Sáng ngày hôm sau Phạm Thiên thần thanh khí sảng tỉnh dậy. Hơn nửa tháng xa rời nữ sắc khiến Phạm Thiên đêm qua đem toàn bộ tâm tình tích tụ lâu nay trút lên người Hồ Hi Văn.

Mặc dù võ giả thân thể vô cùng dẻo dai nhưng Hồ Hi Văn mới là lần đầu lại bị Phạm Thiên không chút thương hoa tiếc ngọc tàn phá suốt đêm thì lúc này toàn thân đã trở nên vô lực không thể rời giường.

Phạm Thiên nhìn Hồ Hi Văn hai mắt nhắm nghiền nhưng vẫn nhíu mày hơi thở có chút nặng nhọc thì cảm thấy mình làm hơi quá.

Toàn bộ bất mãn của Phạm Thiên về những hành động trước đó của nàng đêm qua hắn đã xả hết ra rồi nên bây giờ mới cảm thấy thương tiếc mỹ nhân.

Phạm Thiên đối với nữ nhân của mình luôn là hết mực chiều chuộng nên Hồ Hi Văn dù lúc trước có chút lỗi lầm nhưng giờ nàng đã trở thành nữ nhân của hắn nên có thể bỏ qua hết chuyện xưa.

Phạm Thiên lấy ra một bình Sinh Huyết Đan và nhét một viên cho Hồ Hi Văn để giúp nàng chữa trị "thương thế".

Tới gần trưa Hồ Hi Văn mới từ trong mệt mỏi tỉnh lại sau đó thấy mình đang gối đầu lên tay Phạm Thiên nằm ngủ thì hai má trở nên hồng hồng.

Phạm Thiên cười nói:

- Đêm qua còn chủ động như vậy mà sao bây giờ đã trở nên thẹn thùng rồi.

Hồ Hi Văn nhớ tới tình cảnh đêm qua thì cảm thấy vô cùng xấu hổ vùi đầu vào ngực Phạm Thiên khiến hắn cười ha ha.

Lúc này Hồ Hi Văn nằm trong lồng ngực của Phạm Thiên lại khẽ thở phào nhẹ nhõm, xem thái độ của Phạm Thiên lúc này thì có vẻ như hắn đã không còn để ý tới việc nàng tính kế hắn lúc trước nữa.

Sau đó nàng liền nhớ tới những lời sư phụ nói thì trong lòng thầm hạ quyết tâm. Chỉ cần đem Phạm Thiên hầu hạ thật tốt thì tiền đồ của nàng sẽ không chỉ hạn chế ở tứ đại hoàng triều này.

……

Chiều hôm đó Hồ Hi Văn đã có thể xuống giường thì Phạm Thiên liền chủ động đề nghị cùng nàng đi gặp Hứa Bình.

Phạm Thiên thầm nghĩ Hứa Bình là sư phụ nuôi dạy Hồ Hi Văn từ nhỏ thì cũng có thể coi là nửa cái phụ thân của nàng. Hắn đây cũng coi như là đi ra mắt nhạc phụ mà thôi. Đương nhiên Hứa Bình muốn lấy thân phận trưởng bối của Phạm Thiên là không thể nào.

Hứa Bình thấy Hồ Hi Văn giống như tiểu tức phụ nép mình vào bên người Phạm Thiên tới trước mặt mình thì trong lòng khẽ vui mừng. Điều này không chỉ có nghĩa là Phạm Thiên đã không còn chấp nhặt chuyện lúc trước mà hắn cũng sẽ có cơ hội để lấy được chỗ tốt.

- Phạm đại sư, ngươi vẫn khỏe chứ.

Thấy Hứa Bình chủ động chào hỏi thì Phạm Thiên cười đáp:

- Hứa đại sư khách khí, ta vẫn còn tốt.

Phạm Thiên ngồi xuống một chiếc ghế đối diện với Hứa Bình thì Hồ Hi Văn liền ngoan ngoãn đứng ở phía sau bóp vai cho hắn khiến Hứa Bình cảm thấy kỳ lạ vô cùng.

Hứa Bình hiểu rất rõ đứa đệ tử này của mình tính cách là thế nào. Vậy mà không ngờ Phạm Thiên lại có biện pháp trong một đêm đem nàng dạy thành ngoan ngoãn như vậy thì khiến người làm sư phụ này cũng phải lác mắt.

Hứa Bình thu lại ánh mắt nhìn đồ đệ của mình rồi mới đối với Phạm Thiên nói:

- Phạm đại sư, ngươi ngay thì không nói lòng vòng. Ta mong muốn có thể trở thành thuộc hạ của ngài.

Phạm Thiên còn chưa kịp nói ra ý đồ của mình thì Hứa Bình đã chủ động muốn trở thành thuộc hạ của hắn thì Phạm Thiên hơi bất ngờ.

- Phạm đại sư, ta không dám tự tiện dò xét ngươi nhưng ta biết chắc thân phận của ngươi bất phàm. Ta muốn trở thành thuộc hạ của ngươi cũng là có ý đồ riêng của mình.

Quả thực là nói chuyện với người thông minh vô cùng thoải mái. Phạm Thiên nhìn Hứa Bình một cái rồi liền cười đáp:

- Ha ha, ta nào dám để Hứa đại sư ngài hạ mình làm thuộc hạ của ta.

Phạm Thiên nói lời này khiến cho Hồ Hi Văn khẽ biến sắc, Hứa Bình thì khá hơn một chút vẫn giữ vẻ bình tĩnh nhìn hắn.

Phạm Thiên liền nói tiếp:

- Nếu Hứa đại sư đã có ý tốt thì không bằng gia nhập vào Tiêu Dao Phái của chúng ta thì thế nào? Ta nghĩ có thêm một vị ngũ giai Trận Vương gia nhập thì môn phái sẽ càng thêm lớn mạnh.

Hứa Bình lập tức mặt cười vui vẻ. Hắn cho rằng Tiêu Dao Phái của Phạm Thiên cũng chính là một phái của vị thất giai Trận Tông kia.

Có thể chứa chấp một Trận Tông thì cho dù tại Tinh Quang Đế Quốc cũng là một thế lực tầm trung. Dù là thế nhưng cũng tốt hơn so với tiếp tục chôn thây tại Phong Lan hoàng triều này nhiều.

- Đa tạ Phạm đại sư đã yêu quý đề bạt, ta nhất định sẽ không ngừng làm ra cống hiến đem Tiêu Dao Phái phát dương quang đại!!

Phạm Thiên nhìn thấy trong danh sách bang chúng lập tức xuất hiện thêm cái tên Hứa Bình thì hài lòng cười. Hiện giờ đối phương vẫn chỉ là một tên bang chúng bình thường nhất, ngay cả giao diện bang phái cũng không thể nhìn thấy nhưng là một tên Võ Vương cường giả đầu tiên ngoài hắn của Tiêu Dao Phái thì Phạm Thiên vẫn sẽ cho Hứa Bình một chút phúc lợi.

- Hiện giờ việc Hứa đại sư gia nhập Tiêu Dao Phái ta còn cần báo lại với chưởng môn nhưng trước hết ta vẫn có thể làm chủ cho ngài một chút chỗ tốt.

Phạm Thiên lấy ra một bộ thư tịch đặt lên bàn khiến cho Hứa Bình hơi tò mò mở ra xem.

!!!

Vừa mới lật được vài trang đầu thì Hứa Bình lập tức đứng bật dậy.

- Cái này… quá quý giá rồi…

Hứa Bình mặc dù nói thế nhưng hai tay vẫn ôm chặt lấy quyển thư tịch trên tay như sợ rằng Phạm Thiên sẽ đòi lại vậy.

Phạm Thiên cười nhạt, quyển thư tịch này là hắn tìm thấy bên trong Bất Diệt Tháp, có ghi lại rất nhiều lục giai trận pháp nên mới khiến Hứa Bình kích động như vậy.

Phạm Thiên lúc này mới nói:

- Hứa đại sư không cần kích động, nếu như ngươi biểu hiện tốt, làm ra nhiều cống hiến cho Tiêu Dao Phái thì thậm chí ta có thể cầu xin sư phụ ban cho ngươi vài bộ thất giai trận pháp thư tịch cũng được.

Hứa Bình lúc này đã vui đến phát rồ rồi, khuôn mặt tròn tròn của hắn đã đỏ bừng lên như quả táo luôn mồm hứa hẹn:

- Phạm đại sư yên tâm, ta nhất định sẽ đối với Tiêu Dao Phái trung thành tuyệt đối, nếu có mệnh lệnh nghĩa bất dung từ!!

Phạm Thiên hài lòng gật đầu, từ việc đêm hôm trước Hồ Hi Văn tự tới dâng mình tạ tội thì có vẻ như Hứa Bình đã tự mình não bổ phần uy bức rồi nên Phạm Thiên chỉ cần tiến hành lợi dụ là được.

Phạm Thiên làm vậy cũng không hề có gì thiệt thòi cả, hắn đã từng cùng Hứa Bình luận đàm trận đạo nên biết rằng thiên phú của kẻ này không thấp. Nếu có được sự trợ giúp thích đáng thì tương lai không chừng còn có thể tiến xa vô cùng. Vì thế nên đây có thể coi là một cuộc đầu tư chỉ được mà không mất.

Phạm Thiên để Hồ Hi Văn ở lại trợ giúp cho Hứa Bình giúp mình âm thầm phát triển thế lực tại Hoàng Tinh Thành. Trước khi đi Phạm Thiên tìm cơ hội đem Hồ Hi Văn tỏa linh lại để đảm bảo phòng tuyến tránh Hứa Bình động tay chân gì đó. Dù khả năng này rất thấp nhưng thủ tục thì vẫn nên làm.

……

Phạm Thiên tạm thời rời khỏi Hoàng Tinh Thành thì trở lại Tiêu Dao Đảo. Hắn dự định sẽ tiến hành dung hợp Bất Diệt Tháp ở bên trong tiểu thế giới.

Nghe hệ thống nói bên trong này là một không gian hoàn toàn tách biệt nên sẽ không lo ngoại giới phát hiện ra tung tích.

Nếu chỉ là người thường thì Phạm Thiên không lo cho dù có là Võ Đế thì cũng không có thủ đoạn thông thiên để tìm kiếm hắn được.

Nhưng Phạm Thiên là lo tới kẻ tử địch của Bất Diệt Đại Thánh có thể sẽ phát hiện ra Bất Diệt Tháp mà tìm đến diệt cỏ tận gốc.

Vì lý do an toàn nên Phạm Thiên bắt buộc phải tiến vào tiểu thế giới thì mới dám dung hợp Bất Diệt Tháp.

Phạm Thiên đem phần đế tháp ném ra ngoài sau đó đặt nó nằm dưới đất và đem Bất Diệt Tháp đặt lên phía trên.

Việc dung hợp rất đơn giản, Phạm Thiên thân là tân chủ nhân chỉ cần ra lệnh là được. Dù mất đi khí linh nhưng một số trình tự tự động vẫn còn tác dụng.

Phạm Thiên nhìn thấy Bất Diệt Tháp đang từ từ dung hợp với phần đế tháp mà không có động tĩnh gì quá lớn thì liền đi tới một bên và ngồi quan sát.

Trong thời gian chờ đợi Phạm Thiên liền bắt đầu tiến hành kiểm tra thu hoạch lần này và chuẩn bị tăng cấp nghề nghiệp của mình lên cấp 5. Dù sao lần này từ Tống Nam đoạt được 7600 linh thạch thượng phẩm nên tài tính của hắn đang vô cùng sung túc. Có thể đem mấy thứ tăng cấp một lượt.

- ------☆☆☆☆-------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play