Edit: V.O

Lòng Dư Hướng Vãn động, bước chân không kiềm được ngừng lại, đang suy nghĩ trả lời như thế nào, lại nghe Hứa Uyển Như nói tiếp: "Người mới vừa rồi đưa con trở về là công tử nhà họ Phó đúng không? Cậu ấy cũng là thí sinh rất tốt, nếu không ngại thì chọn ngày dẫn người về nhà, có mấy lời con ngại nói với người ta, dì Hứa nói giúp con."

Dư Hướng Vãn còn chưa kịp đáp, Sở Chi Hàng đã mở miệng trước: "Chuyện của mấy đứa nhỏ, bà xen vào làm cái gì, trong lòng Hướng Vãn tự có nắm chắc."

"Ông già ông thì biết cái gì? Phụ nữ không giống đàn ông, tuổi càng lớn giá trị con người càng cao, phụ nữ á, qua 30 còn chưa kết hôn là thành gái ế rồi. Hướng Vãn cũng 26 rồi, thu xếp giúp con bé."

Dư Hướng Vãn vặn xoắn ngón tay, lòng có chút hoảng loạn.

Đời này, người cô muốn gả chỉ có một, nhưng anh đã sắp trở thành chồng của người khác.

Thật ra thì cô cảm thấy làm gái ế cũng không sao, nhưng cô đã quên, mình ăn nhờ ở đậu, có một số chuyện cũng không phải mình muốn thế nào là có thể thế ấy.

Nhà họ Sở có công ơn nuôi dưỡng đối với cô, cô không thể công khai làm trái với lời của Hứa Uyển Như được, chỉ có thể cắn môi cúi đầu im lặng không nói.

Dáng vẻ này của cô chính là thẹn thùng ở trong mắt người khác, giống như là đang ngầm chấp nhận lời của Hứa Uyển Như.

Sở Ly đứng ở cửa trong chốc lát, cũng không biết cơn giận dâng lên từ đáy lòng mình từ đâu mà đến.

Chỉ ăn một bữa cơm mà thôi, người phụ nữ này cũng đã đứng núi này trông núi nọ.

Thật là có mẹ như thế nào, sẽ có con gái như thế đó.

Khóe miệng anh hơi cong lên, cười châm chọc: "Phó Học Dịch quả thật không tệ, mặc dù nhà họ Phó không phải là đại hộ gì, dieendaanleequuydoon – V.O, nhưng chỉ cần cô gả đi có thể yên phận thủ thường, đời này áo cơm vô lo cũng không thành vấn đề."

Thấy con trai mình, Hứa Uyển Như cực kỳ vui vẻ, vội vàng vẫy vẫy tay với anh: "Sao không ở thêm với Mộng Như một lát, trở về sớm như vậy làm gì?"

"Sáng sớm ngày mai phải tạm thời mở một cuộc họp khẩn cấp, về lấy một phần tài liệu." Dừng một chút, anh lại quay đầu nói với Dư Hướng Vãn: "Đi thay bộ đồ, theo tôi đến công ty tăng ca."

Tinh thần Dư Hướng Vãn vẫn còn chán nản bởi vì câu "Phó Học Dịch quả thật không tệ" kia của anh, chợt bị gọi tên, nhất thời cô có chút không phản ứng kịp.

Cho đến khi anh không nhịn được nhíu mày, lại thúc giục: "Sững sờ đó làm gì? Còn không nhanh một chút đi!"

Dư Hướng Vãn hoàn hồn, đáp lời "được”, sau đó vội vã lên lầu thay bộ đồ chức nghiệp.

Từ trước đến nay Sở Ly là một người điên cuồng công việc, trước kia cũng không phải là chưa từng có tình huống cô tăng ca với anh suốt đêm, mà hôm sau là Thứ hai, cho nên anh cũng ở trong phòng làm việc cả buổi tối, ngày hôm sau trực tiếp đi làm.

Lúc Sở Ly dẫn Dư Hướng Vãn ra cửa, chợt Hứa Uyển Như từ trong nhà đuổi theo, trông dáng vẻ là có lời muốn nói với Sở Ly, Dư Hướng Vãn thức thời lên xe trước.

"Con trai, phụ nữ nào chỉ có thể chơi đùa, phụ nữ nào có thể lấy về nhà, trong lòng con có hiểu không?"

Hứa Uyển Như cũng không nhiều lời, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Những năm gần đây, về chuyện Dư Hướng Vãn và Sở Ly, không phải là bà chưa từng nghe nói, chỉ là làm bộ như không biết mà thôi, dĩ nhiên trong lòng suy nghĩ có lẽ chẳng qua chỉ là lời đồn.

Nhưng tối ngày hôm qua, bà tận mắt thấy Sở Ly từ trong phòng Dư Hướng Vãn ra ngoài, lại liên tưởng tới tiếng kêu kỳ lạ từ trong phòng Dư Hướng Vãn truyền ra, sao bà có thể không biết hai người bọn họ đã làm gì.

Năm đó bà đồng ý để cho Dư Hướng Vãn vào nhà họ Sở ở cũng là vì muốn nắm được lòng Sở Chi Hàng, dưới sự bất đắc dĩ mới vội vã đưa ra quyết định.

Những năm này, bà tự nhận là chưa từng bạc đãi Dư Hướng Vãn, nhưng cho dù như thế nào, bà tuyệt đối cũng không thể để cho con trai mình cưới con gái của người phụ nữ kia!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play