Xét về diện tích, Tinh Phiên Thành có thể so với Nguyệt Hải Thành trong quá khứ nhưng độ phồn hoa thì thua hẳn một bậc.

Nhất là từ sau khi Mặc Hiên đột phá lên Nguyên Anh cảnh, số lượng dân chúng kéo về thành sinh sống mỗi lúc một cao hơn, địa phận quản hạt cũng được triệt để mở rộng ra sát biên giới Bắc Nguyên.

Tinh Phiên Thành chủ là Hóa Nguyên cảnh nhưng phần nhiều có lẽ cũng chỉ rơi vào trung kỳ cảnh hoặc hậu kỳ cảnh mà thôi, nếu không người chủ trì nhiệm vụ lần này cũng không đơn giản là một tu sĩ Kim Diện.

Mục tiêu lần này là Bạch Kính gia, là một trong số ít các đại thế gia hàng đầu của tòa thành này, lão tổ có tu vi ngang ngửa với Lý Chấn, một vị Kim Đan cảnh hậu kỳ.

Khương Hy không hiểu quá rõ tình huống của Tinh Phiên Thành cho lắm, trong đội ngũ lần này đi cũng không có sát thủ nào xuất thân từ đây nên công việc trước mắt phải làm chính là đi phân đà Dạ Ma nghe ngóng tình báo.

Bất quá Khương Hy sẽ không lựa chọn con đường này để đi, đây là nhiệm vụ tập thể, chỉ cần một người đại diện đi là được, sau đó thì đồng loạt chia sẻ thông tin cho nhau là ổn.

Hiện tại đang trong tình thế làm nhiệm vụ nên hắn nghĩ đám sát thủ bình thường kia sẽ không giở trò gì sau lưng để che giấu bớt thông tin đâu, nếu không toàn thảy nhiệm vụ sẽ thất bại mất.

Mặc dù Khương Hy không rõ thù lao của cái nhiệm vụ này là bao nhiêu nhưng nếu xuất ra từ tổng bộ thì giá trị tuyệt đối liên thành, xứng đáng để hắn đi liều mạng một lần và cũng để những người khác ngoan ngoãn không ít.

Đương nhiên, nhiệm vụ lần này cũng không nhất thiết phải để hắn đi liều mạng bởi nhiệm vụ của hắn cũng không phải là trực tiếp đi chém giết.

Vị tu sĩ Kim Diện kia giao cho hắn một cái nhiệm vụ tương đối an nhàn, chính là cảnh giới vòng ngoài, chỉ cần có người chạy ra là trực tiếp hạ thủ, người ngoài đi vào cũng hạ thủ không kém.

Nói chung nhiệm vụ của hắn có thể hiểu là đảm bảo thông tin về chiến dịch ám sát lần này không được để lộ ra bên ngoài.

Mặt khác, theo ngữ điệu của vị kia thì nhiệm vụ chính của hắn chính là hạ sát tàn dư của Bạch Kính gia.

Bạch Kính gia là thế gia của tu sĩ Kim Đan cảnh, hiển nhiên sẽ không đời nào chấp nhận để huyết mạch gia tộc bị tuyệt tự được.

Cho nên Bạch Kính gia sẽ làm ra đại hành động để đưa hậu nhân quan trọng nhất của gia tộc đi trốn, và nhiệm vụ của Khương Hy chính là triệt để tuyệt hậu cái gia tộc này.

Ở bên ngoài, nhiệm vụ của hắn là không quan trọng lắm vì không tham gia trực tiếp chiến dịch nhưng trên thực tế, nhiệm vụ của hắn lại quyết định cái chuỗi nhân quả này của Bạch Kính gia với Dạ Ma.

Là chặt đứt nhân quả hay dây dưa nhân quả, kết quả cũng sẽ phụ thuộc vào năng lực của Khương Hy.

Khương Hy không phải là người đa nghi nhưng lại là người cẩn thận, cho nên hắn liền nhìn ra dụ ý của cái nhiệm vụ này.

Đây không phải là nhiệm vụ bình thường, đây tuyệt đối là một đạo đề mà Dạ Ma ném cho hắn.

Vị tu sĩ Kim Diện kia đã từng nói hắn ‘danh xứng với thực’ tự nhiên có thâm ý riêng, dù sao tu sĩ bậc Kim Đan cảnh cũng không nói mấy lời vô nghĩa với hậu bối.

Một câu kia của tu sĩ Kim Diện khiến Khương Hy cảm thấy Dạ Ma đang xem trọng hắn, muốn bồi dưỡng hắn làm hạch tâm, bất quá hắn cũng không quá chắc cái suy đoán này.

Cho nên trước mắt vẫn là giả bộ không biết, thành thành thật thật thi hành nhiệm vụ rồi từ từ tìm hiểu sau cũng không muộn.

...

Nhờ vào Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ, Khương Hy hoàn toàn có thể ẩn tàng qua cảm tri của binh lính canh thành mà bí mật đột nhập vào.

Sau đó hắn liền bắt lấy một tên ác bá rồi sử dụng Thay Xà Đổi Cột mà thay đổi thân phận đi tuần sát xung quanh địa bàn của Bạch Kính gia.

Bây giờ vẫn còn sớm, người ở ngoài đường vẫn tính là nhiều nên Dạ Ma chắc chắn sẽ chưa hoạt động, đây là thời điểm tốt nhất để đi thu thập tình báo cũng như bố trí phù trận.

Tình báo thì thôi, dù sao Vô Thập cũng đã nhận cái trách nhiệm này mà tiến đến phân đà rồi, còn Khương Hy thì đột lốt phàm nhân mà âm thầm đi bố trí phù trận.

Phạm vi linh thức của Khương Hy đương nhiên lớn nhưng cũng không thể lớn hơn địa bàn của Bạch Kính gia được, cho nên hắn cần phải bố trí xuống Cơ Linh Thiên Mâu Phù Trận.

Có cái trận này gia trì, hắn mới có thể quan sát được tường tận tình huống mà tính toán ra tay.

Dọc đường đi, Khương Hy cũng có phát hiện ra những sát thủ khác đang ẩn tàng trong bóng tối, bất quá bọn hắn không phát hiện ra hắn được.

Không tính đến Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ thì Thay Xà Đổi Cột cũng đã là một thủ đoạn ẩn tàng kinh hãi rồi.

Khương Hy đã phải tiêu tốn rất nhiều điểm cống hiến thì mới đổi được môn kỳ thuật này, đồng dạng chín sát thủ còn lại cũng đủ khả năng để đổi lấy nó, bất quá hẳn cũng không có ai động thủ vào môn kỳ thuật này đi.

Môn kỳ thuật này nếu biết cách dùng thì nó tuyệt đối là trợ lực lớn trên con đường tu luyện nhưng nếu không biết thì nó chẳng khác gì gân gà.

Điểm cống hiến cũng không phải dễ có, thay vì đổi môn kỳ thuật này thì đổi công pháp hoặc tài nguyên tu luyện lại có lợi hơn.

Dù sao không phải ai cũng có được tri thức đời trước như Khương Hy.

Quay trở lại với Tinh Phiên Thành, tòa thành này nằm ở vùng phía bắc của Bắc Nguyên, cho nên cảnh quang chủ yếu vẫn là một vùng tuyết trắng.

Không quản bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thế nào, ở đây chỉ có duy nhất hai mùa là có tuyết rơi và có rất nhiều tuyết rơi mà thôi.

Mà thời điểm thực thi nhiệm vụ này lại rơi vào mùa có rất nhiều tuyết rơi nên hành động của Dạ Ma liền có thể che mắt được kha khá không ít người đâu.

Thời gian nháy mắt trôi qua, người trên đường phố trắng xóa cũng dần dần ít đi, Khương Hy liền bắt đầu tiềm phục trong bóng đêm mà thi hành nhiệm vụ.

Linh thức của hắn khẽ động, các chuỗi phù văn của Cơ Linh Thiên Mâu Phù Trận ẩn trong tuyết trắng liền sáng lên một đoàn.

Ngay lập tức, phân nửa linh thức của Khương Hy liền bị rút đi nhưng cũng đồng thời, phạm vi quan sát của hắn đã triệt để mở ra gần hai dặm, vạn vật trong ‘lãnh địa’ tạm thời này liền không trốn qua được con mắt của hắn.

Sau đó, hắn liền thôi động Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ đến mức cao nhất, trực tiếp ẩn tàng đi sự hiện diện của bản thân rồi quan sát tình huống của Bạch Kính gia.

Theo tình báo mà Vô Thập mang về thì Bạch Kính gia chỉ có duy nhất một vị lão tổ Kim Đan cảnh hậu kỳ, hơn nữa tuổi tác cũng đã cao, chiến lực ít nhiều cũng sẽ có suy giảm.

Mặt khác, trong nhà còn ẩn tàng một tu sĩ Kết Đan cảnh, và đây cũng là đối tượng phiền phức nhất trong chiến dịch lần này.

Nếu nói tu sĩ Ngưng Dịch cảnh mạnh hơn Trúc Cơ cảnh về chất thì Kết Đan cảnh lại càng mạnh hơn Ngưng Dịch cảnh cũng ở chất.

‘Dịch’ và ‘Đan’ cơ hồ đã nói lên sự khác nhau cách biệt rồi, một bên là ‘lỏng’, một bên là ‘rắn’, cường độ linh lực tuyệt đối chênh lệch cực kỳ xa.

Khương Hy muốn giết Ngưng Dịch cảnh thì chắc chắn phải vận dụng phù trận nhưng hành tung của hắn sẽ lộ diện ra ngay, còn muốn giết Kết Đan cảnh thì hoàn toàn không có cửa nếu chỉ tính đến việc sử dụng thực lực tự thân.

Thủ đoạn ẩn tàng của Khương Hy đương nhiên mạnh nhưng khá khoa trương, sử dụng một cái là bị phát hiện vị trí liền.

Cho nên hắn liền cầu mong vị tu sĩ Kim Diện Kim Đan cảnh kia trước khi động thủ với lão tổ Bạch Kính gia thì hãy nên xử lý tên tu sĩ Kết Đan cảnh kia đã, phòng trừ hậu hoạn diễn ra.

Ngoài hai đại tu sĩ này thì Bạch Kính gia còn hai tu sĩ Ngưng Dịch cảnh là gia chủ đương thời cùng đại trưởng lão, ngoài ra thì còn không dưới mười lăm vị tu sĩ Trúc Cơ cảnh.

Đội hình này tuyệt đối... không dễ công phá trực diện.

Nhưng nếu âm thầm xử lý thì toàn bộ chín sát thủ này cơ hồ không cần nhìn mười lăm vị tu sĩ Trúc Cơ cảnh kia, chỉ cần phân tách ra rồi âm thầm hạ thủ là được.

Và yêu cầu bắt buộc phải đồng loạt hạ thủ.

Tại thế gia bậc này, chỉ cần bước vào được Trúc Cơ cảnh thì chắc chắn sẽ được lưu lại mệnh bài, một người vừa mất thì mệnh bài sẽ nát ngay, đến lúc đó Bạch Kính gia sẽ tiến vào trạng thái cảnh giới nghiêm ngặt, muốn ám sát cũng khó.

Quả nhiên, không ngoài dự đoán, cả chín sát thủ đều âm thầm tiềm phục từng tu sĩ Trúc Cơ cảnh một rồi đồng loạt ám sát.

Ngay sau đó, một luồng khí tức kinh khủng như vòi rồng liền bộc phát ra từ phía bên dưới Bạch Kính gia, khí tức của tu sĩ Kim Đan cảnh hậu kỳ liền triệt để bùng phát.

Thiên địa linh khí ở phụ cận vì thế mà nhiễu loạn không ngừng.

Lão tổ Bạch Kính gia bùng phát lực lượng rất nhanh liền kéo theo sự chú ý của các tu sĩ khác trong thành nhưng cũng không có người nào dám tiến đến phụ cận đây.

Dưới sự gia trì của Cơ Linh Thiên Mâu Phù Trận, Khương Hy có thể nhận ra được ba luồng linh thức cường đại của tu sĩ Kim Đan cảnh cùng sáu luồng linh thức của tu sĩ Ngưng Dịch cảnh đang tiến về phía Bạch Kính gia.

Khương Hy di chuyển ánh mắt nhìn về phía Phủ Thành chủ, hắn không quan trọng lắm ánh mắt của những người khác nhưng Tinh Phiên Thành chủ thì nhất định phải xem.

Thái độ của vị thành chủ này sẽ quyết định thành bại của chiến dịch diệt Bạch Kính gia này.

Mười phút trôi qua, Phủ Thành chủ vẫn bất động thanh sắc, Khương Hy cũng không cảm nhận được linh thức của tu sĩ Hóa Nguyên cảnh tiến về, thay vào đó chỉ là của Ngưng Dịch cảnh mà thôi.

Khóe miệng của hắn liền khẽ cong lên, Tinh Phiên Thành chủ đã cho thấy thái độ, như vậy cũng đồng nghĩa với việc Dạ Ma đã thương lượng thành công.

Đã vậy thì coi như tu sĩ Kết Đan cảnh chạy ra đây, Khương Hy cũng có thể tất tay mà chơi tới cùng được.

Khí tức của lão tổ Bạch Kính gia bùng phát ra, ngay sau đó liền là một tiếng gầm vang động oanh trời:

“Đám khốn kiếp Dạ Ma, lão phu thề không đội trời chung với các ngươi!”.

Đối ứng với lão, một luồng khí tức kinh khủng của tu sĩ Kim Đan cảnh khác cũng bộc phát ra mà chấn nhiếp.

Linh lực sung mãn, khí tức xung thiên, so với lão tổ Bạch Kính gia còn muốn thâm sâu hơn nhiều lần.

Thật không ngờ, tu sĩ Kim Diện chủ trì lần này lại là Kim Đan cảnh đỉnh phong.

Khí tức của Kim Đan cảnh đỉnh phong đã ra, Bạch Kính gia liền bắn lên trời ba đạo pháo hiệu màu đỏ, biểu thị tình huống gia tộc lâm nguy đến cùng cực.

Các tu sĩ của Bạch Kính gia liền bùng phát tu vi của bản thân ra mà bắt đầu đối chiến với chín sát thủ của Dạ Ma.

Đám sát thủ của Dạ Ma này cũng không ẩn tàng nữa mà trực tiếp hiện thân cười ha hả rồi lao vào đấu chiến.

Khương Hy ở vòng ngoài quan sát đầy đủ được sự việc liền âm trầm lại không ít.

Cái này gọi là ám sát đi?

Như thế này không phải quá khoa trương rồi?

Coi như đã thương lượng với Phủ thành chủ cùng các thế gia khác xong thì Khương Hy cũng không nghĩ đến Dạ Ma thật sự lại đi quang minh chính đại nghiền ép đối phương.

Mất công làm hắn nãy giờ tính toán làm cách nào để có thể triệt để âm thầm tiềm phục, nguyên bản cái đám này bao quát tu sĩ Kim Diện đều không biết viết chữ ‘tiềm’ như thế nào.

“Phiền phức”, hắn tự chửi nhỏ một tiếng ở trong lòng.

Đột nhiên, ánh mắt của hắn hơi đổi mà nhìn về hướng đông, có ba đạo khí tức của tu sĩ Luyện Khí cảnh đang bỏ chạy từ Bạch Kính gia ra bên ngoài.

Thấy vậy, hắn liền bước ra một bước, thân ảnh liền tiêu thất vào không trung.

Không bao lâu sau, ba ngọn lửa rực cháy liền bùng lên rồi biến mất, ba tu sĩ Luyện Khí cảnh bỏ chạy liền chết mất dạng, đến tro cốt cũng không còn một mảnh.

Kế tiếp đó, từng đạo khí tức Luyện Khí cảnh liền không ngừng tháo chạy ra bên ngoài, Khương Hy liền thở dài một tiếng rồi dùng Nhân Gian Hành Tẩu đi ám sát từng người một.

Mỗi một bước chân bước lên mặt tuyết đều không lưu lại bất kỳ dấu vết gì, hiển nhiên là hắn đang trực tiếp vận dụng Đạp Vân Bộ rồi.

Mặc dù giẫm lên thì cũng không sao, dưới trời tuyết rơi mịt mù này thì thể nào cũng sẽ bị tự nhiên xóa đi thôi.

Bất quá, bản tính hắn cẩn thận, chút sai sót nhỏ nhặt này hắn sẽ không phạm phải.

Thân ảnh Khương Hy như quỷ mị tiêu thất trong không trung, từng đóa Dục Hỏa nở rộ trong đêm mà tiêu hủy đi không ít sinh mạng người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play