1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229
- Hahaha, Các ngươi sập bẫy rồi, thưa bọn "lâm tặc" ngu ngốc - Slimz vênh vang bước ra từ phía sau tượng đá. Ngay lúc đó, Fennik cùng 500 xạ thủ tiến tới. - Chết tiệt! - Nakroth cắn răng nhăn mặt. Quân bên Chạng Vạng bấy giờ rất mạnh, có đấu sĩ, có xạ thủ, có các chất tướng trâu bò như Toro, Chaugnar và cùng với hơn 600 trăm quân lính. Nếu nhìn qua, thì chắc hẳn Chạng Vạng đã nắm vững phần thắng trong tay. (quay lại chỗ veres) - Sky ơi...hic hic... - Trên chiến trường, không có chỗ cho nước mắt! - Huvai từ khi nào đứng kề bên cô nói chất giọng lạnh lùng. (nghiêm túc bm)... Veres im pặt. Huvai mỉm cười, đưa tay ra trước mặt cô ấy: - Nào, cô gái chiến binh kia ơi, gạt đi nước mắt và sự tiếc thương. Hãy cùng tôi và Chủ Tướng (nakroth đấy m.n) cùng các huynh đệ đứng lên chiến đấu nào! MẠNH MẼ LÊN... - hực... - Veres ngẩng đầu lên, nhìn Huvai. - TÔI NÓI CÔ, MẠNH MẼ LÊN! - Huvai gằng giọng. Cô suy nghĩ một lúc... - Hây, được thôi - cô mỉm cười, nhẹ nhàng đặt Sky xuống đất, đưa tay gạt nước mắt và nắm lấy tay của Huvai và đứng lên. - Anh nói đúng, chiến trường không chỗ cho nước mắt. Tôi sẽ cùng mọi người chiến đấu hết mình! Veres Huvai mỉm cười, hắn bứt cành hoa dưới đất ngồi xuống, đặt lên người Sky: - Chiến hữu, hãy an nghỉ. Hai người mau chóng tiến đến cho Nakroth và các quân lính. - Chủ Tướng, bây giờ chúng ta sẽ làm gì đây? - Veres hỏi - Ồ, cô trở lại rồi à! - Vâng! - Tốt lắm! Bây giờ... Chúng ta sẽ RÚT LUIII... TẤT CẢ LUI BINHH! Bất ngờ nghe Nakroth ra lệnh lui binh. Cả đoàn ai nấy đều nươm nướp kéo nhau rút quân theo Nakroth. - Hức... Lui rồi à! - fennik lảm nhảm - TẤT CẢ! ĐUỔI THEO.! - HÂYYY... - Tiếng hò reo của quân Chạng Vạng cất lên và đuổi theo đoàn "lâm tặc". - XẠ THỦ ĐÂU! TẤN CÔNG! - Slimz ra lệnh Được lệnh, lập tức các xạ thủ vừa chạy vừa xả tên dí theo quân đoàn "lâm tặc". Những mũi tên bay như muốn xé tan gió, chúng ma sát vào gió tạo ra các âm thanh "Vút, vút" nghe sởn da gà. " Phập, phập.." - Nguy rồi, chúng bắn tên dữ quá, TẤT CẢ VÀO RỪNG! - Nak chỉ hướng vào rừng Cả đoàn cắt đuôi quân Chạng Vạng chạy vào rừng. Chạy một lúc cả đoàn thấm mệt, lả người. - Chủ Tướng! Xin cho chúng tôi nghỉ chân, mệ..t hộc hơi - 1 tên lính biểu quyết Nakroth. Nak ra dấu hiệu dừng lại - Thôi, được rồi, chúng ta chạy nãy giờ chắc tránh được quân Chạng Vạng rồi. Mọi người nghỉ chân lát đi! - VÂNG! - Cả đoàn đáp Đoàn quân "lâm tặc" ai nấy cũng đều ểu oải, người thì ngồi tựa vào cây, người thì nằm dưới gốc cây, cảnh tượng lúc bấy giờ chả khác nào là một "ổ dịch". - Không ngờ, bọn chúng đã tính kế mai phục chúng ta! Nếu chậm chân chắc tất cả theo Sky luôn rồi, phù... - Nakroth thở dài. Cả đội nghỉ ngơi được ba mươi phút thì trời cũng đã hoàng hôn. Tiếng gió veo véc, tiếng vượn hú nhau thêm cả những tia nắng ban chiều ngả vào Khu Rừng. Huvai đứng lên chỉnh tề lại trang phục, vắt gươm vào hông, buộc chặt dây giày lại. - Mọi người, để tôi rà soát xem chúng ta đang ở khu vực nào! - Anh đi cẩn thận nhé - tên lính đáp. Dứt lời anh đi vào sâu trong rừng, xung quanh chỉ toàn là cây với cỏ, anh đi vòng trong khu rừng rồi phi lên cây hái lượm trái cây, rồi đem về nơi trú ngụ của đoàn. - Này, trái cây đây, mọi người ăn đi cho đỡ đói! - Chà, Huvai hôm nay biết lo cho người khác nhể! - tên lính vừa bốc lấy quả táo vừa nói - Hừm, ăn đi, nói nhiều quá! - Huvai bực mình. Ăn xong, trời cũng đã tối. - Được rồi, ta tìm đường về căn cứ thôi! - Nak đứng dậy, lấy song đao giắt sau lưng mình. - Về thôi! - cả đoàn đáp - Haiz, chắc bọn quân Chạng Vạng rút về rồi nhỉ? - Veres nói. - Hahaha, không ai được phép rời khỏi nơi này! - Một tiếng nói lạ lẫm từ trên cây. - Tất cả! Chú ý. - Nakroth báo động. Quân đoàn đứng dựa lưng vào nhau, hiện tại còn chín người. - TẤT CẢ, TÁN RA... - Huvai thét. "ẦMM" Một luồn sức mạnh giáng xuống chính giữa 9 người. - Hahaha, ngày tàn các ngươi đến rồi! - Zuka nhếch miệng - Hừm... - Nakroth nhăn mặt. " Bộp, bộp,..." các sát thủ từ trên đây đáp xuống đất, tay lăm lăm vũ khí chĩa vào đoàn quân "lâm tặc" - Ta, Butterfly. Sát thủ cao cấp - Ta, Zill - Ta, Airi. Ninja rồng - Còn ta.. Ryoma. Kiếm khách tài ba - CÁC NGƯƠI TOI ĐỜI RỒI! - 5 sát thủ hô to. - Chủ tướng, bây giờ chúng ta làm sao đây? - 1 tên lính cầm súng hỏi - Giờ chỉ có "sinh với tử" thôi, ai biết gì cứ triển ra hết đi! - Nakroth nói với giọng bất lực. Trong khi đó, Huvai đã lao vào solo với Kiếm Khách Tài Ba Ryoma, anh ta có vẻ yếu hơn Ryoma. Các đòn đánh của anh thực sự chưa đủ nhanh để chạm vào Ryoma. - Liên Hoàn Chém - Huvai hô to. Thi triển gươm chém vô số nhát, trận đấu hai người thực sự rất quyết liệt. - Hỡi các Sát Thủ! GIẾTT CHÚNGG... - Zuka hô to - Hức... - Nak cười nhếch. - XUNG PHONGG - Veres hét lớn. Hai bên nổ chiến quyết liệt. Kẻ đánh xa, người đánh gần, tiếng va chạm vũ khí "keng keng" tiếng hò hét vang cả khu rừng. - Kiếm Vũ - Airi hô. Ả ta lướt vun vút làm cho 2 tên xạ thủ "lâm tặc" lâm nguy. Bất ngờ, " Nguồn cơn rắc rối" của Nakroth lướt tới, chém rớt 1 thanh Long Kiếm của Airi, thừa dịch 2 tên xạ thủ nhả đạn vào Airi. Zuka bay vào dùng kung - fu đánh bay đạn của xạ thủ, Lão ta vung gậy đánh Nakroth. Với kinh nghiệm chiến đấu lâu năm cùng với " kung fu panda" bất hủ của lão, đã làm cho Nakroth phải chới với, và ngã xuống. - Hahaha, Thật là yếu ớt - Zuka cười khinh - Hực... Đáng ghét - Nak thủ thỉ - CHẾT ĐI, PẰNG PẰNG PẰNG... - một tên Xạ thủ tấn công dữ dội vào Zuka... Lão ta nhanh trí lướt sang một bên tung " Đả cầu Bổng" khiến tên Xạ Thủ "nốc ao" - àHa... Đánh lén ta sao? - Zuka. Trong khi đó Veres cùng các lính cận chiến, mở một màn giao tranh máu lửa với Zill, và Butterfly. Nhưng chống cự được một lúc, cả thảy đều bị "tốc độ" chớp nhoáng của hai sát thủ chuyên nghiệp này đẩy văng đi. - ÁM SÁT - butter hô "ROẠT" tiếng của kiếm đâm xuyên người cất lên. Một tên lính cận chiến đã hi sinh. - ĐÁNG GHÉT, ĐOẠT MỆNH XÍCH! - Veres đứng dậy hô chiêu thức, lập tức biến hoá thành hàng vạn dây xích nện "ầm" xuống đấy làm chao đảo Butter. - Ma Phong Ba - chiêu thức của Zill tung ra. Cả chiến trường đều bị gió xé rột rạt... Thật sự rất rất là gay gấn. Khoảng 10phút sau. Ở đoàn quân Nakroth đã phải bỏ mạnh thêm 3 người (2 xạ thủ, 1 đấu sĩ). - XÔNG LÊN! - zill hô to. LOẠN TRẢM - LONG KIẾM - TRẦM TRỌNG LỰC - ÁM SÁT - MA PHONG BA. Lần lực các chiêu thức tung ra, hiện tại phe của Nakroth đang bị "trọng thương". Còn Huvai suýt tí nữa bị Nhất Kích Tất Sát tiễn đi Theo Sky trong trận solo với Ryoma. Đánh không lại, Nak lén lút thò tay ra sau lưng lấy 3 quả "bom khói" ném vào kẻ địch rồi thúc giục đồng đội thoát khỏi khu rừng. Chạy và chỉ có chạy, cuối cùng cả đoàn "lâm tặc" bán sống bán chết chạy thoát khỏi khu rừng. - Bọn Chúng quá sức Mạnh! - Nakroth thều thào mệt mỏi - Chỉ trong vài giây mà đã lấy đi 3 người anh em của chúng ta! - Veres buồn bã đáp - ĐUỔI THEO CHÚNG! - HẢ! LẠI LÀ BỌN QUÂN CHẠNG VẠNG, CHÚNG CHƯA RÚT... RÚT LUI SAO" - tên đấu sĩ trong đoàn hốt hoảng - Mọi người! Cố lên chạy hết vào trong Hang đi, MAU, MAU ĐI! Cả đám lại một pha chạy thụt mạng. " Vút, vút" " phập " ỨAAA... Huvai bất cẩn nên đã ăn một mũi tên ngay vai phải. Anh ta đau đớn, nhăn nhó lấy tay trái bịch vết thương lại, chạy ào vô hang. (Trong Hang) - Mọi người vào đủ chưa? - Nak hỏi - 6 người, đủ rồi thưa ngài - Veres đáp. - Tốt! Ôi Huvai, ngươi sao thế! Người đâu vô trong mang dụng cụ sơ cứu tới đây! - Nak hốt hoảng - Vâng! Tên lính mang hộp sơ cứu tới. Nak vội sơ cứu giúp Huvai, vết thương khá sâu, e là cậu ta sẽ khó mà làm việc, chiến đấu bằng tay phải sau này. ( Bên ngoài) - MỌI NGƯỜI TIẾN VÀO HANG! GIẾT CHÚNGGG... - Toro hăng hái thét lớn. " ỘTTT" Từ dưới đất các cột đá từ từ nhô lên, tạo ra một lá chắn "đá". - PHÁ HUỶ CHÚNG - Chaugnar tung Thuỷ Triều vào cột ĐÁ tạo áp suất gây vỡ vụn hết tất cả. - XUNG PHONGG - quân sĩ Chạng Vạng tiến vào thì " Vút, vút... " từ trên cao phía Hang động "lâm tặc" bắn hàng ngàn mũi tên vào Quân Chạng Vạng. Lính chết như cỏ... (Bên trong hang) - Thưa ngài! Hình như có người đến nhả tên cứu... Chưa dứt lời Nak vội đáp: Haha, bẫy mai phục đó, ko phải ai cứu đâu. Lúc mới thành lập "hang động" này, ta cùng Veres đã âm thầm thiết kế mai phục này đó. - Vâng! Ngài đúng là chỉ huy Anh Minh - tên lính đáp (bên ngoài hang) Quân chạng vạng đang vất vả để ngăn chặn tên để tiến vào bên trong hang động để giết "lâm tặc". Bỗng nhiên 5 vị sát thủ lúc nãy phi tới đây, họ liền bắt tay vào việc chặn tên... Với sự nhanh nhẹn của các vị sát thủ đã nhanh chóng đưa quân Chạnh vạng vào khu vực cửa ngoài hang động. - QUÂN ĐÂU, PHÁ CỔNG! - K'lil goth ra lệnh. Quân lính vác một cây gỗ lớn cùng hợp sức chỉa đầu cây vào phía CỔNG ra sức hò hét công phá... "ẦM, ẦM..." " ROẸT" - TẤT CẢ LUI MAU, CÓ MAI PHỤC! - Ryoma thét. Từ dưới mặt đất, hàng nghìn mũi kiếm sắc bén thi nhau đâm liên tiếp vào quân lính, quân chết, xác chất thành gò, các hero cũng chơi vơi với cái bẫy " chết người" này. Hầu hết, ai cũng đều bị thương, nhưng mọi người ko vì thế mà nản chí. Toro lao tới tung ĐẠI ĐỊA CHẤN làm rạn nứt cánh cổng. - MỌI NGƯỜI! TIẾN LÊNN! - HÂY...ZAA! Cổng nứt lớn do động đất nhưng có lẽ may mắn không mỉm cười với quân Chạng Vạng. Từ trong khe nứt đó, muôn vàng phi tiêu có tẩm ám khí bay vèo vèo ra. Điều đặt biệt, phi tiêu này nó sẽ dí theo quân Chạng Vạng đến khi nào Trúng Mục Tiêu thì ngớt. Lại một ải hiểm trở mà quân "lâm tặc" gài sẵn. Số quân bây giờ chưa đầy 100 người, một số tướng trúng phải Phi Tiêu Ám Khí và đang trong tình trạng choáng váng. - TOÀN THỂ, RÚT LUI... - Zill hô to. Thế là Toàn quân Chạng Vạng phải Rút lui đầy bực tức... Tuy con mồi đã dâng tận miệng nhưng vẫn không ăn được. Một lần nữa, phe "lâm tặc" thoát khỏi sự nguy hiểm của quân Chạng Vạng. - Tuy chúng rút lui! Nhưng chúng vẫn sẽ quay lại sớm thôi vào một ngày nào đó! - Nakroth nói nhỏ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229