Hứa Giai Kì đứng thẫn thờ ở cửa một lúc , sau đó chỉnh lại cảm xúc mà quay lại phòng bệnh của mình
Sao chổi , quỷ dị . Đây chính là câu nói mà người khác miêu tả về mình sao ?
- Làm gì mà thẫn thờ vậy
Không gian yên tĩnh bỗng dưng có giọng nói của một người đàn ông trầm ổn làm
Hứa Giai Kì giật bắn mình , tay theo phản xạ mà ôm lấy tim mình
- Làm tiên nữ giật mình sao
Cái giọng nói này không của ai khác chính là Hoắc Triển Bằng , cái tên hoa công tử này
- Anh không thể xuất hiện một cách đoàng hoàng chút sao
Khi nãy Hứa Giai Kì quay lưng lại nên Hoắc Triển Bằng không nhìn thấy gương mặt cô ra sao . Nhưng khi này cô quay mặt lại , Hoắc Triển Bằng mới
nhận ra khuôn mặt cô có chút lạ
- Khóc sao
Hứa Giai Kì giật mình ..đúng rồi ban nãy cô có khóc , không ngờ anh ta lại phát hiện ra
- Đâu có đâu , khi nãy có bụi bay vào ..
- Còn chối hả , mắt xưng húp lên rồi kìa . Bụi bay vào đến nỗi mắt vừa đổ vừa xưng lên sao ?
Hứa Giai Kì giật mình , với chiếc điện thoại gần đó mà mở camera lên
- Trời đất
Hứa Giai Kì bật thốt lên , xem cái đôi mắt xưng húp lên , bên cạnh vành mắt đỏ au
- Xấu quá đi mất
Hứa Giai Kì tự nhận , đúng là mắt cô xưng lên rất khó coi . Xấu xí chết đi được
- Không xấu , tiên nữ có thế nào tôi vẫn thấy đẹp
- Này ! Làm gì đấy
Hoắc Triển Bằng tiến đến cầm mấy lọn tóc rũ xuống của cô , quấn lại rồi đưa lên mũi ngửi
- Đang cảm nhận hương thơm của tiên nữ
- Biến thái ! Tránh xa
Hứa Giai Kì cố tình đuổi nhưng Hoắc Triển Bằng không vì thế mà buông cô ra . Còn tiến đến mà ôm chầm lấy cô
- Anh ..anh làm gì vậy
- Để tôi ôm em ...một lúc thôi
Giọng nói của Hoắc Triển Bằng mang một thứ gì đó ..cảm động . Vì thế mà Hứa
Giai Kì yên lặng hơn , để yên cho Hoắc Triển Bằng ôm một lúc
Cánh cửa phòng bệnh lúc này vẫn mở , một màn này Hoắc Triển Bạch đã nhìn thấy . Hai bàn tay nắm chặt lại ...gân xanh nổi lên
^^^^^
- Này ! Anh buông tôi ra được chưa ...Tôi ...tôi thấy hơi mệt
Sau một lúc , Hứa Giai Kì cảm thấy không thoải mái , có chút khó chịu .
Giường như có cảm xúc không muốn tiếp xúc gần với Hoắc Triển Bằng nó có
thứ gì đó ...kì lạ
- Xin lỗi , do cảm xúc nhất thời . Giai Kì , nghỉ ngơi tốt nhé . Lần sau tôi lại ghé
Chưa để Hứa Giai Kì trả lời , Hoắc Triển Bằng đã rời đi . Trên môi nở một nụ cười quỷ dị
Phải ! Lúc nãy anh ta đã thấy người anh trai yêu quý của mình đứng ngoài cửa . Thấ một màn này chắc chắn sẽ tức giận
- Anh trai , cái gì em cũng có thể nhường . Nhưng cô ấy ...chắc chắn không được rồi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT