Editor: Thiên Vân

Beta: Vương Gia

——————

Đối với chuyện Hàn Chi Tân bị bắt nạt, Vệ Thư Tuân rất căm tức, nhưng lý trí hiểu được hiện tại không phải lúc nghĩa khí, thực nghiệm của giáo sư Triệu quan trọng hơn, y không thể phụ lòng tin của Giáo sư Triệu trong thời điểm này.

Hơn nữa muốn dạy dỗ đối phương, nhiều lắm chỉ có thể mắng đối phương một trận, mấy tên châm chọc khiêu khích còn lại vẫn có thể nhởn nhơ, thật sự càng nghĩ càng tức ói máu mà!

Vệ Thư Tuân giờ phút này vô cùng hoài niệm thời côn đồ, khi đó thấy thằng nào chướng mắt là đập, không như bây giờ, rõ ràng trong lòng tức muốn chết, lý trí lại khống chế chính mình đi làm chuyện thật sự nên làm.

Nhưng mà, tao không để tụi mày nhảy nhót hoài vậy đâu, chờ tao thực nghiệm xong, tụi bây nhất định phải chết!

Đang thực nghiệm không được có nửa phần qua loa, Vệ Thư Tuân cưỡng chế ép tâm tình nóng nảy xuống, ôm sổ bắt đầu ghi chép ở các đài thực nghiệm.

Công việc của y là ghi chép kết quả thực nghiệm, Diệp Thành Thiên làm ra biểu đồ phân tích, Giáo sư Triệu tiếp nhận thực nghiệm cuối cùng.

Công việc vốn làm Vệ Thư Tuân cảm thấy bận rộn đến mệt mỏi, không biết có phải do nôn nóng trong lòng hay không, lúc này Vệ Thư Tuân lại cảm thấy cứ chậm rì.

Diệp Thành Thiên cầm số liệu, đang làm biểu đồ phân tích: “Mạch xung phát ra , thông tin thang độ xám 15%, như vậy, thời gian trì trễ hẳn là…”

Vệ Thư Tuân tiếp lời: “41058rn, phương trình giải p- tức thời.”

“Cái gì?” Diệp Thành Thiên tập trung phân tích, thuận miệng hỏi một câu.

“Không, không có gì…” Vệ Thư Tuân ấn ấn trán.

Rào cản kinh nghiệm, có rất nhiều thực nghiệm y cũng không quen, nhưng y có tư liệu đầy đủ nhất của máy học tập, bản thân cũng có kiến thức chuyên ngành đầy đủ, cho nên chỉ cần nhìn vài bước thực nghiệm là có thể biết chính xác hay không, cũng biết làm biểu đồ phân tích rõ ràng hơn anh Diệp Thành Thiên như thế nào.

Chẳng qua dùng miệng nói không ý nghĩa, kỹ thuật gì trước vận dụng đều phải luôn thực nghiệm miết, cho nên Vệ Thư Tuân cũng không tính nói. Chỉ là cảm thấy anh Diệp hơi chậm, không cẩn thận liền…

Diệp Thành Thiên cúi đầu tiếp tục phân tích, chờ cho ra kết quả, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Vệ Thư Tuân.

Vệ Thư Tuân không hề hay biết, y đến đài thực nghiệm số 4 ghi chép số liệu, rồi lại ngừng bút. Momen máy từ sai rồi, phải làm lại.

Quả nhiên, không bao lâu nghiên cứu viên kia liền phát hiện sai lầm, lập tức gạt bỏ, nói với Vệ Thư Tuân: “Momen máy từ sai lầm, gạt bỏ, số liệu vừa rồi không dùng được.”

“Vâng.”

Lo âu cũng không có tác dụng, thực nghiệm hai ba ngày nữa có thể hoàn thành đã là tốc độ nhanh nhất, Vệ Thư Tuân bất kể thế nào, không có khả năng vì trút giận dùm bạn mà lơ là công việc quan trọng. Nhưng khó chịu y đè nén chắc vẫn bị nhìn ra, lúc nghỉ giữa trưa Giáo sư Triệu hỏi Vệ Thư Tuân: “Thư Tuân, có phải em có chuyện gì không?”

“Không… Không có.” Vệ Thư Tuân phủ nhận.

Chuyện này thật sự không tính là gì, nếu không phải vì là Hàn Chi Tân, khiêu khích trình độ này, Vệ Thư Tuân căn bản cũng không thèm để ý đến, y tự nhiên sẽ không chỉ vì việc nhỏ này mà đi mách Giáo sư Triệu.

Giáo sư Triệu nghĩ nghĩ, hỏi: “Thư Tuân, có phải em muốn về đi tham quan không?”

“A?”

“Cũng đúng, cơ hội đi tham quan hiếm hoi vậy, em lại bị ông già này ép lôi đến làm thí nghiệm, vốn giao cho người khác cũng được.” Giáo sư Triệu nghĩ nghĩ, cảm thấy Vệ Thư Tuân dù sao mới 19 tuổi, với y mà nói, so với thực nghiệm buồn tẻ, cùng tập thể đi tham quan Trung tâm khống chế phi hành vũ trụ có lẽ sẽ vui hơn.

Nghĩ vậy, liền cười nói: “Nếu Thư Tuân muốn đi, thì đi đi, thầy sẽ điều người đến lần nữa.”

Thầy càng nói như vậy, Vệ Thư Tuân càng không có khả năng bỏ đi.

Giúp bạn trút giận quan trọng, hay giúp giáo sư làm thí nghiệm quan trọng hơn?

Trước kia Vệ Thư Tuân tự nhiên chọn cái đầu, Vệ Thư Tuân của hiện tại, gần như không chút do dự chọn cái sau.

Vệ Thư Tuân nhắm mắt lại, thở hắt ra, lúc mở mắt ra, vẻ mặt đã khôi phục bình tĩnh: “Không cần, em rất vui vì giúp được thầy. Về phần việc nhỏ kia, cho em chút thời gian thì tốt rồi.”

Thừa dịp giữa trưa, Vệ Thư Tuân đi tìm Trịnh Lặc, hỏi rõ ràng an bài và phân đoạn đặt câu hỏi của chuyến đi kế tiếp. Theo Trịnh Lặc nói, điểm đến kế tiếp gần như mỗi phân đoạn đều có câu hỏi. Dù sao sinh viên có 165 người, cần để tất cả mọi người có cơ hội tham dự.

Vệ Thư Tuân gật gật đầu, mượn bút của Trịnh Lặc rồi vùi đầu bắt đầu viết câu hỏi.

Tuy Trịnh Lặc nói, ra câu hỏi gì là do người hướng dẫn đặt theo tình huống, nhưng cũng sẽ không quá cao thâm, thậm chí có thể hoàn toàn là kiến thức trong bài giảng trên lớp. Tuy căn bản ngành Hàng không của Vệ Thư Tuân trước mắt rất kém, nhưng có máy học tập, căn cứ chủ đề từng điểm đến tìm được tư liệu tương ứng, viết mấy câu hỏi cảm thấy có thể được chọn ra cũng không phải việc khó gì.

Không đến một giờ, Vệ Thư Tuân đã viết gần trăm câu hỏi và đáp án có liên quan đến du hành vũ trụ. Thừa dịp buổi chiều mọi người đến rồi giao cho Hàn Chi Tân.

Bởi vì sự kiện này nhiều ít có chút mất mặt, Hàn Chi Tân không muốn để Vệ Thư Tuân biết. Sau đó biết Vệ Thư Tuân đã nghe nói chuyện này, cậu cũng rất lo Vệ Thư Tuân làm ra cái gì. Kỳ thực tính cách cùng nhân duyên của Vệ Thư Tuân vẫn tốt lắm, hai năm trước khi y vẫn là côn đồ, trong giới vẫn rất có uy tín. Sở dĩ luôn không ngừng đánh nhau, chỉ là vì y nghĩa khí, gần như lần nào cũng là vì bạn bè, rất ít vì tự gây chuyện.

Quan hệ giữa Hàn Chi Tân và Vệ Thư Tuân hồi cấp 2 rất bình thường, thậm chí có thể nói, bởi vì “Chim bìm bịp bốn mắt “, cậu từng đơn phương căm thù Vệ Thư Tuân. Vệ Thư Tuân thì thôi, lúc ấy hoàn toàn không để con mọt sách là cậu vào mắt.

Sau đó Hàn Chi Tân bị sinh viên cá biệt trường khác nhắm vào mà trấn lột tiền, là Vệ Thư Tuân cứu cậu, cũng chặn trước cửa trường người ta rồi đánh một trận. Tuy Vệ Thư Tuân nói là do bị bọn họ dám qua giành địa bàn, nhưng Hàn Chi Tân từ đó về sau đã coi Vệ Thư Tuân là bạn —— vẫn là đơn phương, Vệ Thư Tuân vẫn không để con mọt sách này vào mắt, thẳng đến khi Hàn Chi Tân cung cấp cuốn tập ôn bài cho y —— khụ khụ, hơi bị lạc đề.

Tóm lại, Hàn Chi Tân rất lo Vệ Thư Tuân xúc động quá, tóm lấy đám người châm chọc cậu mà đập cho một trận.

Buổi chiều nhìn thấy Vệ Thư Tuân mặt vô cảm hùng hổ đi về bên này, Hàn Chi Tân sốt sắng, xông lên giữ chặt Vệ Thư Tuân: “Thư Tuân, bình tĩnh…”

“Xin lỗi, Chi Tân.” Vệ Thư Tuân giành nói xin lỗi: “Tuy rất muốn đập tụi nó một trận, nhưng tớ không thể làm như vậy.”

“…” Hàn Chi Tân ngẩn người, cũng yên tâm lại.

Thư Tuân quả nhiên đã trưởng thành, biết không thể tùy tiện đánh người nữa.

“Nhưng không thể dễ dàng bỏ qua cho tên kia.”

Vệ Thư Tuân nhét một sấp giấy vào tay Hàn Chi Tân: “Đây là câu hỏi và đáp án có thể gặp phải trong chuyến đi sau, cậu học thuộc lòng đi, cố hết sức giành trả lời hết cho tớ, cho thằng đó biết tay đi!”

“…” Hàn Chi Tân nhìn tờ giấy chi chít đáp án trên tay, bật cười.

Thư Tuân với vấn đề báo thù này, đúng là chưa từng chịu thua, nhưng chịu đi vòng đã không tệ rồi.

“Tớ biết rồi, tớ sẽ học thuộc.”

“Ừ.” Vệ Thư Tuân cũng không hoài nghi trí nhớ của Hàn Chi Tân, vừa lòng gật đầu, nhìn nhìn đám đông sinh viên kia, vốn muốn cảnh cáo nhìn chằm chằm tên khi dễ Hàn Chi Tân, nhưng y phát hiện… Là ai vậy?

“Hàn Chi Tân, hôm qua khi dễ cậu là thằng nào?”

Sáng sớm nữ sinh kia hình như có nói tên, nhưng lúc ấy giận quá, căn bản không nhớ kỹ. Về phần diện mạo càng khỏi nói, Vệ Thư Tuân cũng không nhớ bại tướng dưới tay và mấy tên qua đường đâu.

“Được rồi, tớ tự biết giải quyết, cậu còn có thực nghiệm mà, mau về đi!”

“Chậc!” Vệ Thư Tuân lại đi bên kia nhìn lướt qua, nhưng thật sự không biết nên trừng ai, đành nhấn mạnh với Hàn Chi Tân: “Mấy đáp án này đều là tốt nhất, giành trả lời cho tớ đó, không được nói mấy câu nhường nhịn gì đó, tớ còn chờ huy chương của cậu!”

“Dạ dạ, em biết.”

Vệ Thư Tuân khó chịu bước đi, không chỉ Hàn Chi Tân, người hôm qua bắt nạt cậu cũng nhẹ nhàng thở ra. Hắn tự nhiên không biết Vệ Thư Tuân bình thường bị đắc tội sẽ trực tiếp ra đòn, chỉ lo sẽ bị Vệ Thư Tuân bắt được mắng một trận, dù sao mới ngày đầu tiên đã dám đứng trước mặt người hướng dẫn mắng chửi người, như vậy thực mất mặt. may mà Vệ Thư Tuân cũng không dám càn quấy như vậy, chỉ kêu Hàn Chi Tân đi nói chuyện, chắc là an ủi thôi!

Hừ, có gan thì mắng nữa coi, để nghiên cứu viên nhìn bản tính thô bạo của Vệ Thư Tuân này, nhìn coi y còn cơ dám tham gia thực nghiệm gì nữa không.

Hàn Chi Tân có thể thi đậu Đại học A hàng đầu cả nước, IQ của cậu cũng rất cao, chỉ là tính cách cậu tương đối chính trực, cũng không rành cãi nhau thôi. Tư liệu Vệ Thư Tuân cho, cậu vừa đi vừa nhìn, không bao lâu cơ bản đã thuộc lòng, ngay cả câu hỏi nào thuộc về điểm đến nào, cũng có thể đoán ra bảy tám phần.

Lúc đi thăm tàu con thoi, thầy Văn trước sau như một giảng giải xong lại bắt đầu ra câu hỏi. Câu hỏi đưa ra quả nhiên có vài câu như Vệ Thư Tuân đã đoán, Hàn Chi Tân ban đầu tính nghe người khác trả lời như thế nào trước, nhưng phát hiện, đáp án của người ta không có giống Vệ Thư Tuân!

Trình độ kiến thức Hàng không cơ bản của Vệ Thư Tuân còn chưa nắm chắc, tất cả đáp án của y đều đến từ máy học tập, mà máy học tập thì… Đến từ tương lai.

Tuy máy học tập cung cấp là tư liệu kỹ thuật phù hợp thời đại này, nhưng luôn luôn chênh lệch cỡ một hai năm, điểm ấy cả máy học tập cũng không cách nào phân biệt.

Hàn Chi Tân là thường dân toàn diện, phân biệt không rõ chênh lệch mặt kỹ thuật —— Vệ Thư Tuân cũng vậy —— cậu chỉ sửng sốt một lát, liền chọn tin tưởng Vệ Thư Tuân.

Khi Thầy Văn lại đặt câu hỏi, Hàn Chi Tân giơ tay muốn đáp, bên người đột nhiên truyền đến một giọng nói nóng nảy: “Thầy, em biết em biết…”

Hàn Chi Tân quay đầu, phát hiện là người khiêu khích hôm qua… Không nhớ nổi tên.

Tên kia dùng khoé mắt đắc ý liếc Hàn Chi Tân một cái, bắt đầu trả lời: “Khung hữu cơ kim loại lanthanide phải được chuẩn bị bằng cách lấy PHE và ME2 cho hấp phụ hỗn hợp benzen và toluen, phun lên kim loại để thay đổi gốc. …”

Đáp án của hắn vẫn không quá giống Vệ Thư Tuân viết ra.

“Bạn này trả lời chính xác, xem ra bình thường có cố gắng học tập đây.” Thầy Văn cứ theo lẽ thường phát huy chương, Hàn Chi Tân nhấc tay nói: “Thầy Văn, em cho rằng cậu ta không đúng, Khung hữu cơ kim loại lanthanide phải là UIO và ME2 cho hấp thụ hỗn hợp benzen và toluen.”

“Cái gì?” Thầy Văn sửng sốt.

Cách nói này trước mắt còn chưa từng xuất hiện.

Hàn Chi Tân tuy không hiểu chuyên ngành, nhưng kỹ xảo đáp đề của cậu tuyệt đối ăn tròn điểm, sửa chút trình tự đáp án mà Vệ Thư Tuân cho cậu, nói: “Đặc điểm của kim loại lanthanide là tỉ trọng nhỏ, sức chịu nén lớn. Khi UIO và ME2 hấp thụ benzen và toluen, nó có thể thay đổi nhóm kim loại, cho thấy xu hướng tăng trước và sau đó giảm dần..”

Đáp án mà các sinh viên ở đây đều giống với tên khiêu khích kia, Hàn Chi Tân lại nói ra câu trả lời khác, lập tức khiến mọi người khó hiểu rồi cẩn thận nghị luận, đợi thầy phán định bên nào chính xác.

Thầy Văn suy tư một hồi, cười nói: “Nếu đi thi thì câu trả lời của bạn Hồ Hâm mới là chính xác…” Dưới đài truyền đến tiếng cười Hồ Hâm, thầy Văn tiếp tục nói: “Nhưng đáp án của bạn Hàn Chi Tân càng ưu tú và thực dụng, khi làm thí nghiệm, thầy càng muốn tham khảo cách của bạn Hàn Chi Tân. Cho nên, hai người đều được thưởng một huy chương.”

Hiện tại đã không phải vấn đề cái huy chương nho nhỏ nữa, Hàn Chi Tân và Hồ Hâm cùng nhận huy chương, liếc nhau một cái, thù hằn trong mắt hai người dày đặc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play