Tối đến, Mẫn Du đi tìm ông xã để được an ủi, sau khi kể hết chuyện bị Tiêu Hổ bán đứng, nhưng Mẫn Du lại không ngờ Tôn Từ lại quá phóng khoáng khiến cho Mẫn Du nói không nên lời. Tôn Từ nói.
"Gia thế Dụ gia không thuộc dạng tầm thường, coi như con bé sớm có chỗ dựa tốt!"
Mẫn Du liếc Tôn Từ "Tôn gia ta cũng là một chỗ dựa tốt cho con bé!"
Tôn Từ nhìn Mẫn Du, nhấp một ngụm trà, vừa coi tài liệu vừa trả lời "Sau này cũng gả ra ngoài, chỗ thân quen không phải rất tốt sao?"
"..."
"Anh sẽ thưởng cho Tiêu Hổ!"
"Để làm gì?"
"Công tác tư tưởng rất tốt, rất đáng thưởng!"
Mẫn Du:!!!
Mẫn Du cảm thấy thật tủi thân.
Tôn Từ có quá dễ dãi quá không??
- xxihabin-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT