Tầm mắt trở nên sáng sủa, trời sáng khí trong, những cây bồ đề rậm rạp,
nước suối trong văn vắt, bà la nở rực rỡ, cảm giác vô cùng thanh tịnh và an hòa, khiến cả người thể xác và tinh thần đều như được thăng hoa.
Nhưng nơi đây không có một sinh vật sống nào, vô cùng yên tĩnh, như là nơi trở về cuối cùng sau khi chết.
Những tà ma ác quỷ trong Cửu U nếu có thể tự sinh thiện ý, nguyện ý buông
xuống đồ đao quả nhiên là có thể bước vào nơi tịnh thổ này, và tất sẽ bị Như Lai Phật Tổ cảm ứng thấy, tiếp dẫn tới Linh sơn, giúp nó nhập diệt
đắc đạo, nhưng sau này khi A Nan phản phật, Bà Sa khuynh đồi, thân ốc
này còn không mang nổi mình ốc nữa, nơi này mới bị buông tay.
Mạnh Kỳ và A Tu La thủy tổ ngắm nhìn tịnh thổ phương xa, chỉ thấy Tu Di cao
ngất, uy áp trang nghiêm, hắn cười, giống như thuận miệng nói: “Hoàng
Tuyền chuyển thế thân bị phát hiện là chuyện bình thường, chỉ là lão phu không sao hiểu được vì sao kẻ phát hiện lại biết nó nó muốn đi tìm Sinh Tử nguyên điểm? Bí mật như vậy Hoàng Tuyền chuyển thế thân không có khả năng gặp ai cũng sẽ nói! Còn nếu đã bắt được Hoàng Tuyền chuyển thế
thân, dùng thần thông bí pháp mà tra hỏi ra được, vậy tại sao còn để cho y chạy thoát?”
A Tu La thủy tổ khẽ nheo mắt: “Nếu đã nhìn ra điều đó, sao đạo hữu vẫn còn muốn tiến vào?”
Mạnh Kỳ cười nhẹ: “Chỉ là một bộ ‘Hoàng Tuyền chân thân’, mất thì thôi, có gì phải e ngại?”
“Đối với ta mà nói, không có cái gì là không thể mất đi, cho nên phải biết
thời biết thế, trong chết cầu sống, tìm ra một đường sinh cơ kia.” A Tu
La thủy tổ lạnh nhạt nói.
Hai người không nói nữa, chỉ bước mấy bước đã đi tới đỉnh Tu Di sơn.
Trên đỉnh núi có một người đứng đó, đưa lưng về hai người, mặc bào đen, dáng thẳng tắp, khí độ siêu phàm.
“Đạo hữu quả nhiên ở trong này.” Mạnh Kỳ cảm khái thở dài.
Người này chính là Hoàng Tuyền chuyển thế chi thân, nó đang chờ ở nơi này.
Hoàng Tuyền xoay người, lộ ra một khuôn mặt nhân loại thanh tú, hiện giờ nó đã không còn là tà thần nữa, mà phải gọi là y.
Mắt trắng mắt đen đảo qua A Tu La thủy tổ, rồi dừng lại trên người Mạnh Kỳ, như cười như không hỏi: “Đạo hữu có biết vì sao ta không quay trở lại
lấy hài cốt của mình ở trong Cửu U không?”
Rõ ràng đã để lại thủ
đoạn bố trí, để sau khi chuyển thế sẽ dùng thi thể cũ của mình luyện chế thành tuyệt thế thần binh, nhưng cuối cùng đi rồi không hề quay trở
lại, khiến hài cốt của mình rơi vào tay Sinh Tử Vô Thường tông, cuối
cùng tiện nghi cho Mạnh Kỳ.
“Đạo hữu nhiều bí mật lắm, lão phu
làm sao biết được, nhưng ta nghĩ chỉ có hai khả năng là gặp phải đường
rẽ hoặc muốn mượn bố cục mà thôi.” Mạnh Kỳ nhàn nhã trả lời.
Hoàng Tuyền lắc đầu bật cười: “Đoán đúng lắm. Lúc đó ta nhờ Sinh Tử nguyên
điểm Luân Hồi, dùng cầu vàng thoát khỏi Tiên Thiên thần linh ràng buộc,
kết quả ‘Nhất mộng vạn thế’, khôi phục ký ức khi tiếp cận mạt kiếp,
nhưng hài cốt đã sớm rơi vào tay người khác, bản thân lại bị Ma Phật,
Phong Đô đại đế đang tìm, đành phải trốn tránh trước.”
A Tu La thủy tổ đột nhiên nói xen vào: “Nghe ngươi nói vậy, ngươi cũng đã tiến vào ‘Sinh Tử nguyên điểm’?”
