Khi Nhậm Thừa Vinh và Tô Hiển Nhiên đang tình chàng ý thiếp, thì có một người vốn cảm thấy bản thân thật bình thường, trong lòng cũng có một phần nào đắc ý khi Tô Hiển Nhiên động tâm với anh trước, nhưng lúc này đây tay anh vốn buông lỏng không tự chủ nắm chặt lại.

Đỗ Đức Trí nhíu mày nhìn Nhậm Thừa Vinh được Tô Hiển Nhiên hôn hôn lại ôm ôm suốt như vậy còn anh thì lại bị bơ, một cái liếc nhìn của cô cũng không dành cho anh, Đỗ Đức Trí nhíu mày thêm chặt lại tay anh giơ lên kéo lấy cánh tay Tô Hiển Nhiên về phía mình.

Tô Hiển Nhiên nhất thời bị kéo làm cô giật mình một cái, khi quay đầu liền thấy ánh mắt ủy khuất cùng với lên án của Đỗ Đức Trí nhất thời làm cô cứng đờ người.

Sao Chồng Trí của cô lại thành ra như vậy. Uỷ khuất, lên án, rốt cuộc là vì sao?

Tô Hiển Nhiên kinh ngạc một lúc mới nhìn nhận ra chuyện gì đó, môi cô không khỏi câu lên cười khổ.

Ông trời ơi, cho dù cô thật sự rất hưởng thụ cảm giác ngắm trai, chạm vào trai lại còn sắp bị trai phá thân, hưởng thụ mọi tư vị của kiếp trước mà cô chưa từng được nhưng là cô làm sao cân bằng được khi cả hai anh chồng đều ghen tị nhau như thế này đây a.

Cho dù muốn hôn muốn ôm thì phải từng anh từng anh một chứ đâu thể một lúc cả hai, cô chỉ có một, cô đâu thể phân thân ra thành hai đâu a.

" Haizz. " Tô Hiển Nhiên thở ra một hơi dài cô đứng dậy đối diện với hai anh chồng, ánh mắt cô nheo lại nhìn chằm chằm hai anh một lúc mới nói.

" Em chỉ có một! " dừng một chút lại nói.

" Không thể một lúc hôn hai anh chồng, càng không thể yêu thương một lúc hai người, nhưng em chỉ mong hai anh luôn nhớ ngoài hai anh ra em hoàn toàn không để ý ai, nên đừng có ghen nữa có được không? "

Cô bĩu môi lại nói.

" Cho dù thấy hai anh ghen, em thật thích thật muốn yêu yêu cưng cưng nhưng đâu phải lúc nào cũng ghen như vậy! Không lẽ lòng em ra sao hai anh không biết rõ à? Yêu hai anh muốn chết đi được luôn đấy a. "

Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh nhìn Tô Hiển Nhiên, trong lòng tràn ngập ấm ám, anh không nhanh không chậm ôm lấy cô vào lòng khẽ nói.

" Anh xin lỗi Nhiên Nhiên. "

" Anh xin lỗi Nhiên Nhiên. "

Tô Hiển Nhiên vẫn bĩu môi tay cô nhẹ nhàng xoa đầu hai anh nói.

" Sau này nhất định không được như vậy nữa có biết không? "

" Anh biết! "

" Anh biết! "

Cả hai đồng thanh nói. Tô Hiển Nhiên nhìn hai anh chồng, trong mắt chợt lóe lên tia giảo hoạt không nhanh không chậm nói.

" Em muốn đi tắm! Có muốn tắm chung với em không hai chồng yêu? " nói xong hai mắt cô to tròn lấp lánh đến không nhiễm một hạt bụi nào...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play