Yêu Em Suốt Kiếp

Chương 46: Sự Thật Năm Đó (3)


...

trướctiếp

Diệu vẫn im lặng suy nghĩ, thì đầu dây bên kia Trưởng Lão lại nói tiếp.

" Diệu, hiện tại gia chủ và gia tộc chỉ có thể trông cậy vào con, con phải bảo vệ tốt bản thân mình! Tuyệt đối phải cẩn thận Adam giả kia! Chúng ta đã già, tuy có quyền nhưng gia chủ vẫn là trên hết! Hiện tại con phải giữ kỹ con dấu.

Con dấu đó không phải là một con dấu bình thường, nó liên quan đến nhiều thứ khác nữa! Những tài sản cũng như lực lượng của gia tộc không chỉ bấy nhiêu đó. Con dấu là một vật quan trọng có thể điều khiển nhiều gia tộc khác kém hơn chúng ta, nói chính xác là người nào nắm giữ con dấu người đó được tất cả. Ngoài công ty hiện tại mà Adam đang nắm giữ chúng ta còn nhưng công ty tập đoàn lớn hơn hiện tại vẫn an toàn! Một phần chính là gia chủ đã cố gắng bảo vệ chúng ta, hai chính là không muốn Adam giả nắm giữ toàn bộ nên gia chủ đã tốn không ít sức giữ bí mật này tới nay.

Hiện tại con chỉ cần bảo vệ tốt bản thân, bọn ta sẽ cố gắng điều tra lại mọi thứ để cho con nắm giữ bằng chứng.

Khômg những thế phía sau con còn có vài thế lực ngầm đúng không? Ta cũng nói thật, một trong thế lực lúc trước con tham gia, chính là người của bọn ta. Xin lỗi vì dối gạt con nhưng nếu không làm vậy, chúng ta không thể giúp con rèn luyện. " giọng trưởng lão ngày một nhỏ như thể sợ Diệu giận.

Diệu không khỏi lắc đầu nói.

" Trưởng lão, ông đừng suy nghĩ nhiều thật sự có vài chuyện con đã biết rồi! Chuyện tự nhiên con có người đào tạo đi thực hiện nhiệm vụ đó con cũng thắc mắc, không rõ nhưng hiện tại biết là tốt rồi! Con không trách ông mà phải cảm ơn ông nếu con không được nhận vào tổ chức làm sao con quen được nhiều bạn làm sao con có thể bảo vệ bản thân tới bây giờ.

Nhưng còn có bác hai mà, tại sao mọi người không trông cậy vào bác ấy? "

Trưởng lão trầm mặc một lại nói.

" Nó vẫn chưa trưởng thành. " ông cười khổ một cái lại nói tiếp.

" Mọi chuyện nó vẫn chưa biết! Ông vẫn chưa dám nói! Ông sợ nói xong nó lại gây rắc rối. "

Trưởng lão nói thật không phải nói đùa, từ ngày gia chủ đem về hai đứa con riêng, thì Aliss Sallena hoàn toàn không muốn học hay tiếp tục sự nghiệp cả. Nên Aliss luôn tỏ ra hờ hững với mọi thứ xung quanh, nên đến tận bây giờ Adam giả mới không đối phó ông và gia đình nhỏ của ông nếu như Aliss tham vọng hay làm những chuyện không ra gì thì chắc chắc kết cục giống như năm đó diễn ra với gia đình Diệu.

" Con nghĩ sẽ nói cho Bác Hai được không? Dù sao sớm hay muộn nếu ông Ngoại quay về, thì gia chủ cũng thuộc về Bác hai nên nói để bác hai sớm chuẩn bị đối sách lẫn tinh thần. " Diệu nhẹ nhàng nói.

Trưởng lão bên kia bất ngờ hỏi.

" Diệu....con....con không muốn làm gia chủ sao? "

Diệu nhíu mày nói.

" Trưởng lão cũng muốn ép hôn con sao? "

" Không...không có! " ông nào dám ép hôn.

Diệu nhẹ nhàng thở ra lại nói.

" Tốt! Con đã có chồng có con rồi! Con muốn sống yên ổn với gia đình nhỏ của mình. Bởi vì việc này liên quan đến con nên con sẽ giúp ông giải quyết cũng như tìm cách, chỉ mong các ông sao này đừng đem hôn nhân con cháu ra làm thương nghị hợp tác làm ăn gì gì đó nữa! "

Trưởng lão thở hắc một hơi.

" Ta biết rồi ! Con nhớ cẩn thận! Nào rảnh đến đây dẫn theo chồng và con của con theo cho chúng ta gặp mặt. "

" Vâng. "

Nói chuyện chốc lát, cả hai tắt máy. Diệu nhìn về phía Vân Liêm, Vân Liêm cũng nhìn Diệu, hai người nhìn nhau một lúc Diệu nói.

" Anh tính sao nếu Adam giả nhất quyết bắt em đi lấy chồng? "

Vân Liêm nhíu chặt mày nói.

" Ông ta dám... " hiện tại anh đã chắc chắn chuyện này liên quan đến Adam và Adam cũng là giả rồi thì anh nhất định phải đáp lại đại lễ lớn này a.

Vân Liêm nhìn Diệu hỏi.

" Công ty mà Adam nắm giữ hiện tại, phá sản được không? "

Diệu nghĩ nghĩ gật đầu lại nói.

" Hỏi cho chắc ăn haha. "

Dứt câu Diệu nhắn tin đi cho Trưởng lão.

" Công ty hiện tại phá sản được không? "

Trưởng lão há hốc mồm nhưng vẫn trả lời.

" Được. " một là ông nghĩ vẫn nên phá những thứ không còn giá trị nữa đi! Dù sau đó chỉ là một công ty nhỏ.

Diệu thu được phản hồi, nhìn Vân Liêm tươi cười nói.

" Được! "

Vân Liêm khẽ nhếch mép cười.

Diệu đi tới ôm Vân Liêm nhẹ nhàng nũng nịu nói.

" Em thật yêu anh Liêm Liêm. . . hay là để em thưởng cho chồng. . . "

Vân Liêm khẽ cười nói. . .

" Thưởng cho anh thêm một hay hai đứa con là được! "

" Được. . . chúng ta đi thôi. . . kẻo không kịp dính con. . . "

" A ... "

" Đi thôi! Em mà không dính đứa bé nào thì anh bị yếu. . . . Ưm... "

Diệu chưa kịp nói xong, Vân Liêm đã hôn lấy hôn để môi Diệu, cạy miệng Diệu đưa lưỡi vào càn quét khắp ngóc ngách trong miệng Diệu.

Diệu bị hôn đến ngợp đẩy đẩy Vân Liêm ra, mà phì phò thở.

Thở một lúc, Vân Liêm lại hôn Diệu. . .

Đại chiến hơn ba trăm hiệp cuối cùng vẫn là Vân Liêm tỉnh táo ôm Diệu đi vào phòng tắm tẩy rửa. . .

Nhìn mắt Diệu mở cũng mở không lên Vân Liêm khẽ cười lại nhẹ nhàng nói.

" Anh sẽ bảo vệ em. . . bảo vệ em thật tốt. . . "


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp