Kim Chương bộ đầu phụ trách Thiên Địa Nhân bảng sau khi biết vì sao tổng bộ đầu vui vẻ, thì cười tủm tỉm chắp tay: “Từ hồi
có Thiên bảng, đây là lần thay đổi lớn nhất, chư công Chính Sự đường
cũng rất bất ngờ.”
Tư Mã Thạch đầu đội khăn vén, tóc đen nhạt ánh vàng, thong dong thản
nhiên nói: “Bình Tân hầu ngoài ý muốn mất mạng trong tay Yêu tộc, đối
với hoàng tộc vừa là họa vừa là phúc. Họa là trong lúc Đại Tranh chi
thế, thế gia công tộc thiếu đi một trụ cột vững vàng, nếu không có nhân
tài mới xuất hiện, sau này làm sao ứng phó được với Bắc Chu Cao Lãm lúc
nào cũng như hổ rình mồi? các môn phái chỉ có quan điểm là trung nguyên, chứ không có phân biệt Tấn hay Chu, nên khả năng Tô Vô Danh nhúng tay
vào là rất thấp.”
“Phúc là các thế gia hàng đầu đều đã nhìn ra thời thế của thiên hạ,
biết việc cấp bách của Đại Tấn hiện giờ là phải xuất hiện một pháp thân, cho nên sẽ thả lỏng việc giám thị hoàng tộc, Tần vương có thể thong
dong luyện hóa chúng sinh chi lực, đặt căn cơ, trùng kích Pháp Thân.”
Tần vương chính là “Bát Cực Thiên Long” Triệu Cảnh Thế.
Nửa bước pháp thân của Đại Tấn chỉ có gia thủ của Tây Lương Tư Mã thị Tư Mã Nhân, Lang Gia Nguyễn thị Nguyễn lão gia tử, “Tần vương” Triệu
Cảnh Thế và Lục Phiến môn tổng bộ đầu Tư Mã Thạch, tuy bên dưới bốn
người họ có các Ngoại Cảnh đỉnh phong và một số nhân tài có tiềm năng
chứng pháp thân như Chu quận Vương thị Vương Văn Hiến, Giang Đông Vương
thị Vương Tư Viễn, Thần đô Tô gia Tô Mạnh Tô Tử Viễn vân vân, nhưng
trong thời gian tới, thì kẻ có hy vọng nhất vẫn là bốn người họ.
Trong đó Nguyễn lão gia tử là lớn tuổi nhất, tích lũy sâu nhất, nhưng đã mất nhuệ khí, mất đi kham thấu chi tâm;
Tư Mã Nhân là người trẻ nhất, tiềm lực, nhuệ khí, tâm tính đều rất
hoàn mỹ, nhưng Hàn Quảng, Cao Lãm và Tô Vô Danh đều bị vây khốn ở trong
giai đoạn tương tự này rất nhiều năm, tới gần đây mới vừa tiến giai, nên y rất có có khả năng ngoại lệ, vì còn thiếu nhiều tích lũy;
Tư Mã Thạch đã ở cảnh giới nửa bước Pháp Thân đắm chìm nhiều năm, võ
đạo dày công tôi luyện, tuổi cũng chưa phải lớn, các phương diện đều
không có khuyết điểm, nhưng xuất thân hàn vi, công pháp thời ban đầu
không tốt, sau dần tìm kiếm, thay đổi dần dần, tới khi đầu nhập vào Thần đô Triệu thị thì mới có được công pháp hướng dẫn tới pháp thân, tuy
rằng không đến mức huyền quan có hối, nhưng liên tiếp thay đổi công pháp chủ tu dẫn tới trong người xuất hiện tai họa ngầm, cần phải tốn rất
nhiều công phu, rất nhiều thời gian và công sức mới có thể thông hiểu
được đạo lý, bổ khuyết được căn cơ. Ngay cả chính bản thân ông ta cũng
còn chưa bao giờ hy vọng xa với mình chứng được Pháp Thân;
Triệu Cảnh Thế tuy từng bại trong tay Ma Sư, tâm linh xuất hiện lỗ
hổng, khô thủ hoàng lăng ba mươi năm mới dẹp được lỗ hổng này, bước qua
nấc thang trời thứ ba, nhưng có thể phá rồi lại lập, chứng tỏ tâm linh
và ý chí đều trở nên vô cùng xuất sắc, trong vòng mười năm là người có
hy vọng tiến giai pháp thân nhất, rất được các đại thế gia để ý tới.
Kim Chương bộ đầu nghe vậy cười càng thêm tươi: “Chúc mừng Tần vương, chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng hoàng thái đệ, chúc mừng tổng bộ
đầu.”
Tư Mã Thạch ngả người tựa lưng vào ghế, chuyển đề tài: “Họa Mi sơn
trang Lục đại tiên sinh đã chứng Địa Tiên chi quả, lại thoáng có truyền
thuyết đặc thù, thiên hạ không ai là đối thủ, xứng đáng hạng đầu Thiên
bảng.”
Ông ta bắt đầu suy nghĩ tới bảng xếp hạng Thiên bảng.
“Thoáng có truyền thuyết đặc thù?” Kim Chương bộ đầu ngơ ngác, đó là cái gì? Làm sao tổng bộ đầu biết?
Tư Mã Thạch cười ha hả: “Nếu ai biết thì tự nhiên sẽ hiểu sáu chữ này khủng khiếp như thế nào, còn đã không biết thì có nghĩ nát óc cũng
không hiểu được. Nếu không phải do Bộ Phong mật thám kia cố ý đưa ra,
lão phu cũng không biết Lục đại tiên sinh đã đạt tới mức độ này, duy ngã độc tôn, chưởng khống nhập vi, duy ngã độc tôn, chưởng khống nhập
vi...”
“Là hắn nói?” Kim Chương bộ đầu sáng mắt.
“Cuồng Đao” Tô Mạnh được rất nhiều Pháp Thân cao nhân ưu ái, biết được rất nhiều bí ẩn.
“Ừ, chính hắn nói thế, mục đích là để ổn định thiên hạ, để bọn đạo
chính từ bỏ lòng mưu mô.” Tư Mã Thạch nhìn ra ngay mục đích của Mạnh Kỳ.
Kim Chương bộ đầu giật mình, cảm thán: “Lục đại tiên sinh nhiều năm
không quản giang hồ, người ta đều nói ông ấy đau lòng vì vợ mất, suy sút không có chí tiến thủ, thực lực rút lui, không thể tiến lên thêm được
nữa, ài, thật sự là khiến người ta thổn thức...”
Tư Mã Thạch tiếp tục nói: “Bắc Chu Cao Lãm đăng lâm đại vị, thống ngự ức vạn thần dân, Chúng Sinh bảo thể rõ ràng đã tiến thêm một bước, nói
không chừng sau này có hi vọng Địa Tiên, Nhân Hoàng kiếm cũng đã thức
tỉnh đến cấp độ Địa Tiên, kích sát Đại Mãn, tám thành công lao là nhờ có y.”
“Dưới Lục đại tiên sinh, y chính là nhân tài kiệt xuất nhất, đưa vào
hạng nhì Thiên bảng, đổi danh hiệu từ ‘Phong Vương’ thành ‘Phong
Hoàng’.”
Tuy Thiên bảng chủ yếu chỉ dựa trên chiến tích, nhưng khi cảnh giới
không thể bù được chênh lệch, thì sẽ dùng chiến lực để xếp hạng, cho nên Kim Chương bộ đầu cũng hiểu vì sao Tư Mã Thạch đưa Cao Lãm lên xếp hạng hai. Dù mai kia Tô Vô Danh đột phá, đại sát tứ phương, chiến tích khiến người ta trợn mắt há hốc mồm, thì cũng không có được thần binh và lực
công kích cấp địa tiên.
Nói tới đây, Tư Mã Thạch trầm ngâm một lúc: “Yêu tộc đã không còn
chịu an phận, mấy năm nay không ngừng gây chuyện, hay cũng xếp chúng lên Thiên bảng đi, để cả thiên hạ đều biết, chúng cũng không phải là vô
địch, mà trên chúng còn có cao nhân trấn áp.”
“Khổng Tước yêu vương Thái Ly thân có Ngũ Sắc Thần Quang, chấp chưởng Yêu Thánh thương thức tỉnh đến cấp độ Địa Tiên, cho xếp hạng ba Thiên
bảng.”
Kim Chương bộ đầu nhanh tay ghi lại, mỉm cười: “Thiên Tru phủ không
biết tung tích, Cổ Nhĩ Đa chỉ còn sót lại Chân Linh, sợ là không thể
thượng bảng?”
Tư Mã Thạch gật đầu đồng ý, nói tiếp: “Tẩy Kiếm các Tô Vô Danh với
hạng đầu Địa bảng chứng được ‘Thái Thượng Đạo Thể’, có đặc thù truyền
thuyết, không đâu không có, kiếm trảm ‘Đại A Tu La’ Mông Nam, Quỳ Ngưu
yêu vương, đánh bại Độ Thế Pháp Vương, thương nặng Huyết Hải La Sát,
cũng chặn được Cổ Nhĩ Đa, cùng Không Văn thần tăng liên thủ đánh lui
Khổng Tước yêu vương, toàn lực làm có lẽ có thể thắng Phong Hoàng và
Khổng Tước yêu vương, nhưng không có chiến tích đối chiến thực tế, tạm
giữ hạng bốn.”
Có truyền thuyết đặc thù, không đâu không có? Kim Chương bộ đầu tuy
đã biết kết quả chiến đấu, nhưng cụ thể như thế này thì bây giờ mới được nghe, vừa hiếu kì vừa kinh ngạc.
“Ma Sư Hàn Quảng, Thần thoại ‘Thiên Đế’, nhận truyền thừa của cả
Thiên Đế và Diêm Ma, trí tuệ Thông Thiên, hô gió gọi mưa, chưởng khống
thời gian và hủy diệt, có được thu hoạch từ A Nan tịnh thổ sau núi Thiếu Lâm, đứng hạng năm.” Tư Mã Thạch nhớ lại tin tức Mạnh Kỳ đưa về.
Kim Chương bộ đầu ngạc nhiên: “A Nan tịnh thổ phía sau núi Thiếu Lâm?”
Đây lại là thứ gì?
“‘Cuồng Đao’ Tô Mạnh nhấn mạnh phải thêm điều này vào.” Tư Mã Thạch
không giải thích gì thêm, mật thám ở trong Thiếu Lâm tự chưa truyền tin
gì về.
Kim Chương bộ đầu mờ mịt lắc đầu, theo lời ghi lại.
“Độ Thế Pháp Vương thôn phệ Bạch Hổ yêu vương, thực lực chắc chắn sẽ
tăng mạnh, đứng hạng sáu. ‘Kiếm Cuồng’ Hà Thất vô tướng viên mãn, cùng
Cao Lãm liên thủ giết chết Đại Mãn, đứng thứ bảy, Bạch Trạch yêu vương
đã đến đỉnh nhân tiên, nhưng bị trấn áp nhiều năm, lại bị Tô Vô Danh
chém thương nặng, thực lực còn lại không rõ, đứng hạng tám.” Tư Mã Thạch vừa suy tư vừa nói không ngừng, “Vạn Tượng môn Vân Hạc chân nhân chuyên tu phù triện, sơ chứng Dương Thần, cùng cấp với Pháp Thân, có Hỗn
Nguyên Nhất Khí Thượng Thanh thần phù, nháy mắt có thể lập ra Vạn Tượng
đại trận, đứng hạng chín; Huyết Hải La Sát bị Tô Vô Danh chém thương
nặng mà nhập Pháp Thân chưa lâu, đứng thứ mười.”
“Mười hạng đầu cũ, đã là cảnh còn người mất.” Kim Chương bộ đầu thở
dài cảm thán, so với bảng cũ, bảng mới này đã có thêm năm gương mặt mới, đổi hẳn một nửa!
Sau đó, y dẹp Thiên bảng sang bên, lật sang Địa bảng: “Tô Vô Danh tấn chức, Tàng Kiếm lâu Khưu Vạn Sinh vẫn lạc, Tào gia gia chủ vẫn lạc, một số cao thủ Địa bảng của thảo nguyên cũng vẫn lạc, ‘Hàn Băng tiên tử’
Diệp Ngọc Kỳ bước qua nấc thang trời thứ ba, ‘Thiên Tàn kiếm’ Nam Cung
Hận có thực lực Ngoại Cảnh đỉnh phong, ‘Không thấy đào hoa’ Lý Tư Nùng
chấp chưởng Vô Sinh kiếm, ‘Cuồng Đao’ Tô Mạnh và ‘Đại La yêu nữ’ Cố Tiểu Tang tấn chức Tông Sư, Địa bảng cũng sẽ thay đổi rất lớn...”
Tư Mã Thạch gật đầu: “Huyền Thiên tông Thủ Tĩnh đứng hạng nhất, Lô
Long Hạ Hầu thị Hạ Hầu Yến, Luân Chuyển Phật sống, U Minh Đế Quân và
Chân Võ phái Huyền Cơ tử đứng thứ hai đến thứ năm, những người ở sau nữa mỗi người đều tăng hai bậc, đến ‘Bá thương’ Vương Hành Không, ‘Hàn Băng tiên tử’ xếp ở dưới hắn, đứng thứ mười ba.”
“Bá thương” Vương Hành Không là vị tán tu duy nhất có tu vi nửa bước Pháp Thân.
Kim Chương bộ đầu lập tức sửa theo.
“Sau các nửa bước Pháp Thân, những người xếp hạng cũ đều tiến lên một bậc. Thôi Thanh Vũ chấp chưởng Chí Qua kiếm, bổ khuyết vào vị trí của
Diệp Ngọc Kỳ, xếp thứ hai mươi ba, ừ, ‘Cuồng Đao’ Tô Mạnh xếp hạng hai
mươi bốn, trước Phụng Điển thần sứ.” Tư Mã Thạch hơi chút trầm ngâm.
“Hai mươi bốn?” Kim Chương bộ đầu đại kinh thất sắc, y biết Cuồng Đao Tô Mạnh đã tấn chức Tông Sư, nhưng chỉ nghĩ tên kia vào một trăm hạng
đầu, không ngờ tổng bộ đầu lại cho hắn lên tới hạng hai mươi bốn!
Đây là khái niệm gì hả? Hai mươi ba hạng đầu đều là người chấp chưởng những thế lực hàng đầu, là đại nhân vật một phương đó, “Cuồng Đao” Tô
Mạnh đạt tới cấp độ này từ hồi nào?
Tư Mã Thạch cười: “Theo tin tức mật thám Tàng Kiếm lâu cung cấp, Tô
Mạnh trước mặt ba chuẩn pháp thân, ba địa bảng trước hạng hai mươi bốn
có cầm theo cầm binh mà xông vào đội ngũ hai mươi tông sư, bắt đi người
đứng trong mười hạng đầu là Cáp Tư Ô Lạp, sau đó thong dong rời đi, ờ,
có người nhìn thấy Cáp Tư Ô Lạp bị trọng thương chạy vội về phương bắc,
trong khi ‘Cuồng Đao’ Tô Mạnh lại bình yên vô sự.”
“Đúng rồi, hắn còn từng bắt được Cực Ác Thiên Ma.”
“Này...” Kim Chương bộ đầu cảm thấy đã không còn theo kịp cái thế giới này nữa.
Không đến bốn năm trước, Tô Mạnh vẫn mới chỉ là một vãn bối Mở Khiếu kỳ mà thôi!
......
Giang Đông Quảng Lăng, Mạnh Kỳ đi thuyền vào thành.
Hắn thông qua Tiên Tích, chạy tới Giang Đông, sau đó đi Trường Xuyên, biết được Phùng Nguyên Tĩnh đã sớm bị Đoàn Thụy “Cướp” Đi, mấy năm rồi
chưa từng về nhà, bèn bói toán tung tích của họ, thì bị cao nhân che
lấp, hỗn hỗn độn độn.
Nhớ tới lần trước mình ở Quảng Lăng, có người cho mình tờ giấy, nói
Vương Tư Viễn đã tới cánh cửa đá sau núi Thiếu Lâm, đi vào trong đó, bèn phỏng đoán đó là Đoàn Thụy, Vương Tư Viễn đã lợi dụng y để mở cửa!
Cho nên, Mạnh Kỳ báo tin cho Lục Phiến môn, bảo họ phải khiến cho tất cả mọi người đều biết việc Ma Sư vào A Nan tịnh thổ, khiến sau khi Đoàn Thụy nhìn thấy tin này, cảm thấy có cơ hội đầu cơ kiếm lợi, tự mình
nhảy ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT