Bàn tay chậm rãi nắm chuôi thước đột nhiên mạnh mẽ rút ra, Huyền Trọng Xích mang theo một cỗ phong thanh áp bức đập lên mặt đất, kình phong từ thân thước đem bụi bặm trên mặt đất thổi dựng lên. Nhàn nhạt Thanh sắc Đấu khí lượn lờ tại bên ngoài thân thể, Tiêu Viêm chằm chằm nhìn Nạp Lan Yên Nhiên nói:
- Ba năm chi ước, ta tới đúng hẹn. Hôm nay, giải quyết mọi ân oán trong quá khứ đi, năm đó ngươi cấp cho Tiêu Gia điều sỉ nhục. Hôm nay ta sẽ hoàn trả lại toàn bộ!
Nạp Lan Yên Nhiên mỹ mâu đối diện với Tiêu Viêm, thoáng có chút tiếc hận thở dài một tiếng, thản nhiên nói:
- Hôn nhân đại sự phải tự mình ta làm chủ, cho dù bây giờ ba năm đã trôi qua nhưng đối với ngươi ta không thừa nhận năm đó đã làm gì sai cả. Ta có quyền lựa chọn số phận của chính mình có lẽ tại trong lúc lựa chọn, bởi vì một số cách cư xử không đúng. Nhưng nếu thời gian có quay ngược trở lại, ta nghĩ, ta vẫn như cũ hài lòng với lựa chọn như vậy.
Nhìn biểu hiện của Tiêu Viêm thì Huân Nhi hiểu được tên thanh niên trước mặt mình sẽ không dùng địa vị của nàng mà suy xét. Đối với hắn đó chỉ là những lời ngụy biện cho những hành động sai trái của nàng mà thôi, dù sao trong mắt hắn cái gọi là thể diện của một gia tộc hiển nhiên là quan trọng hơn hạnh phúc cả đời của một cái tiểu nữ nhân.
Nạp Lan Yên Nhiên không tiếp tục nói nữa, trên tay nàng xuất hiện một thanh lam sắc trường kiếm phát ra tinh quang nhàn nhạt. Đứng trước thanh trọng thước đồ sộ kia thì thanh lam sắc trường kiếm này quả thực có chút đơn bạc.
Trong con ngươi của Tiêu Viêm, Huyền Hoàng Viêm khẽ lóe lên khiến cho đấu khí của hắn thêm phần mãnh mẽ. Thân thể được dị hỏa tôi luyện phát ra một đạo khí tức dày nặng sau đó hắc sắc trọng thước liền được Tiêu Viêm vung lên cao.
Đối với Tiêu Viêm như một con hình người yêu thú lực lớn vô cùng vung lên trọng thước thì Nạp Lan Yên Nhiên không chút nào do dự vận lên nội kình.
Nạp Lan Yên Nhiên không có ý định né tránh như mọi người suy nghĩ, nàng trực tiếp dùng thanh trường kiếm tinh xảo đối đầu với trọng thước khiến cho mọi người biến sắc.
Công pháp của Vân Lam Tông hiển nhiên là thuộc về loại hình linh xảo thiên về tốc độ mà không phải sức mạnh. Giờ Nạp Lan Yên Nhiên lại định đối đầu trực diện với một Tiêu Viêm hiển nhiên là chủ tu thân thể thì quả thực là hạ sách.
- Keng!
Nhưng khác với những gì họ tưởng tượng, một tiếng kim loại va chạm lanh lảnh vang lên chỉ thấy trọng thước của Tiêu Viêm bỗng nhiên bị đánh bật ra.
!!!
Nạp Lan Yên Nhiên vẻ mặt lạnh nhạt không tiếp tục truy kích chờ cho Tiêu Viêm ổn định tư thế rồi nói:
- Một!
Tiêu Viêm không hiểu nàng đang đếm cái gì. Lúc này lam sắc trường kiếm lại lóe lên và ngay sau đó thì dừng lại ở ngay trước yết hầu của hắn.
Nhanh quá!!!
Chưa chờ Tiêu Viêm hoàn hồn Nạp Lan Yên Nhiên lại nói:
- Hai!
Tiêu Viêm lúc này mới hiểu được nàng đang đêm cái gì, hiển nhiên nàng đang nói cho Tiêu Viêm biết hắn đã hai lần suýt chết rồi. Một cảm giác giận dữ nổi lên trong lòng Tiêu Viêm, hắn cảm giác như mình đang bị Nạp Lan Yên Nhiên sỉ nhục vậy.
- Đừng có coi thường ta! Diễm Phân Phệ Lãng Thước!!!
Tiêu Viêm lập tức tung ra tuyệt chiêu của mình, Đại Đấu Sư khí tức không chút nào giữ lại mà bộc phát ra. Một chiêu Địa Cấp đấu kỹ Diễm Phân Phệ Lãng Thước này cho dù là Đấu Linh cường giả cũng phải thoáng biến sắc.
Chỉ có điều Nạp Lan Yên Nhiên lại chẳng hề có chút nào động dung mà một lần nữa giơ cao trường kiếm.
Ngay tức khắc, kiếm ảnh không ngừng biến hóa tạo thành chục đường kiếm khí xung quanh trường kiếm của Nạp Lan Yên Nhiên giống như một đóa liên hoa nở rộ.
- Vạn Hoa Kiếp Biến!!!
Trường Bạch Kiếm Quyết, Vạn Hoa Kiếp Biến!
Nếu loại bỏ đi khả năng công kích thần hồn thì Trường Bạch Kiếm Quyết uy lực tuyệt đối sánh ngang Địa Cấp võ kỹ.
Một chiêu này so với Địa Cấp đấu kỹ còn chưa quá thành thục của Tiêu Viêm thì chỉ có hơn chứ không kém.
Chỉ thấy trường kiếm và trọng xích một lần nữa va chạm nhưng kết quả lại vẫn không hề thay đổi.
- Rầm!!!
Tiêu Viêm thân hình bị mạnh mẽ đẩy lui, hai chân liên tục đạp vào nền đá tới hơn chục bước mới có thể dừng lại được. Đó còn là bởi vì Nạp Lan Yên Nhiên nửa đường thu chiêu khiến kiếm khí biến mất nếu không Tiêu Viêm cũng không chỉ đơn giản là bị đẩy lui như vậy đâu.
Lúc này Nạp Lan Yên Nhiên lại mở miệng:
- Ba! Ta đã tha mạng cho ngươi ba lần rồi, đó là lời xin lỗi của ta tới Tiêu gia. Bây giờ nếu như ngươi còn muốn tiếp tục chiến đấu thì ta tuyệt đối sẽ không nương tay đâu!
Nạp Lan Yên Nhiên ba lần tha mạng cho Tiêu Viêm coi như là nể mặt mối quan hệ của gia gia nàng với Tiêu gia cũng như là để xin lỗi vì hành động xốc nổi của nàng vào ba năm trước.
Nhưng hành động này trong mắt một kẻ như Tiêu Viêm thì chẳng khác nào là đang sỉ nhục hắn. Người như Tiêu Viêm hận nhất là nhận ơn huệ từ kẻ địch, việc này Phạm Thiên đã sớm hiểu rõ từ lần đầu tiên gặp hắn ở Ô Thản Thành rồi.
Tiêu Viêm khí độ nhỏ vô cùng, là một cái tiểu nhân điển hình. Nếu ngươi đắc tội hắn thì cho dù ngươi cố gắng bù đắp cũng không thể khiến hắn cảm kích.
- Nạp… Lan… Yên… Nhiên…
Tiêu Viêm hai mắt đỏ bừng vì xung huyết, toàn thân bỗng nhiên hiện lên thâm hoàng sắc hỏa diễm khiến cho khí thế của hắn tăng thêm không ít.
- Chết đi!!
Tiêu Viêm bất ngờ gọi ra Huyền Hoàng Viêm khiến Nạp Lan Yên Nhiên kinh hãi. Nàng lập tức nhận ra đây chính là thứ dị hỏa mà tên thanh niên "Nham Kiêu" đã từng sử dụng ở Luyện Dược Sư đại hội.
Nhận ra Nham Kiêu là Tiêu Viêm giả dạng thì Nạp Lan Yên Nhiên cấp tốc lùi ra sau. Nàng còn chưa cho là mình mạnh đến mức có thể bỏ qua sát thương của dị hỏa, dù Huyền Hoàng Viêm không phải là loại dị hỏa thiên về công kích.
Không giống đấu giả có đấu khí hộ thể thì hồn khí không thiên về phòng ngự nên Nạp Lan Yên Nhiên lập tức lui lại.
Nhưng Huyền Hoàng Viêm đã nhân cơ hội nàng thất thần trong chốc lát mà bao vây tứ phía khiến mọi người biến sắc.
Vân Lăng ở gần đó nhất liền muốn ra tay cứu lấy Nạp Lan Yên Nhiên nhưng trong chốc lát dù là Đấu Vương cường giả như hắn cũng không thể vượt qua khoảng cách xa như vậy được.
- Chết đi Nạp Lan Yên Nhiên!
Tiêu Viêm lúc này trong lòng đã xuất hiện sát khí, động tác của hắn không chút nào dừng lại mà cầm trọng thước phủ lên Huyền Hoàng Viêm chém tới.
Tứ phía bị dị hỏa vây lấy Nạp Lan Yên Nhiên, phía trước lại là Tiêu Viêm đang công tới gần như hoàn toàn không có lối thoát nào cho nàng.
Đương nhiên đây cũng chỉ là gần như thôi, lúc này Nạp Lan Yên Nhiên bất ngờ hai chân đạp mạnh xuống đất mà nhảy lên cao.
Tiêu Viêm hừ lạnh quát:
- Nhảy lên cũng chỉ biến ngươi thành một mục tiêu không thể di động mà thôi!
Tiêu Viêm dứt lời liền nắm lấy Huyền Trọng Xích nhảy lên bám theo nhưng đúng lúc này Nạp Lan Yên Nhiên thân hình đột nhiên na di sang một bên né tránh đòn tấn công này của Tiêu Viêm.
- Ngươi mới là kẻ trở thành mục tiêu không thể di động đấy.
Nạp Lan Yên Nhiên đột nhiên di chuyển trên không trung khiến cho Tiêu Viêm kinh hãi, những người đang quan sát xung quanh cũng vô cùng kinh ngạc nhìn thiếu nữ đang đứng trên không trung như trên đất bằng kia.
- Đấu Tông!?!
Đằng không là tiêu chí của Đấu Tông cường giả, Nạp Lan Yên Nhiên làm thế nào mà lại làm được như thế?
Nạp Lan Yên Nhiên đương nhiên không phải Đấu Tông cường giả, nhưng hơn hai năm rưỡi tu luyện Vô Cực Kiếm Quyết dù rằng không có tốc độ tu luyện nhanh như Tiêu Mị cùng Nhã Phi tu luyện Mị Thiên Công và Tiểu Y Tiên sở hữu Ách Nan Độc Thể nhưng với võ hồn thiên phú như vậy nàng cũng đã sớm tiến vào Võ Vương chi cảnh rồi.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người Nạp Lan Yên Nhiên nhẹ nhàng vung lên trường kiếm:
- Xuân Lôi Nhất Thiểm!!
Kiếm khí như thiểm điện đâm về phía trước, Tiêu Viêm không cách nào né tránh lập tức trúng chiêu mà bay ra xa.
Một kiếm của Võ Vương cường giả dù không vận dụng võ hồn thì cũng không yếu hơn Đấu Vương một đòn nên Tiêu Viêm trúng phải một kiếm này tuyệt đối là bị thương không nhẹ.
- Oa!
Tiêu Viêm thân thể như diều đứt dây ngã xuống đất miệng phun ra tụ huyết. Nếu không phải thân thể của hắn được Huyền Hoàng Viêm tôi luyện qua thì dính một kiếm này đã bị trọng thương rồi.
Nạp Lan Yên Nhiên lúc này mới từ từ hạ xuống đất và nhàn nhạt nhìn Tiêu Viêm đang chật vật muốn đứng dậy nói:
- Ba năm trôi qua có vẻ thiên phú của ngươi đã phục hồi mà lại còn có tiến bộ không nhỏ. Tiếc rằng ta và ngươi không thuộc về cùng một thế giới, tốt nhất là ngươi hãy nhận thua đi thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng. Từ nay về sau hôn ước của chúng ta cũng sẽ hủy bỏ, Nạp Lan Yên Nhiên ta không còn liên quan gì tới Tiêu gia các ngươi nữa.
- ------☆☆☆☆-------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT