Một con cừu , hai con cừu , ba con cừu ...chín trăm chín mươi bảy con cừu ...
- Hu , sao người ta nói đếm cừu là dễ ngủ lắm cơ mà . Hoắc Triển Bạch cái đồ đáng ghét, anh không phải là quân tử . Đồ tiểu nhân . Hừ .....
Làm sao , làm sao đây , nếu cứ như vậy không phải cô sẽ phải xuất ngoại sao ? A , có rồi , hahahaa
Thiếu Ngư , mày thật là thông minh mà haha
__________
Nhìn lá đơn xin thôi việc trên bàn , Hoắc Triển Bạch không khỏi nhíu mày
- Muốn thôi việc
- Tôi xin lỗi , thời gian qua mọi người ở công ty đã giúp đỡ tôi , cá
nhân tôi cũng học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm . Nhưng mà tôi ...
Xoẹt xoẹt ...lá đơn trên tay bị Hoắc Triển Bạch xé tan thành nhiều mảnh . Mặt không biến sắc nói
- Nếu cảm thấy mệt thì nghỉ phép một thời gian . Còn , nếu muốn nghỉ việc ...không có chuyện ấy đâu . Công ty của tôi từ trước đến giờ không phải ai muốn đến thì đến , ai muốn đi thì đi
Hứa Giai Kì suy nghĩ một hồi , cuối cùng cũng gật đầu thoả hiệp
- Vậy , tôi muốn xin về nước một thời gian
Cô nhớ nhà rồi , hơn nữa cũng sắp tới ngày dỗ cha mẹ . Thân là con gái , dĩ nhiên phải về quê hương thắp cho cha mẹ nén hương
- Được , nhân tiện tôi cũng có công việc cần phải về nước . Lát nữa cô
đặt vé của hai chúng ta luôn . Vé vào ngày mai càng tốt ...
Vừa nói Hoắc Triển Bạch vừa lấy hai ngón tay trỏ day day trán . Đã mấy ngày nay anh làm việc tăng ca rồi . Tính ra mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi được 2
tới 3 tiếng
- Vậy được
Không làm phiền Hoắc Triển Bạch nữa , Hứa Giai Kì ngay lập tức đặt vé về Bắc Kinh . Chuyến sớm nhất đến Bắc Kinh là 8h sáng ngày mai . Vì vậy Hứa
Giai Kì không nghĩ ngợi gì mà ngay lập tức trở về nhà thu dọn hành lí
Đồ của Hứa Giai Kì cũng không nhiều lắm , mà cũng chỉ mang những đồ cần
thiết đi thôi . Đồ đạc vừa đựng đủ một chiếc vali . Thu dọn đồ đạc xong
là 7 giờ tối , Hứa Giai Kì muốn đi nấu đồ ăn lại phát hiện ra tủ lạnh đã trống rỗng
Buồn bực , cô lại phải thay đồ tới siêu thị mua đồ . Hứa Giai Kì rất ít khi
gọi đồ ăn nhanh , đơn giản vì thức ăn ở đây không hợp khẩu vị của cô
nhiều , đa số là tự tay nấu . Một số lần vì bắt buộc ăn tại nhà hàng ,
nhưng cô cũng không ăn nhiều , đây chính là lí do
Bữa tối , Hứa Giai Kì chỉ mua một số thực phẩm : cà chua , thịt , hành .... Bữa tối không cần thiết phải quá cầu kì
Sau 1 tiếng đồng hồ đi siêu thị mua đồ và nấu ăn , Hứa Giai Kì đã có thành
quả trên bàn . Hai món một thịt một canh , còn có cả kim chi cải thảo .
Đây là một món mà Hứa Giai Kì thích ăn nhất . Mặc dù không thích ăn cay
cho lắm nhưng không hiểu sao Hứa Giai Kì lại cực kì thích món này
Cả quá trình ăn cơm và dọn dẹp , Hứa Giai Kì chỉ mất 20 phút . Sau đó là đi ngủ
Ngày hôm sau là ngày nắng nhẹ , đôi lúc trên bầu trời lại kéo những đám mây
đen ngưng tụ lại . Rồi bất chợt những hạt mưa li ti không ngừng rơi
xuống . Người ta nói hiện tượng này là mưa bóng mây
Máy bay đã cất cánh , vốn dĩ Hứa Giai Kì đặt hai vé máy bay một vé khoang
hạng nhất , còn một vé là khoang hạng thường . Khoang hạnh nhất dành cho Hoắc Triển Bạch , còn mình thì sài khoang thường . Không hiểu sao , khi lên máy bay cô vừa mới chợp mắt một lúc dậy lại thấy người bên cạnh
thay đổi . Từ một chàng thanh niên người Mĩ dáng người cao ráo . Giờ lại xuất hiện Hoắc Triển Bạch đang ung dung ngồi đọc báo
- Ngủ tiếp đi , máy bay mới cất cánh không lâu
Hoắc Triển Bạch vừa cầm ly cà phê , vừa đọc báo , mắt vẫn không rời khỏi tờ báo một giây
- Sao anh lại ngồi ở đây
Đúng vậy , lúc nãy rõ ràng là một người khác . Chẳng lẽ là...
- Đổi chỗ
Đúng như cô suy nghĩ . Ghế của Hoắc Triển Bạch là hạng nhất , được phục vụ
chu đáo hơn hết . Muốn đổi chỗ với khoang thường , dĩ nhiên là người ta
đồng ý luôn rồi . Cái này quá là dễ hiểu ! Nhưng mà như vậy có phải là
quá tiếc rồi không . Bỏ tiền mua khoang hạng nhất lại đi ngồi khoang
thường ...
Không suy nghĩ thêm nữa , Hứa Giai Kì kéo chụp mắt xuống định ngủ tiếp .
Nhưng vừa nhắm mắt lại không lâu , Hoắc Triển Bạch lại lên tiếng
- Tôi có chuyện muốn nói với cô . Chuyện này là nghiêm túc
Nghe được ngữ khí của Hoắc Triển Bạch , nội tâm của Hứa Giai Kì hơi run ,
cái này chính xác là theo phản xạ tự nhiên nhưng cũng không khỏi làm Hứa Giai Kì hơi lo sợ
- Là chuyện công hay ...
- Việc tư , chuyện của chúng ta
Một câu nói dứt khoát liền chặn ngay lời muốn nói của Hứa Giai Kì
Hoắc Triển Bạch càng nói , lại càng làm tâm Hứa Giai Kì run nhẹ một cái
- Chúng ta ...có việc tư cần nói sao
Tim Hứa Giai Kì đập bùm bùm , nhảy vọt như sắp tới mang tai , quay lưng lại với Hoắc Triển Bạch
Hoắc Triển Bạch tiến thêm vài bước đến gần cô hơn , hai tay đặt trên bả vai cô . Xoay người lại đối diện với chính mình
- Anh yêu em , Hứa Giai Kì
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT