Kịch độc đầm lầy, một kiếm chém tan, vô số uế long, một kiếm chém tan, hóa linh chi độc, một kiếm chém tan, cường giả tóc
bạc mang hết vốn liếng của mình ra, song đều không làm gì được quái kiếm trong tay Giới Sát, đành phải né sang bên, du tẩu triền đấu, không lấy
bản thân để chống với quái kiếm, cái vết xe đổi của “Thiên Mẫu Tát mãn”
Thác Á vẫn còn ràng ràng trước mắt!
Lão giả này mới thấy ở trước mặt, thì bỗng hiện ở sau lưng, khuôn mặt vặn vẹo, trong mắt ma khí bốc lên, ngùn ngụt điên cuồng, bàn tay bọc
trong hắc vụ kì quái, chiêu nào cũng nhắm vào các đại khiếu huyệt của
Giới Sát, mỗi chiêu đều đơn giản vô cùng, giống như phản phác quy chân,
nhưng tinh thuần ngưng luyện, đánh vỡ núi như đập đậu hũ, mặt đất dần
chuyển sang màu đỏ máu, đầy cảm giác điên cuồng.
Giới Sát lạnh lùng chặt chém, khiến lão giả không thể tới gần, mấy lần suýt nữa bị bổ trúng.
Nhưng rồi cô nhìn thấy Khóc lão nhân ngã xuống, không còn khí tức, ngay cả một đao của Tô Mạnh cũng không cản được!
Đây chính là tuyệt chiêu một đao không sao giải được trong truyền thuyết?
Một đao chém xuống, giết chết kẻ địch, trong nguyên thần của Mạnh Kỳ, trong hư không vô tận có những sợi dây nhân quả rung lên, vặn vẹo, bay
tới chỗ hắn.
Nhân quả của Khóc lão nhân quá nặng, e là chỉ có Huyền Nữ mới hơn được mà thôi.
Cũng may đa phần những sợi dây nhân quả của lão đều mỏng manh, đến từ những người phàm bị “Oan Hồn Thập Bát phách” giết chóc bao năm qua,
những sợi to thật sự thì không nhiều.
Và Hoan Hỉ miếu nhân quả, và Tu La tự nhân quả, và Tô những sợi dây
nhân quả dính vào đao của Mạnh Kỳ, sau đó thi nhau rời đi, chỉ còn lại
một sợi to nhất, sáng nhất, nối tới một hư không sâu thăm thẳm.
Nhất thống Hãn Hải? Mạnh Kỳ kinh ngạc, hùng tâm tráng chí của Khóc
lão nhân tựa hồ không phải là ý muốn của lão, mà là tới từ một nhân quả
to lớn khác, to tới mức khiến nguyên thần của hắn run rẩy, nếu tiếp phải chắc là chết ngay tức khắc!
Nguyên Thủy ngồi ngay ngắn, chư quả chi nhân, đao trong tay Mạnh Kỳ
như cá lội trong biển dây nhân quả, bắn ra khỏi sợi nhân quả to tướng
kia, hướng về phía những sợi nhân quả bé hơn.
Mạnh Kỳ không có thời gian chọn lựa, chỉ có thể căn cứ theo cảm giác, cố gắng tránh khỏi những sợi dây nhân quả của sư phụ và mấy người Tô Vô Danh.
Nhưng kì biến xuất hiện, một ngọn gió vô hình hiện ra trong thế giới
nhân quả, vô vàn những sợi dây nhân quả mỏng tanh của phàm nhân đột
nhiên hợp lại với nhau, tạo thành một sợi dây nhân quả to gần bằng sợi
dây nhân quả kia, khiến đao của Mạnh Kỳ dính phải.
Oanh!
Hư không chấn động, quanh người Mạnh Kỳ xuất hiện vô số oán niệm dây
dưa, âm khí ngưng tụ thành thực chất, lan khắp không gian, khiến đất
trời rung lên vì giận dữ, một đoàn lôi vân màu hỗn độn xuất hiện.
Làm nhiều bất nghĩa, trời tru đất diệt!
Là “Hiện thế báo” nhân quả...... Mạnh Kỳ giật mình, việc không thuận lợi.
Ai đang câu động nhân quả ám toán hắn?
Theo bản năng, Mạnh Kỳ cảm ứng Cố Tiểu Tang, cô đang hai tay ôm má,
mắt lóng lánh nhìn trận chiến, không hề có dấu hiệu vận chuyển bí pháp.
Không phải cô?
Ưu điểm lớn nhất của “Dính nhân quả” là giết chết địch trước, sau đó
mới đền bù nhân quả, nói cách khác chính là giải quyết kẻ địch nhanh
chóng, lấy phiền phức trong tương lai để đổi lấy sự thành công nhanh
chóng, giữ được thực lực, nhưng bây giờ, nhân quả đang có vẻ như muốn
quay ngược lại!
Khóc lão nhân tu luyện nhiều năm, giết người vô tội vô số kể, oán
niệm nguyền rủa vô cùng dày đặc, lúc lão đột phá nấc thang trời thứ ba,
nhất định sẽ bị thiên phạt, quái phong vừa rồi ngưng tụ những nhân quả
đó thành một đạo, đã dẫn tới sinh ra chất biến, dẫn động thiên nộ, khiến Mạnh Kỳ phải gánh chịu cái quả lạm sát người vô tội!
Ầm!
Đường sét tím lịm to bằng nắm tay từ trên cao đánh xuống, khiến bầu
trời dày đặc những tia sét nhỏ, sát lục chi ý và đầm lầy kịch độc trong
sơn cốc vì thế mà không còn, cả không gian rừng rực khí tức chí dương
chí cương đậm đặc như thành thực chất.
Mạnh Kỳ da đầu tê dại, cảm nhận được thiên phạt này vô cùng khủng bố, không kém gì một kích toàn lực của nửa bước pháp thân, lại còn nhắm
thẳng vào nguyên thần của hắn!
Thật sự là hiện thế báo đến rất nhanh! Mạnh Kỳ nghiến răng, thân hình to ra, Pháp Thiên Tượng Địa, tay phải Thiên Chi Thương phát ra tử điện
thanh lôi, tay trái mu bàn tay hiện ra lôi ngân màu tím, cố gắng khống
chế lôi đình.
Tử lôi hơi chậm đi, Mạnh Kỳ bắt lấy cơ hội, Pháp Tướng và trời đất
chi lực đều thu hẹp vào trường đao, ở mũi đao suy diễn ra một lốc xoáy u ám nho nhỏ, tỏa ra lực hút đáng sợ, khiến đất cát xung quanh đều bị hút vào, hóa thành hư vô.
Trường đao chém ra, nghênh hướng Lôi Đình màu tím, ở giữa không trung chạm vào nhau.
Ầm! Lôi Đình nở tung, lốc xoáy mở rộng, giữa trời cao như xuất hiện
một cánh cửa đi thông tới một thế giới không ai biết, không ngừng hư hóa lôi điện.
Những vòng sóng xung kích hóa thành cuồng phong thổi tán ra ngoài,
khiến Đa Lạp Tô hải chỉ còn gần nửa hồ nước cuộn trào sóng lớn.
Nửa người Mạnh Kỳ tê liệt, Chân Nguyên bị vét sạch.
Ầm!
Đám mây màu hỗn độn vẫn chưa biến mất, từng đạo thanh lôi không cho
Mạnh Kỳ cơ hội hồi khí, cùng nhau đánh xuống, khiến Ba Ngạn cốc nhìn như mọc ra những cái cây to màu xanh nối liền đất với trời.
Ầm!
Thanh lôi cuồn cuộn, từ bốn phương tám hướng đánh xuống Mạnh Kỳ, không chừa cho hắn một đường chạy nào.
Hư không vỡ tan sụp xuống, cả một vùng trời đất như vào ngày tận thế, trong cơ thể Mạnh Kỳ, “Bất Diệt Nguyên Thủy tướng” ngồi ngay ngắn giữa
mi tâm, thi triển Âm Dương ấn, chuyển hóa sinh tử, tạo ra một sức mạnh
vận chuyển khiếu huyệt quanh thân, khiến chúng thu hẹp vào ngũ tạng lục
phủ và huyết nhục cốt cách, khiến tất cả quy về nguyên thủy.
Trường đao chém ra, sáng rực chói mắt, như ánh sáng đầu tiên của trời đất, chém ra một vùng biển sét, chém ra một vùng đất thanh bình.
Ánh đao trình bày Âm Dương Lưỡng Nghi, như đang tự khai một giới, không có trời đất, chỉ có mình ta.
Ầm!
Thanh lôi không ngừng đánh xuống, đao quang phòng thủ kiên cố, duy
trì khu vực trời đất nho nhỏ quanh người hắn không bị tan biến.
Sấm sét đánh xuống không ngừng, Mạnh Kỳ nỗ lực chống đỡ, đến khi hắn
sắp đỡ hết nổi, thì sấm sét rốt cuộc cũng ngừng, nhưng Mạnh Kỳ lại có
cảm giác không tốt, không hề nghĩ ngợi liền hiện ra Bất Diệt Nguyên Thủy chi tướng.
Một luồng sét mỏng manh mông lung từ trên trời giáng xuống, xuyên qua bao tầng thời không, đánh xuống đỉnh đầu Mạnh Kỳ. Nó chỉ là một tia sét nho nhỏ, nhưng Mạnh Kỳ biết nếu bị nó đánh trúng, thập tử vô sinh!
Bốn phía trở nên u ám, hỗn độn, thời gian và tia sét đều trở nên thong thả.
Hết thảy chi sơ, nguyên thủy chi vực, Mạnh Kỳ vận chuyển Thiên Tâm
Ngã Ý quyết, lôi lĩnh vực tông sư của mình ra, một đạo nhân ngồi xếp
bằng ở trong hỗn độn, mang tới cảm giác không trước không sau, không quá khứ không tương lai, thời không hỗn loạn, làm nhiễu loạn tia sét mông
lung kia.
Bắt lấy cơ hội, “Nguyên thủy” Mở mắt, Âm Dương diễn hóa, nhục thân
Mạnh Kỳ hóa thành Lưỡng Cực Nguyên Từ Huyền Quang thú, nguyên từ xung
quanh phập phùng, tia sét mông lung bị chúng khúc xạ bẻ cong thành nhiều khúc, đánh chệch khỏi người Mạnh Kỳ, bắn thẳng xuống đất.
Không có động tĩnh, không có tiếng động, phạm vi mười dặm hóa thành hư vô, sâu tới mức nhìn thấy cả địa hỏa!
Đến lúc này, lôi vân màu hỗn độn mới từ từ tiêu tán.
Nhưng Mạnh Kỳ không dám xả hơi, bởi vì Giới Sát đã một kiếm bổ tới!
Thấy kẻ thù bị “Thiên phạt” đến gần như kiệt sức, Giới Sát nếu còn
không biết nắm chắc cơ hội, thì thực uổng cho cái biệt danh sát sinh tà
ma của cô.
Cô mặc kệ cường giả tóc bạc đánh vào lưng mình, một kiếm chém thẳng
vào Mạnh Kỳ, không có biến hóa hay khúc chiết nào, chỉ có sát ý thuần
túy nhất.
Mạnh Kỳ không còn khả năng chống đỡ, đành ngồi tại chỗ, hòa hợp với
“Bất Diệt Nguyên Thủy tướng”, ẩn vào trong u ám, khiến người ta không
thể tìm ra được, mắt hắn nhìn Giới Sát, trong mắt lấp loáng những sợi
dây nhân quả lấp lánh.
Trên người Giới Sát có một sợi dây nhân quả đen tuyền xông thẳng lên
tận trời, tỏa ra sát ý dày đặc, tất cả những sợi dây nhân quả khác đều
đã bị sợi dây nhân quả đó chém đứt, khiến không thể sử dụng Dính Nhân
Quả!
Đây là lần đầu tiên Dính Nhân Quả của Mạnh Kỳ không tìm ra được mục tiêu.
U quang chém vào hỗn độn, sát ý bị tiêu tán vài phần, trước khi trời
đất sáng lập, không có thiện không có ác, cũng không có sát ý, đáng tiếc Nguyên Thủy lĩnh vực của Mạnh Kỳ mới chỉ là sơ hình.
Kiếm khí phá vỡ hỗn độn, nhưng bị thời không hỗn loạn làm cho mất đi
chuẩn xác, sai một ly, đi một dặm, Mạnh Kỳ đúng lúc nghiêng người, khiến nó chỉ chém trúng cánh tay trái.
Đạm kim lưu chuyển, nhanh chóng ảm đạm, lan về phía nguyên thần.
Mạnh Kỳ giơ tay chém xuống, chủ động chém đứt cánh tay trái của mình.
Phốc! Giới Sát phun ra một búng máu đen, bị cường giả tóc bạc đánh
trúng vào lưng, khiến bị thương nặng, da thịt nơi trúng chiêu bắt đầu hư thối.
Cô lạnh lùng nhìn Mạnh Kỳ, thấy hắn bắt đầu hồi khí, Cố Tiểu Tang lại không biết là hữu hay là địch, nên lập tức bỏ chạy, cường giả tóc bạc
đuổi theo.
Mạnh Kỳ lôi ra Đông Cực Trường Sinh đan, nhưng còn chưa kịp dùng, Cố Tiểu Tang đã chạy tới trước mặt, cười ỏn ẻn:
“Thiếp thân đang nghĩ có nên giết chồng hay không.“
Mạnh Kỳ ha ha cười: “Cứ việc ra tay đi, mỗ vẫn còn đủ sức để đánh thêm một trận!”
“Thôi đi, vẫn còn chưa tới lúc.“ Cố Tiểu Tang lùi lại, nhìn Mạnh Kỳ
nuốt Đông Cực Trường Sinh đan, mỉm cười, “Nhân quả mà còn có thể sinh ra dị biến, đến mức hiện cả thiên phạt, tướng công dạo này bất lợi ha.“
“Vốn với Bát Cửu Huyền Công Tông Sư tiêu chuẩn, mai phục vào Kim
trướng, có bảy tám thành khả năng sẽ không bị đụng phá, không ngờ tướng
công lại liên tiếp gặp phải Ma Sư rồi lại gặp phải thiếp thân, khiến mai phục trở thành chê cười.“
Mạnh Kỳ ngẩn ra: “Ý của cô là?”
“Đại năng sau lưng chàng đang cảnh cáo chàng đó, nếu chàng không an
phận, thì ông ta có thể khiến chàng mất mạng bất cứ lúc nào, hoặc nói
cách khác là ông ấy đang muốn xem xem chàng có còn thủ đoạn nào nữa
không.“ Cố Tiểu Tang chống ngón tay vào má, như cười như không nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT