Triết Phong vừa nói khỏi miệng thì mắt Tịnh Lan đỏ lên òa khóc

" Hức... em có làm gì đâu? Sao lại không được em kẹo? " Tịnh Lan nhìn Triết Phong tủi thân? Cô thật sự không làm gì hết? Là mẹ chồng giáo huấn hắn chứ cô có giáo huấn hắn đâu? Phải gọi điện thoại nói mẹ chồng mới được! Không thôi hắn không chịu sẽ không cho cô ăn kẹo, Triết Phong không quan tâm đến lời Tịnh Lan nói tính đi lên phòng nhưng hình như có gì sai sai! Sao cô lại tự nhiên im lặng? Triết Phong quay mặt lại thì thấy cô đang cầm điện thoại gọi cho ai đó

Không nghĩ ngợi Triết Phong liền giựt cái điện thoại trên tay cô đúng lúc này giọng nói bên kia cũng vang lên

" Alo mẹ nghe đây " Triết Phong mím môi nhìn Tịnh Lan quả là không sai cô cư nhiên gọi cho mẹ hắn! Chết tiết không biết từ khi nào cô lại dám to gan như vậy?

" Mẹ,.... " Tịnh Lan lời vừa ra khỏi miệng đã bị Triết Phong lấy tay bịt lại

" Mẹ à! Dạo này trời hơi lạnh nên mẹ ngủ nhớ đắp chăn kỹ " Triết Phong vừa nói vừa phải giữ cái con sâu đang muốn thoát khỏi tay mình

" Con có vấn đề à? Trời này mùa hè mà lạnh à? Còn đang nóng bù đầu đây " Bà Triết đầu dây bên kia nhăn mặt vừa lúc nãy còn ở nhà bà? Về nhà đã gọi nói mấy cái tào lao gì vậy?

" Àhh thì lâu lâu nó cũng mưa gió thất thường con sợ mẹ bệnh nên nói vậy! Con dạo này bận có mấy khi về thăm ba mẹ đâu? Nên ba mẹ phải có gắng giữ sức khỏe! Mà giờ con bận rồi nói chuyện với mẹ sau " Triết Phong nói xong liền cút máy đầu dây bên kia mẹ hắn tức điên lên dám cúp ngang lời mẹ hắn, phải dậy lại!

" Ưm~ buông ra " Tịnh Lan vùng vẫy thoát khỏi tay hắn! Triết Phong lúc này mới thả tay ra

" Cô hay lắm dám gọi điện thoại cho mẹ " Hắn gằn từng chữ híp ánh mắt lưỡi dao sắc bén nhìn cô

" Em con chưa nói? Ai cho chồng tắt chứ.. chồng là cái thứ bất lịch sự em gọi cơ mà? Em còn chưa nói thì ai cho chồng nói " Tịnh Lan phồng má cô mới là người gọi vậy mà hắn dám dựt điện thoại, còn bịt miệng không cho cô nói! Đã vậy nói xong còn mắng cô lần sau phải méc mẹ chồng mới được

" Tôi còn chưa xử cô ở đó mà xù lông.. tôi cạo hết lông cô bây giờ " Triết Phong gõ vào đầu cô ở đó mà đòi cãi tay đôi với hắn

" Áaaa chồng xấu xa em phải nói mẹ " Tịnh Lan vừa cầm vào cái điện thoại đã bị Triết Phong giựt lấy

" Cô mà nói thì không chỉ một tuần không được ăn kẹo mà là NGHỈ CHO ĂN LUÔN " Triết Phong nhẫn mạnh từng chữ sau đó bỏ lên lầu, Tịnh Lan mím môi sao hắn cứ ức hiếp cô chứ?

" Thôi Tịnh Lan nào vào ăn thôi không phải đói sao? Con đừng trách thiếu gia cậu ấy không hiểu chuyện " Quản gia ra ngoài an ủi cô, ông biết cảm xúc của cô chứ! Nhưng cô ngốc nên dễ dỗ

" Hức,... nhưng chồng không cho Tịnh Lan ăn kẹo " Trong đầu Tịnh Lan bây giờ chỉ có kẹo thôi, kẹo là món mà cô thích ăn cả ngày ăn không chán!

" Thiếu gia nói vậy thôi chứ Tịnh Lan muốn ăn bao nhiêu mà không được " Tịnh Lan nghe vậy mắt sáng lên

" Thật không ạ? " thấy quản gia gật đầu cô mới ngoan ngoãn vào ăn cơm!

Ăn cơm xong cô lên phòng thì thấy hắn đã nằm trên giường vui vẻ đi lại nằm kế bên, nhưng mông chưa đặt xuống nệm đã bị nói:

" Ra sofa mà ngủ "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play