Nếu không phải như thế, làm sao có thể nhờ Sinh Tử nguyên điểm Luân Hồi
chuyển thế, khiến ngay cả Ma Phật cũng không tìm ra manh mối!
Hoàng Tuyền hắc một tiếng, hai tròng mắt như có huyết hoàng sôi trào, giọng
tang thương: “Ta từ Hoàng Tuyền trường hà dựng dục mà ra, như cùng một
thể với nó, thế mà lại không biết có Sinh Tử nguyên điểm tồn tại, càng
không rõ ràng sự huyền bí của nó. Khi Chân Võ lấy ta làm dẫn, điên đảo
Hoàng Tuyền, tìm ra Sinh Tử nguyên điểm, nếu ngươi là ta, ngươi có nhịn
được không bước vào đó hay không? Đó là khao khát được giải đáp mê man
của bản thân, cũng là cơ hội duy nhất cho ta đăng lâm Bỉ Ngạn!”
Nghe lời ấy. Mạnh Kỳ con mắt nghiêm túc, trong lòng nổi lên cuộn sóng.
Hoàng Tuyền đã tiến vào “Sinh Tử nguyên điểm”. Sau đó lại từ chỗ đó rời đi,
tiến hành chuyển thế. Vậy Chân Võ đại đế thì sao? Y có rời khỏi đó hay
không? Nếu đã rời đi, giờ đang ở đâu?
A Tu La thủy tổ thở dài: “Không nhịn được......”
Không chỉ không nhịn được, mà sẽ còn muốn giành xông vào trước nữa!
Nói tới đây, nó xác thật không nhịn được, gọn gàng hỏi: “Sinh Tử nguyên điểm rốt cuộc là chỗ nào? ẩn chứa bí mật gì vậy?”
Hoàng Tuyền vẻ mặt trang trọng: “Chúng sinh đều biết Nguyên Thủy Khai Thiên
Tịch Địa, mới có chư thiên vạn giới, các loại huyền diệu, miêu tả như
vậy không có sai, nhưng thiếu một yếu tố, thiếu một câu, đó chính là:
Vâng theo đạo, Nguyên Thủy Khai Thiên Tịch Địa!”
“Thế nào là
‘Đạo’? Đạo chính là pháp chi căn, lý chi mẫu, đức chi nguyên, chính là
thứ bao nhiêu năm trời ta luôn truy tìm, không miêu tả ra được, thiên
địa vâng lời nó mà sinh ra, vạn vật bởi vậy mà diễn hóa, mà lúc diễn hóa tự nhiên sẽ theo một quy tắc nhất định, cho nên trong tồn tại của chư
thiên vạn giới luôn có ẩn chứa những nơi đặc thù nào đó, vô cùng gần với đại đạo, được gọi là ‘Nơi gần đạo’!”
“Những nơi đó, ngay cả là Sáng Thế chi linh Nguyên Thủy Thiên Tôn ban đầu cũng không thể nắm giữ được sự huyền bí của nó.”
A Tu La thủy tổ trầm giọng nói: “Sinh Tử nguyên điểm chính là một chỗ ‘Nơi gần đạo’?”
Hoàng Tuyền còn chưa trả lời, Mạnh Kỳ bên cạnh đã lạnh lùng mở miệng:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn ban đầu cũng còn không nắm giữ được, có nghĩa là sau này đã nắm giữ được?”
Đây mới là điểm quan trọng trong câu nói của Hoàng Tuyền!
Hoàng Tuyền cười cười: “Nếu không nắm giữ được, làm sao ngưng tụ ra được Đạo Quả sơ hình?”
“Sinh Tử nguyên điểm là một chỗ ‘Nơi gần đạo’, năm đó Minh Hải cũng vậy, tầng trên cùng của Cửu Trọng Thiên cũng vậy, những nơi tương tự rất ít, chỉ
có vài cái thôi, những ‘Nơi gần đạo’ đều gần rất sát với một phương diện nào đó của đại đạo, đều không đầy đủ, giống như người mù sờ voi, nếu so ra, tầng trên cùng của Cửu Trọng Thiên là nơi có đầy đủ nhất.”
Đây chính là bí mật của tầng trên cùng Cửu Trọng Thiên? Mạnh Kỳ không ngờ
đi chuyến này lại biết được thêm nhiều như vậy, trong đầu quay cuồng, có cái gì đó tựa hồ sắp sửa thành hình.
Nắm giữ những huyền bí,
ngưng tụ Đạo Quả sơ hình...... tranh giành nhau Cửu Trọng Thiên tầng
trên cùng...... Phật Tổ từng dò xét Cửu U...... Các phương thế lực đều
muốn khống chế Thiên Đình, thành lập Địa Phủ......
Các mảnh rời rạc quay cuồng, tìm cách nối kết vào nhau.
Hoàng Tuyền đang định nói tiếp, bên tai bỗng vang lên tiếng của Mạnh Kỳ:
“Nắm giữ được tất cả huyền diệu của chư thiên vạn giới chính là tiền đề để ngưng tụ Đạo Quả sơ hình?”
Hoàng Tuyền và A Tu La thủy tổ đều ngẩn người, người đầu là ngạc nhiên, người sau là nghe mà chưa hiểu.
Hoàng Tuyền hắc một tiếng nói: “Chẳng phải quá rõ rồi đó sao? Vâng theo đạo,
chính là giống như chư thiên vạn giới hiện này, tuy thuộc về hậu thiên
nhưng sự nắm giữ về nó lại càng thêm hoàn thiện, càng thêm tiếp cận với
huyền diệu của Tiên Thiên đại đạo. Giống như cùng làm một việc giống
nhau, nhưng ai càng biết được nhiều chi tiết, thì sẽ càng gần chân tướng hơn. Hoặc nói theo kiểu khác, càng nắm giữ được huyền bí của chư thiên
vạn giới, thì chân thật giới trong cơ thể Bỉ Ngạn đại nhân vật mới có
thể trở nên hoàn thiện, dần dần phát triển thành một ‘Chư thiên vạn
giới’ khác, cho tới khi không còn gì khác biệt, cả quá khứ tương lai,
Tiên Giới Cửu U, đều nắm được trong lòng bàn tay, thì chính là đã gần
với đại đạo, có thể ngưng tụ ra được Đạo Quả sơ hình.”
“Đến được bước đó, mới có thể thoát hỏi hậu thiên, làm giảm cầu không, để đạo quả hoàn toàn thành hình.”
Thì ra đây chính là bí mật của Bỉ Ngạn, vượt qua khổ hải, kết ra nửa Đạo
Quả chính là đã ngưng tụ được đạo tương ứng với bản thân, nhưng đó mới
chỉ là một phương diện nào đó của ‘Đạo’, sẽ còn có thiếu sót, như người
mù sờ voi mà thôi. Sau đó còn phải hiểu được trời đất, hiểu được Tiên
Giới Cửu U, nắm giữ được quá khứ tương lai, nắm giữ được tất cả các
huyền bí của chư thiên vạn giới, sáng tỏ tất cả mọi phương diện của
‘Đạo’, như thế mới có Đạo Quả sơ hình.
Nói theo cách đơn giản
nhất, chính là là quá trình đi từ mấy đại đạo tới ba ngàn đại đạo, đề
cầu ra được một cái ‘Đạo’ chân chính.
Nhưng hẳn là còn có điểm
nào đó Hoàng Tuyền chưa nói rõ, hoặc là chính bản thân y cũng không
biết, nếu không Bỉ Ngạn đại nhân vật cần gì phải đi tranh giành nhau,
huyền bí và đạo lý đều có sẵn ở nơi đó, ai cũng có thể cảm ngộ, âm tào
địa phủ và Thiên Đình đại địa cũng có thể thay phiên nhau chấp chưởng
kia mà!
“Không ngờ đạo hữu lại hiểu ra được bí mật của Bỉ Ngạn.” Hoàng Tuyền nói xong, thật lâu sau, A Tu La thủy tổ mới mở miệng nói.
Hoàng Tuyền lại cười: “Đây đều là nghe Chân Võ nói thôi, chứ bản thân ta cũng chưa hiểu rõ.”
Nhắc tới Chân Võ, Mạnh Kỳ lập tức hỏi: “Chân Võ đại đế còn ở trong Sinh Tử nguyên điểm?”
“Hắc, hắn quá tham lam, đi xa quá, cơ hồ bị đại đạo đồng hóa, bị rơi vào
trạng thái sinh không sinh tử bất tử rất là quỷ dị.” Hoàng Tuyền bật
cười, “Chờ ta lại vào nguyên điểm, cõng hắn ra, hòa hợp cái trạng thái
đó của hắn vào với ta, là ta có thể cưu chiếm thước sào, bước ra được
bước rất quan trọng kia!”
“Nhưng với thực lực của ta hiện giờ chưa đủ làm điên đảo được Hoàng Tuyền, nên rất mong nhờ hai vị đạo hữu ‘Tương trợ’.”
Trong mắt y không hề có ý tốt, nói chuyện nãy giờ chỉ là chờ cho mọi chuẩn bị của mình trở nên sẵn sàng mà thôi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT