Khói trắng lượn lờ giữa đồng cỏ, điểm tô cho khung cảnh đó là tiếng nước sôi lục bục cùng mùi thịt bay xa, xung quanh dần có mấy loài động vật tiến đến gần, nhóm Nguyễn Đường cũng không khách sáo thịt hết chúng nó để làm lương thực dự trữ.
Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, khách mời mà tổ chương trình nhắc đến nay đã thấy cái bóng do mặt trời phản chiếu trên nền đất, ngay khi những thành viên thuộc tộc Rutte bước chân ra khỏi tinh hạm khu bình luận lập tức tràn ngập tiếng hoan hô, là đồng minh thân cận nhất của đế quốc nên tất cả người dân đều chào đón người tộc Rutte từ tận đáy lòng.
Gilbert đi đầu tiên giơ tay lên chào ống kính, "Hello. Hỡi những người bạn đế quốc thân yêu, tôi lại đến nữa rồi này. Mọi người nhớ tôi không?"
[Thằng nhỏ thích học: Không hiểu sao Gilbert vừa mở miệng cái là tôi ngửi ngay thấy mùi của một ông anh vừa ngáo vừa hề.]
[Từ từ biến chất: Nói thật, nếu Gilbert ngậm cái mỏ vào thì cũng khá đẹp trai đấy....]
[Ôm cây ôm không nổi: Oa, vui ghê... À thôi hết vui rồi.]
"Ái chà! Đường Đường thân mến của tôi." Cánh mũi Gilbert động đậy, ra là đã ngửi thấy mùi thịt từ rất xa, mắt y sáng lên chạy một mạch đến nơi phát ra mùi thơm, cơ mà mới chạy được nửa đường đã bị Hạ Vân Sâm cản lại. Y "yêu chiều" lắc đầu một cái: "Ai chà Hạ à, không ngờ cậu lại nhớ nhung tôi đến vậy, nhưng ghen như thế thì không tốt lắm đâu~"
"Suy cho cùng, ai bảo chúng ta là đồng chí cớ chứ." Y bất đắc nhĩ nhún vai một cái rồi giang tay làm như muốn ôm, "Lại đây nào, để tôi xem xem đôi tay rắn chắc đầy cơ bắp kia có hao hụt đi chút nào không."
Hạ Vân Sâm lạnh lùng đẩy y ra.
Gilbert: Hức
"Cơm nước xong xuôi rồi, mời ngài đi theo chúng tôi."
Nhóm đi cùng Gilbert trừ phó tướng luôn đi theo y ra thì toàn là những người đã vào sinh ra tử nơi chiến trường, kinh qua không biết bao nhiêu hành tinh, cơ mà chưa bao giờ thấy hành tinh nào mang màu xanh nước biển xinh đẹp như vậy, trời xanh mây trắng, hoa cỏ khoe sắc, tràn ngập cảm giác yên bình, ngay cả cái không khí hít vào phổi cũng thấy thoải mái rất nhiều.
"Uầy! Hành tinh này quả thực quá đẹp, đây chính là tiên cảnh mà bên cậu nhắc tới ư?"
[Uống cả hai: Ha ha ha, ngài dẻo mồm thật đấy.]
[Cá nhỏ: Chẳng là tiên cảnh thì là gì! Nơi đẹp tuyệt thế này nhất định phải dẫn bạn gái tới chơi khi bắt đầu mở cửa đón khách.]
[Trường Ca hoài Thải Vy: Cái này ai chẳng biết nhưng mà có bạn gái hay không thì vẫn còn chưa biết được.]
[Tên là Sier: Má lầu trên xiên một phát chí mạng]
Hạ Vân Sâm đưa bọn họ băng qua một bụi cây đến nơi tổ chức tiệc. Chỗ này vốn được bày biện xong từ sớm, một chiếc bàn dài đặt trên nền cỏ xanh, xung quanh điểm xuyết bằng những loài hoa muôn màu, ngoài ra còn nghe thấy được tiếng chim chóc ríu rít và tiếng nước róc rách từ xa, quả thực là đẹp không sao tả xiết.
"Chào ngài, đã lâu không gặp" Nguyễn Đường và những người khác vốn đứng sẵn ở ngoài, thấy Gilbert vừa đến là Nguyễn Đường tiến lên chào hỏi luôn.
"Ấy chà! Đường Đường thân mến! Một ngày không gặp như ba năm xa cách, không biết ý định của cậu đã thay đổi chưa? Vị trí hoàng hậu trong lòng tôi luôn dành cho cậu..." Gilbert vừa nhìn thấy Nguyễn Đường đã bắt đầu thổ lộ tình cảm kiểu sến súa buồn nôn, ai nấy xung quanh đều quê hộ đến nỗi không dám nhìn thêm, cá nhân Hạ Vân Sâm thì mặt đen như đít nồi.
"Xin lỗi ngài nhiều nhưng tôi có người mình thích rồi" Nguyễn Đường lùi về sau một bước tránh khỏi cái ôm nhiệt tình của y, miệng thì từ chối một cách hết sức thẳng thắn chặt gãy lời thổ lộ của Gilbert.
Câu nói của Nguyễn Đường khiến tất cả mọi người xung quanh ngẩn ngơ, Gilbert còn kêu lên bất ngờ: "Ối... Trời ơi, là tên đáng ghét nào cướp người của tôi vậy hả?"
[Diệp Lưu Thương: Gì?! Đường nhà có người mình thích rồi á?! Là tên nào may mắn vậy hả?]
[Lưu Ly Sát: Không không không, tôi không tin, đây chắc chắn chỉ là cái cớ Đường Đường bịa ra để từ chối khéo Gilbert mà thôi.]
[Hi Viên: Không được! Đường Đường có người thích rồi thì Hạ thiếu phải làm sao bây giờ? Xin đừng bắn chìm thuyền của tôi mà!]
Nguyễn Đường không biết câu đó của mình gây ra bao nhiêu sóng gió, còn phía Hạ Vân Sâm đang rất hài lòng, mặt Hạ thiếu nhanh chóng quay về biểu cảm nhẹ nhàng như ban đầu.
Hạ Vân Sâm hơi giương cằm, mang theo chút kiêu ngạo khó nhìn thấu bày ra bộ dáng chủ nhà mời khách: "Cơm nước đã xong xuôi, mời ngài vào vị trí đi thôi."
"Ôi! Trời ơi—" Gilbert rất đau lòng ngồi xuống, "Trái tim đớn đau của tôi lại vang lên lục bục trong bụng rồi..."
Mọi người: "..."
[Giả lập trong gương: Học đi học đi, tình ái là thứ vô thực, thủ lĩnh chỉ muốn ăn thêm hai bát cơm mới là đích thực.]
Nguyễn Đường không thể trình diễn nấu ăn đầy dầu đầy mỡ trực tiếp ngay trước mặt các khách quý được nên các món ăn đều đã được làm sẵn rồi cất trong tủ bảo quản, giờ là lúc cho người máy thông minh mang ra bày trên bàn, hấp dẫn ánh mắt của người tộc Ruttle.
Người máy thông minh cũng là do tổ chương trình cung cấp, hỗ trợ bày biện và thu dọn chén đũa.
Vừa thấy thức ăn ngon người tộc Ruttle sáng mắt không định nói chuyện với người đế quốc nữa, Nguyễn Đường vừa dứt lời mời là lập tức vào chỗ xách đũa chuẩn bị chiến đấu.
Nhường chỗ phía trên cho khách từ phương xa đến, nhóm Nguyễn Đường lùi về ngồi sau.
Theo như bình thường thì trước tiên là ăn salad, bốn đĩa salad đặt ở giữa bàn tỏa mùi hương ngọt ngào hấp dẫn.
Salad hoa quả có táo, dâu, chuối được cắt nhỏ trộn đều với mayonnaise, tươi ngon mọng nước hấp dẫn cực kỳ, vị chua chua ngọt ngọt kích thích vị giác thực khách. Thưởng thức salad khai vị xong là mọi người chuyển sang thịt thủy tinh và gà luộc, hai món này đều là món mặn, thịt thủy tinh mỡ thịt rõ ràng, thịt mang màu đỏ đẹp mắt mỡ heo lại trong suốt lấp lánh, thế nên món này mới được gọi là thịt thủy tinh, hương vị khi cho vào miệng mềm tan, có mỡ nhưng không ngấy, ngon vô cùng. Gà luộc tươi ngon ăn với sốt chấm mằn mặn ngon miệng, vừa hay có thể làm trung hòa vị ngọt của khoai lang hấp mật.
[A Lạc đi lạc: Ấy ấy ấy, tộc Rutte ăn chầm chậm thôi! Đĩa gà kia tôi còn chưa ăn được miếng nào đã bị các người càn quét sạch bách rồi!]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Hu hu hu, người tộc Rutte chỗ nào cũng tốt chỉ không tốt chỗ ăn quá nhanh.]
Tuy các món ăn đã được chuẩn bị từ trước nhưng lại bị để trong khu bảo quản nên khán giả chỉ có thể nhìn chứ chẳng thể ăn, định bụng chờ khai tiệc là thả mồm ăn hết nhưng ai mà ngờ sức chiến đấu của người tộc Rutte lại kinh khủng đến mức này, nhanh tay còn được thử một miếng, chậm tay chỉ mới chỉ kịp liếm môi cái nhìn qua thì đồ ăn đã hết, sạch sành sanh.
Trải nghiệm đồ ăn mỹ vị thoáng cái đã mất cứ như vừa trải qua địa ngục trần gian.
Ăn xong mấy món nguội cũng là lúc món chính lên sàn.
Món đầu tiên là bò hầm khoai tây, nước hầm được làm từ xương ống bò ngon béo vô cùng, thịt mỡ đầy đủ hầm nhừ tan trong miệng, mỡ mỡ bò thoát khỏi thịt nên không ngấy tí nào, khoai tây thấm vị béo béo bùi bùi, hoàn toàn không thua kém tí nào với thịt bò.
[Phồn Hạ Thất Diệp: Má ơi! Sao lại ngon thế này?!!!]
[Cá chín: Tào Tuấn có đang tìm bạn gái không ạ? Lúc nào cũng vui vẻ, lên được phòng khách nhưng không xuống được nhà bếp, tuy nhiên lại biết làm ấm giường, anh thấy các tiêu chí này thế nào ạ?]
Món thứ hai là củ cải hầm thịt dê, thịt dê khác với thịt bò, các đường vân thịt trơn mềm hương vị cũng đặc biệt hơn. Nước hầm cũng là hầm từ xương ống hết một ngày, xử lý được cái mùi hôi của thịt thì thịt dê chỉ còn lại một hương vị đặc biệt vốn có của nó, củ cải không chỉ giúp hút hết chất béo mà còn tăng hương vị ngọt ngào, thêm tí cay cay cứ gọi là ngon cực kỳ, đến nỗi người thưởng thức nó muốn dừng cũng không dừng được.
Ngay cả đầu bếp là Tào Tuấn khi tự tay ăn món mình làm cũng khó mà tin nổi, lúc hắn nấu có dựa theo Nguyễn Đường chỉ điểm hầm xương làm nước dùng mà không phải dùng nước luộc thịt, quả nhiên hương vị ngon hơn nhiều và cũng hấp dẫn hơn nhiều, chuyện này khiến lòng ngưỡng mộ của hắn dành cho Nguyễn Đường lại tiến thêm một bậc.
Món thứ ba là thịt rang cay, mọi người chọn phần thịt ba chỉ ngon nhất trên người lợn rừng, cho vào chảo chiên sơ cho ra bớt mỡ, sau là cho thêm ớt, tỏi cắt nhỏ vào phi thơm, xong xuôi lại bỏ thịt vào, hương thơm bùng nổ tươi ngon cay miệng cực kỳ sảng khoái.
Bảy món lên liên tục cũng bị đánh chén sạch sẽ, nhóm Nguyễn Đường thấy lưng lửng bụng rồi nhưng đối với người tộc Rutte thì thế này chẳng khác gì mới khai vị, một tiếng hừ đói bụng xuất phát từ cổ họng Gilbert. Còn ánh mắt thì nhìn tur giữ tươi hết sức sâu sa.
"Còn gì nữa không, hay là mang hết lên đi?"
Salad hoa quả
Thịt thủy tinh
Gà luộc
Khoai hấp mật
Bò hầm
Dê hầm củ cải
Thịt rang cay