Yêu Em Suốt Kiếp

Chương 48: Sẽ Ổn. . .


...

trướctiếp

Sau khi khóc đủ lâu, Diệu tỉnh táo lại xuống dưới phòng khách đợi Aliss Sallena.

Vân Liêm cũng xuống theo, đang dưới bếp chuẩn bị một ít đồ ăn.

Ở dưới hơn mười phút, rốt cuộc Aliss Sallena cũng tới.

Hai bác cháu ngồi đối diện nhau. Diệu khẽ mấp máy môi nói.

" Chuyện con sắp nói ra đây! Bác vẫn nên chuẩn bị tinh thần thật tốt đi. "

Aliss Sallena cái hiểu cái không hiểu, mờ mịt nhìn Diệu.

" Aley, có gì con cứ nói rõ. . . "

Diệu hít một hơi sâu nói.

" Adam Sallena hiện tại là giả! "

Tay nâng tách trà của Aliss Sallena hiển nhiên rớt xuống, hai mắt ông trợn tròn nhìn chằm chằm Diệu.

Diệu lại nói tiếp.

" Người hiện tại là giả! Nói chính xác ông ta đã giả từ lúc mà đôi song sinh kia ra đời. "

" Cái gì? " hai tay Aliss Sallena nắm chặt lại.

Diệu nhìn Aliss Sallena khẽ nói.

" Bác bình tĩnh lại đi! Nghe con nói. "

" Chuyện này con cũng mới biết thôi. Cụ thể là đôi song sinh đó không có quan hệ máu mủ gì với chúng ta, còn chuyện cụ thể tại sao ông ngoại lại nhận vào con không biết! Hiện tại Adam giả đã nắm gần hết toàn bộ quyền điều hành rồi nhưng thật chất không phải vậy.

Con đã có gia đình của riêng mình! Sau này khi loại trừ được Adam giả bác hai nhất định phải trầm tĩnh lại không được hồ đồ bỏ mặc gia tộc nữa!

Hiện tại con và Vân Liêm vẫn đang tìm Ông và Bà. Nên con nghĩ cậu nên bảo vệ tốt anh họ và bác gái đi! Sẽ rất nhanh thôi Adam sẽ ra tay! Con không muốn mất thêm một ai nữa nên bác phải cẩn thận! Giả vờ như không nghe những gì con nói ngày hôm nay. "

Aliss Sallena cúi đầu một lúc lâu, tim ông thắt lại từng cơn! Em gái của ông, ông không bảo vệ được đã vậy ngay cả cháu gái khó khăn lắm mới tìm được không nghĩ tới hiện tại chính nó lại nói ra bí mật động trời như thế cho ông nghe.

Aliss Sallena nhớ lại cái ngày ông chất vấn Adam Sallena thật.

" Ba thật làm con thất vọng. . . tại sao lại phản bội Mẹ như vậy chứ? "

Adam Sallena cúi đầu chỉ nói.

" Ba có nổi khổ . . . "

Lúc đó do kích động, càng không muốn nghe lời biện minh của Adam Sallena nên câu gì ông cũng không để ý hay suy nghĩ. Nếu lúc đó bình tĩnh hơn có phải Aley không mất mẹ, em gái ông vẫn còn sống! Ba và mẹ vẫn còn hạnh phúc không?

Như nhìn ra Aliss Sallena đang tự trách, Diệu khẽ nói.

" Bác không sai. . . hiện tại còn kịp để quay đầu lại! Bác chỉ cần bảo vệ tốt vợ và con bác thật tốt... Những chuyện còn lại để con lo. "

Diệu không thể trông chờ vào Bác Hai quá nhiều, nhưng Diệu biết anh họ cô là người rất tài giỏi, hơn cô ba tuổi hiện tại đã hai mươi ba hay hai mươi bốn rồi! Cô tin sau này gia tộc dưới sự lãnh đạo của anh họ sẽ tốt hơn rất nhiều.

Aliss Sallena lúc này mới bình tĩnh gật đầu đảm bảo.

Diệu dặn dò ông vài câu thì hai người tạm biệt nhau.

•••••

Sau khi Aliss Sallena rời đi, Diệu khẽ đi xuống bếp ôm Vân Liêm nói.

" không biết có ổn không. . . " cô thật sự lo. . . với tính của bác hai, nghe trưởng lão nói Diệu chỉ lo là ông lại kích động thôi.

Vân Liêm xoay người lại ôm Diệu nói.

" Sẽ ổn! " anh tin khi bác hai nghe Diệu nói sẽ rất hối hận đương nhiên bác sẽ không ngốc đến nổi phá hư chuyện của cháu gái mình nên nhất định sẽ ngoan ngoãn diễn kịch tiếp.

" Em cũng mong vậy! Nhớ An An quá. . . " vì muốn bảo vệ An An nên Diệu và Vân Liêm đã gửi An An cho ông bà nội giữ nhưng là quen cục thịt cứ aa yy suốt ngày nên giờ cũng hơi bị khó chịu haizzz.

Vân Liêm khẽ xoa đầu Diệu mắng nhẹ.

" Ngốc, nhớ con sao không nói? Để anh đưa em đi gặp! "

Hai mắt Diệu sáng trưng vui vẻ nhưng chỉ một chút lại hỏi.

" Như vậy có được không? Lỡ Adam giả kia theo dõi chúng ta thì biết phải làm sao? "

" Yên tâm! Họ sẽ không vào được Trác Gia. " Vân Liêm khẳng định nói. Không chỉ là Trác Gia ngay cả nhà của anh và Diệu cũng như vậy! Vĩnh viễn không vào được! Không phải nói suông mà chính là thật! Trác Gia là nơi nào mà ai cũng có thể vào huống chi anh có kêu hơn hai mươi người bảo vệ xung quanh thẩm chí ông nội của An An cũng kêu người canh chừng chặt chẽ.

Diệu cười gật đầu nói.

" Vậy ngày mai sáng sớm qua đó liền nha! Em muốn gặp con quá rồi! "

" Được! " nhẹ nhàng xoa đầu Diệu. Vân Liêm nhìn Diệu với ánh mắt ôn nhu dịu dàng. Nói là không nhớ con thì không phải nhưng là anh vẫn muốn có không gian riêng tư với Diệu hơn. Nhớ lại mỗi lần muốn ôm hay ôm Diệu đều bị bé con ngăn lại. . . cực khổ lắm đó . . .


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp