Khi vào đến phòng, cô chỉ cảm thấy dạ dày có gì đó không ổn, một cảm giác quặn thắt xông tới khiến cô không khống chế được, hốt hoảng chạy vào nhà vệ sinh…
Tần Trân Hi sau vụ tai nạn xe kia buổi tối ngủ không được sâu, thời gian mới bắt đầu trị liệu đầu bà nhức như sắp nứt, cho nên mặc dù bây giờ đã bình phục nhưng buổi tối ngủ cũng không còn được ngon như trước.
Phòng vệ sinh ngay ở cạnh phòng bà, chỉ nghe được tiếng ‘cạch’ một tiếng khiến bà tỉnh ngủ. Ngôi nhà này chỉ có bà cùng con gái, trong lòng bà run lên còn tưởng Bạch Lộ có chuyện gì, vội vàng bò dậy đi về phía nhà vệ sinh, chi thấy Bạch Lộ quỳ ở trên sàn nhà, nửa người nằm trên mặt bồn cầu đang nôn ọe.
“Lộ Lộ, con thế nào?”
Tần Trân Hi giật mình trong lòng, tiến lên xoa lưng cho con gái dễ thở, vừa hỏi: “Sao thế? Khó chịu chỗ nào? Sắc mặt của con rất khó coi, có phải ăn phải đồ…”
Nói tới đây đột nhiên Tần Trân Hi im lặng một lát, bà giống như bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sắc mặt có chút khác thường, chờ Bạch Lộ tỉnh táo lại một chút bà liền đỡ Bạch Lộ đi rửa mặt: “Con… tháng này có kinh nguyệt không?”
Tần Trân Hi trước kia làm việc ở bệnh viện, thời gian này con gái mình cùng Lương Phi Phàm gần gũi như vậy, bây giờ lại như vậy, rất rõ ràng con bé có thể chính là…
Lúc Bạch Lộ bắt đầu có cảm giác buồn nôn cũng đã nghĩ đến cái này, lại không phải là lần đầu mang thai nên cô cũng có chút kinh nghiệm, vào lúc này nghe mẹ hỏi như vậy cô cũng không hoang mang, uống một hớp nước ấm, mới lắc đầu nói: “Mẹ, quả thật tháng rồi con không có kinh nguyệt, vốn đầu tháng thì kinh nguyệt sẽ tới… Ban đầu con cho rằng do con mới về nên chưa quen ăn uống, hoặc do gần đây công việc quá bận rộn, đầu óc rất căng thẳng cho nên cũng không nghĩ tới chuyện này nhiều.”
Tần Trân Hi đưa tay vỗ bả vai cô, vẻ mặt rất bình tĩnh, chỉ nói: “Trời sáng thì tới bệnh viện kiểm tra một chút, xác định được mới có thể biết tiếp theo nên làm thế nào.”
Bạch Lộ cũng nghĩ như vậy. Thật ra trong lòng cô rất rõ ràng, mười có tám chín phần không sai được, trước cô cùng Lương Phi Phàm triền miên mấy lần đều không có bất kỳ biện pháp tránh thai nào, khả năng mang thai là rất lớn.
Nhưng là bây giờ… Bọn họ đang ở hoàn cảnh này, Lương Phi Phàm còn chưa ly hôn với Diệp Lan, cô chẳng qua chỉ nghe anh nói đã đem giấy ly hôn đưa cho Diệp gia nhưng bên kia lại không làm gì, nếu như quả thực không được thì bọn họ chỉ có thể ra tòa.
Có lẽ DIệp Tử Kiệt cũng là cố ý không bỏ qua cho Lương Phi Phàm một cách đơn giản như vậy được, thế nào cũng phải kéo anh ra tòa. Diệp gia cũng không phải là không có tiền kiện tụng với Lương gia, đem một cuộc hôn nhân làm náo động cả thành phố, đối với nhà gái mà nói có lẽ là có thể tranh thủ sự đồng tình lớn nhất.
Bạch Lộ có chút nhức đầu, khi nằm ở trên giường, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vuốt ve bụng của mình, nơi này còn chưa có bất kỳ sự thay đổi nào nhưng có thể trong bụng đã có một phôi thai.
…
Cô không ngủ được, trong đầu thoáng qua rất nhiều ưu tư không biết phải hình dung thế nào, là mong đợi, nhưng cũng có chút sợ hãi.
Đứa bé đầu tiên có kết quả như vậy, thật ra cho tới bây giờ cô không nói với bất kỳ với ai nhưng trong lòng cô luôn có bóng ma.
Xoay mình ngồi dậy, cô lấy điện thoại di động ở đầu giường, nhìn thời gian trên màn hình… Đã 11 giờ 30 phút.
Muộn lắm rồi, nhưng Lương Phi Phàm chắc chắn còn chưa đi ngủ, cô có nên gọi điện nói cho anh không?
Ngón tay đã ấn nút gọi nhưng ngay lập tức bấm ngắt cuộc gọi.
Chà, còn chưa xác định chắc chắn, nói làm gì?
…
Bạch Lộ đưa điện thoại trả lại chỗ cũ, lần nữa nằm xuống, trong lòng suy nghĩ ngày mai đi khám, sau khi chắc chắn rồi gọi cho anh sẽ tốt hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT