Khi nàng về tới cung điện Ai Cập bầu trời đà xế chiều, Tịch Dao lúc này mới nhớ tới Merity, dám đi chơi hết một ngày mà không thèm thông báo cho anh một tiếng, nàng nghĩ đến khuôn mặt của anh khi biết nàng rời cung mà không xin phép chắc chắn là rất đáng sợ, khi đi tới phòng mình nàng đã thấy đám hậu cận của hắn đang đứng chờ ngoài cửa là biết hắn đã tới tìm nàng và rất giận dữ là chuyện khác, nàng cố gắng trấn tĩnh bản thân tìm một lý do chính đáng cho mình rồi đường đường chính chính bước vào bên trong, nhưng khi nàng bước vào bên trong nàng không cảm nhận được sát khí ngập trời như bản thân tưởng tượng mà chỉ có Merity đang dựa mình trên ghế sofa mà nàng làm để nghỉ ngơi, chiếc ghế sofa đó là do nàng làm ra bằng cách mua lông cừu rồi dùng long cừu làm đệm rồi dán đệm lên ghế, tuy không được đẹp mắt cho lắm nhưng trên cả thiên hạ này không có cái thứ hai đâu. Nghe thấy tiếng bước chân Merity mở mắt tỉnh dậy nhìn nàng sau đó cao giọng nói.
"Cái ghế này nằm thích lắm sau này làm cho ta một cái với nhé, à đúng rồi hôm nay đi chơi vui không?"
Lời này Merity nói ra khiến Tịch Dao nàng có chút ngạc nhiên, Merity không những không la rầy nàng còn hỏi nàng đi chơi vui không, lúc này nàng mới nhớ tới sự xuất hiện của Qrwe thì ra không phải là Qrwe tình cờ xuất hiện ở đó mà là Merity đã cử anh ta tới đó hộ tống nàng, nàng có chút cảm động bước tới chỗ Merity dịu dàng nói.
"Ừm ta rất vui, cảm ơn chàng đã kêu Qrwe đến hộ tống ta."
Nói xong nàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạch Merity, lúc này Merity bỗng lên tiếng.
"À phải rồi ta đã nghe về chuyện lúc chiều rồi, nàng làm tốt lắm, chưa làm hoàng phi chính thức đã giúp ta xử lý một tên tham quan."
Tịch Dao cầm quả nho trên bàn bỏ vào miệng vừa nhai vừa nói.
"Đó là những gì ta nên làm thôi, sau chuyện lần này chàng cũng nên biết phải làm thế nào rồi nhỉ."
Merity biết nàng đang muốn nhắc tới việc gì, anh lập tức gật đầu nói chắc như đinh đóng cột.
" Ừm là ta quá sơ ý, đợi sau khi hôn lễ kết thúc ta sẽ cải cách hành chính lại, tuyệt đối sẽ không
để bọn chúng làm càn thêm nữa, à phải rồi nàng nghỉ ngơi một lúc rồi đi thay y phục đi lát nữa đi cùng ta ra ngoài đại điện."
"Đại điện?" Nàng có chút khó hiểu hỏi ngược lại hắn, Merity trả lời.
"Ừ, hết hôm nay thì chỉ còn hai ngày nữa là hôn lễ cử hành rồi, rất nhiều vương công tôn tử từ rất nhiều quốc gia tới đây chúc mừng, nên ta đã sai người dọn một bữa tiệc tẩy trần cho họ."
Phải rồi, nàng quên mất lễ cưới này có rất nhiều sứ thần của các đất nước lớn nhỏ tham dự, thảo nào sau khi quay về hoàng cung nàng nhìn thấy có rất nhiều người không phải người Ai Cập ở trước cổng hoàng cung, an ninh của hoàng cung cũng đã được thắt chặt hơn rất nhiều, đây cũng là cơ hội tốt cho những thành phần xấu xa hoạt động nhất là vì hung thủ của hai lần bỏ độc trước vẫn chưa bị bắt. Tịch Dao gật đầu quay người đi chuẩn bị tắm rửa, Merity cũng đã trở về cung điện của mình, bước xuống hồ nước nóng nàng vừa ngâm vừa suy nghĩ, lần này cũng không biết là có biến cố gì sảy ra đây, nếu như lại bỏ độc thì...
Tịch Dao mãi suy nghĩ không để ý tới phía sau mình từ lúc nào đã xuất hiện 4-5 con rắn hổ mang chúa đang chờ cơ hội táp mình. Nữ quan Raery cầm y phục để ở thành hồ cho nàng mới nhận ra phía sau nàng có rắn bà Raery lập tức hét lên. Reave và Adead cầm hương liệu đợi hầu ngoài tấm màn nghe tiếng hét lập tức chạy vào nhìn thấy rắn hai người họ rút con dao nhỏ dưới ống giày ném vào đầu con rắn, hai dao hai con nhưng vẫn còn hai con, nàng nhanh tay cầm lấy tấm màn kéo xuống để che đi thân thể phi người lên thành hồ rút con dao trên xác một con rắn ra ném một phát trúng đầu hai con chết ngay, lúc này Awr mới chạy vào nhìn thấy hiện trường, anh lập tức thông báo cho Qrwe, Qrwe lập tức cho cấm vệ quân phong tỏa toàn bộ khu hậu cung, không cho bất kỳ ai ra ngoài. Merity biết được chuyện, anh chạy ngay đến hiện trường, Merity nhìn thấy mớ hỗn loạn này mà cực kỳ tức giận, anh quát to.
"Một đám các ngươi sao lại không ai để ý tới những con rắn này hả, lập tức tìm ra hung thủ cho ta, ta phải phân thây hắn ra thành ngàn mảnh!"
Merity tới chỗ nàng nắm lấy tay nàng, anh muốn kiểm tra xem nàng có bị sao không, nàng cười nhẹ lắc đầu, nhìn thấy hoàng cung hỗn loạn vì đi tìm hung thủ bỗng một tỳ nữ nhảy xuống sông, một lúc sau tỳ nữ kia đã ngoi lên bờ hội hợp cùng một đám người, cô ta bước tới cúi đầu trước một người đàn ông che mặt chỉ để lộ một đôi mắt sắc hơn mắt của chim ưng.
"Bẩm bệ hạ như những lời nữ hoàng Ariana đã nói, cô ta quả không phải là kẻ bình thường, thân thủ cực kỳ nhanh nhậy."
Người đàn ông nghe vậy mà cười to, mang theo giọng nói kiêu ngạo.
"Haha không sao, con mồi càng cứng đầu ta mới có hứng để săn bắt chứ."
Người đàn ông đó là ai? Một trong những vị khách không mời của Ai Cập.
●●●●●Hết Chương 20●●●●●
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT