Nhậm Thừa Vinh không nghĩ nhiều mà rụt tay nhanh về, mắt anh nhíu lại nhìn Tô Hiển Nhiên hung hăng nói.

" Sau này không cho Nhiên Nhiên làm như vậy nữa! "

Nhậm Thừa Vinh biết rõ, khi anh và Đỗ Đức Trí quyết định ở bên Tô Hiển Nhiên, làm một người chồng chân chính của cô ấy, bảo vệ yêu thương cô ấy, chăm sóc cô ấy là một bổn phận cũng như trách nhiệm của hai người bọn anh chính là...

Sau này nhất định sẽ có quan hệ, sẽ còn nhiều hơn hiện tại, nhưng là anh cũng không thể chấp nhận được Tô Hiển Nhiên như vậy.

" Sao lại không được? " Tô Hiển Nhiên nhíu mày hỏi.

Nhậm Thừa Vinh cũng nhíu mày lại, anh thật sự thấy sợ, sợ Tô Hiển Nhiên như những người đó... những người đàn bà thèm thuồng đó.

Gặp ai cũng... chính anh không muốn, những gì của Tô Hiển Nhiên ngoài anh và Đỗ Đức Trí nhìn ra, chạm vào ra anh không muốn chia sẽ cho bất kỳ ai... anh ích kỷ... anh không muốn những người đàn ông đó lại nhìn cô bằng ánh mắt mong chờ như vậy.

Tô Hiển Nhiên trầm mặc một lúc, cô nhìn chằm chằm Nhậm Thừa Vinh, thở hắc ra một hơi nói.

" Đừng suy nghĩ vớ vẩn, ngoài hai chồng ra, em cũng không cho ai nhìn hay chạm vào người em đâu. " dừng một chút, cô lại nói.

" Hai chồng, cũng là người đầu tiên em chủ động cũng như có thể chạm vào cơ thể em. " nói xong, Tô Hiển Nhiên xoay người ra khỏi phòng.

Kiếp trước, cô sống cổ hủ, gặp ai gần ai cũng thấy nguy hiểm, trong đầu luôn nói " lần đầu tiên phải dành cho đêm tân hôn " chính là khi ở độ tuổi ba mươi, cô mới nhận ra... " lần đầu tiên " có là cái thá gì trong mắt bọn đàn ông đó ( không nói hết).

Họ cần vợ, cần người thỏa mãn, cần những cái quan tâm yêu thương... chính là cô dán luôn cái bản " Gái Trinh " cũng không ai nhìn đến hay chạm vào.

Trong mắt họ, cô như một con quái vật, họ chán ghét họ tránh xa, cho dù trong công việc cô thành công ra sao nhưng trong cuộc sống cô lại thất bại ra sao.

Suy nghĩ kỹ, muốn tìm bạn tình cũng không ai cần.

Đến khi cô sang thế giới này, cô muốn sống buông thả như những gì mà bản thân dự định cho trận du lịch đó, nên mới thèm thuồng đàn ông như thế nào thì bộc lộ ra hết... nhưng cô cũng chỉ nhìn cũng chỉ thèm hai anh chồng trên danh nghĩa của cô chứ nào có ai khác đâu.

Thế mà... mới đùa giỡn một chút, lại bị nói là gái rẻ tiền.

Cho dù Nhậm Thừa Vinh không nói ra nhưng anh cũng nghĩ cô giống như những phụ nữ của thế giới này... chỉ cần có trai liền sáp lại gần...

Thật nực cười mà...

Đỗ Đức Trí nhìn bóng dáng rời đi của Tô Hiển Nhiên...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play