm nó sáng chói rực rỡ. Cùng lúc, một loạt pháo hoa bắn lên trời, gây ra tiếng những tiếng nổ lớn.

- A!

Hứa Sơ Sơ đứng dưới gốc cây, bị tiếng pháo bông làm cho giật mình, cô hét lên một tiếng theo bản năng rồi ngước đầu lên trời xem có chuyện gì xảy ra, nhưng chính mình lại không cẩn thận lại mất thăng bằng ngã về sau.

Ngay lúc tưởng chừng như bản thân sắp ngã xuống đất, đột nhiên một cánh tay vững vàng đưa ra đón lấy vai của Hứa Sơ Sơ, khiến lưng cô ngã vào lòng mình.

Hứa Sơ Sơ ngạc nhiên mở to mắt, cô dừng khoáng 2s thì xoay người lại, liền nhìn thấy Thời Cảnh Thường.

Thời Cảnh Thường nhìn cô, ánh mắt cực kì dịu dàng, lên tiếng:

- Em tới rồi!

Hứa Sơ Sơ mỉm cười, đáp:

- Phải... là anh kêu em tới đây mà!

Thời Cảnh Thường liếc mắt xuống nhìn điện thoại trên tay cô, hỏi:

- Bây giờ mới biết hôm nay là ngày gì sao?

Hứa Sơ Sơ cười gượng, giấu di động ra đằng sau lưng mình, nói:

- Xin lỗi, em không hay đón Giáng Sinh, vậy nên không để ý lắm!

Thời Cảnh Thường hạ mắt nhìn cô, lên tiếng:

- Không sao, bây giờ biết cũng chưa muộn. Năm nay, tôi sẽ đón Giáng Sinh với em!

Trong lòng Hứa Sơ Sơ chợt vui vẻ, như những pháo bông bắn nở trên trời, khiến khóe môi không tự chủ nở nụ cười.

Thời Cảnh Thường vươn tay ra, xoa đầu Hứa Sơ Sơ, nói giọng ấm áp:

- Sơ Sơ, Giáng Sinh vui vẻ!

Hứa Sơ Sơ nhận được lời chúc của anh, cô cười càng xinh đẹp hơn, cong mắt đáp:

- Anh cũng vậy, A Thường!

Đêm đó, sự bình yên trôi qua thật êm đềm, pháo bông trên trời vẫn nổ xinh tươi, phía dưới cũng ngập tràn tình yêu nồng cháy.

Bức tranh Giáng Sinh mà ông già Noel tô vẽ, năm nay, đặc biệt có hình ảnh hai người nào đó hôn nhau, dưới cây thông sáng lấp lánh....


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp