Yêu Em Suốt Kiếp

Chương 63: Về Nhà


...

trướctiếp

Về đến biệt thự bên Sallena, thì trời cũng đã gần khuya, Vân Liêm và Diệu tính toán là chuẩn bị về luôn nên vào nhà lớn chào hỏi.

Diệu và Vân Liêm đi vào nhà, Diệu khẽ nói.

" Ngoại, bọn cháu phải về rồi. "

Mọi chuyện dù sao cũng đã kết thúc cô và Vân Liêm vẫn nên trở về lo liệu mọi chuyện ở bên nước Y trước đã.

Adam Sallena khẽ nhíu mày nói.

" Con không thể ở lại đây sao? " vốn ông muốn trò chuyện tâm sự với Diệu, nhưng là có lẽ đời này ông và cô không thể nói chuyện thật rồi.

Diệu lắc đầu, khẽ lấy ra con dấu đặt trên bàn nói.

" Cháu trả lại ngoại con dấu. " dừng một chút lại nói.

" Cháu hy vọng đời sau sẽ không quá nhân từ. " dứt câu không đợi ai nói gì mà kéo Vân Liêm đi thẳng lên lầu, Vân Liêm chỉ khẽ gật đầu với Adam Sallena cũng không nói gì mà đi theo Diệu.

Adam Sallena nhìn bóng dáng Diệu rời đi, ông không khỏi câu lên khóe môi tự giễu. . .mọi chuyện ra nông nỗi này đều do ông mà ra, nếu. . . nếu lúc xưa ông kiên quyết hơn thì có phải sẽ tốt hơn không?

Nhìn cháu gái trưởng thành hơn tuổi, ông biết chắc Diệu chịu không ít khổ, lại nhìn sự lạnh nhạt của Diệu với ông, ông biết chắc Diệu sẽ không dễ dàng tha thứ cho ông.

Adam Sallena cười xong khẽ nói.

" Đời này của ta nợ Diệu. . . " nợ cô một gia đình hoàn chỉnh, nợ cô một biển trời yêu thương. . .

Aliss Sallena và con trai của ông cúi đầu không nói gì, họ biết chính họ cũng nợ Diệu.

••••••

Trong phòng.

Vân Liêm giúp Diệu thu xếp lại vài đồ đạc Diệu mua mà bỏ trong vali.

" Vợ, bỏ đi vậy có sao không? " anh khá là lo lắng, dù sao Diệu cũng là cháu ngoại của gia chủ Sallena.

Diệu vừa gói ghém đồ lại nói.

" Không sao! "

Có ở lại cũng không có nghĩa lí gì dù sao ở đây cũng chỉ là nhà Ngoại! Hơn mười mấy năm không liên lạc mà thôi! Hiện tại gặp nhau giúp nhau cũng chỉ là tình cờ thôi và cũng một phần nào đó chính cô muốn tìm lại công bằng cho ba mẹ cô. Nếu hôm nay Dương Bá Thông không tìm cô gây rắc rối . . . thì chắc chắn ông ta sẽ thay đổi cả một gia tộc. . . nhưng nếu đã tìm cô thì coi như là định mệnh tiện đường mà giúp thôi.

Nói cô không trách ông Ngoại cô là không đúng. Trách chứ nhưng cũng không đến đổi gì.

Vân Liêm và Diệu đi xuống lầu, lại gật đầu với mọi người lại rời đi.

Adam Sallena một câu cũng không nói, nhưng là hai mắt đỏ ửng mà nhìn chiếc xe dần xa khuất, khẽ nhìn đứa cháu trai, gia chủ tương lai nói.

" Sau này, dù xảy ra chuyện gì con phải nhớ gia tộc Sallena chúng ta sẽ luôn giúp Aley cũng như Trác Thị. "

Gia chủ tương lai KeLvin Sallena gật đầu cái nói.

" Cháu nhớ rõ. "

Vị trí này, chính anh cũng từng ao ước nhưng vẫn không dám với tới! Chính là nếu đã có được anh nhất định khiến nó càng thêm phồn vinh. Anh biết anh lên vị trí này là nhờ Diệu, cô em họ chỉ gặp lúc nhỏ kia và đương nhiên anh sẽ đứng về phía cô dù ông có không dặn dò đi chăng nữa.

••••••

Trên xe.

Thư Ký H nhìn Vân Liêm và Diệu không khỏi run rẩy khóe miệng, anh tự hỏi họ hôn nhau không mệt sao, hôn từ nãy tới giờ đã hơn mười phút rồi còn gì nữa.

Vân Liêm hôn Diệu một lúc lâu, mới buông cô ra, Diệu cả người mềm nhũn dựa vào Vân Liêm thở phì phò nói.

" Chồng! Cứ cái đà này có ngày em chết vì ngợp. . . "

Vân Liêm liếm liếm môi cúi xuống hôn lên trán Diệu một cái nói.

" Nên anh mới nói vợ vẫn nên luyện tập nhiều hơn! Ít nhất một ngày hôn hơn mười phút cứ thể tăng dần đi là vừa. " dứt câu lại hôn nhẹ môi Diệu một cái mới thôi.

Diệu trừng Vân Liêm cái lại nói.

" Hư hỏng! "

Vân Liêm ôm Diệu lại áp sát tai Diệu nói.

" Tại vợ! Anh mới hư hỏng như vậy đó! "

Lời nói vừa dứt cũng không quên thổi khí vào tai Diệu, Diệu cảm thấy như có dòng điện không ngừng chạy vào cơ thể cô, cứ thế mà run rẩy.

•••••

Sân bay.

Vân Liêm và Diệu trước khi bay nói với đám người của anh và cô.

" Nhớ xử lí gọn gàng! Quay về càng sớm càng tốt! Có gì cứ gọi tôi. "

" Rõ. "

Diệu nhìn Isal khẽ nói.

" Cậu đó đừng có nghịch ngợm quá! Lần này không đơn giản đâu nhớ cẩn thận, có gì thì gọi cho tôi! "

Isal bĩu môi ôm chặt Diệu nói.

" Huhu người ta sẽ nhớ Rose lắm đó ahuhu! "

Vân Liêm vốn đang nói chuyện với mấy người kia, nhưng là khi thấy Isal ôm chặt lấy Diệu, mày anh nhíu chặt đi tới tách hai người ra ôm chặt Diệu quay lại nói.

" Nhớ kỹ an toàn là trên hết!" dứt câu kéo Diệu đi.

Diệu ở trong lòng ngực Vân Liêm không khỏi cười thành tiếng nói.

" Tại sao anh lại có thể ghen như vậy? "

" Vợ còn nói! Hai người ôm ôm như vậy trước mặt anh mà coi được à? "

" Cô ấy là con gái ! "

" Con gái cũng không được! Vợ nên nhớ, vợ là của một mình anh! "

" Hahaha. "

" Còn dám cười! "

" Dạ dạ tuân lệnh lão công của em! "

Vân Liêm luôn thế! Luôn đáng yêu đến mức khiến cô rung động liên tục, dù là mới quen biết hay hiện tại, dường như lúc nào cô cũng cảm thấy yêu và yêu anh nhiều hơn. . . Diệu nhìn Vân Liêm một lúc lâu môi khẽ câu lên cười hạnh phúc. . .


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp