Tôn Kỳ nhảy xuống huyết hồ.

Những cảm xúc cực đoan, tiêu cực vờn quanh xông vào cơ thể Tôn Kỳ.

Tôn Kỳ không chút hoang mang, thúc giục hắc động thôn phệ tất cả cảm xúc này.

Tôn Kỳ tới gần bia đá truyền thừa rồi lập túc chui vào bên trong không gian bia đá.

Bên trong là một không gian mịt mờ đen tối, tạo cho Tôn Kỳ một cảm giác vô cùng vô tận không thể chạm tới điểm cuối không gian.

Nhưng tất cả cũng chỉ có thế, các cổ tự lúc trước đã không còn.

Tôn Kỳ ngoi ra khỏi hồ, mặt mày đăm chiêu.

Sau đó hắn lại xuống dưới vài lần xem bia đá.

Trên bia đá là Thôn Ma Quyết.

Muốn tu luyện trước tiên cần hoà quyện ma khí và hồn lực thành nhất thể sau đó nén ép lại.

Khí nén ép tới cực hạn thì ép thành mâm tròn rồi dùng hồn lực gia tốc xoay tròn mâm.

Chiếc mâm sẽ dần biến dạng thành hình phễu. Một đầu cắm vào cơ thể, một đầu mở rộng thôn phệ năng lượng.

Tôn Kỳ nhận ra phần Thôn Ma Quyết này dạy chính là cách tạo ra hắc động.

Nhưng mà hắc động của hắn rõ ràng hình thành không phải bằng cách này. Rốt cuộc cách nào mới là chính xác.

Hắn nghĩ mãi không ra nên cuối cùng đành gác sang một bên.

Thời gian trôi mau, thí luyện tràng cuối cùng cũng kết thúc.

Tôn Kỳ trở lại trong phủ, lần này tham gia thí luyện hắn gần như không có thu hoạch.

….

Tôn Kỳ đang cùng chủ quán đang ngã giá mười tên Nhân tộc cùng hai cái hồn nô.

Cuối cùng kết giá một trăm ma thạch: sáu mươi ma thạch cho mười Nhân tộc, bốn mươi ma thạch cho hai hồn nô.

Khi Tôn Kỳ muốn trở về phủ thì một tên bước ra từ tấm màn phía sau gọi lại:

“Tinh Niệm công tử! xin dừng bước.”

Tôn Kỳ ngạc nhiên:

“Ngươi biết ta?”

Tên này cười nói:

“Tại hạ tự nhận mình hiểu thành này thứ hai, thì không ai dám nhận số một. Mời công tử vào trong nói chuyện, có một vụ làm ăn nhỏ không biết công tử có hứng thú.”

Tên này lời nói có khoa trương nhưng hiển nhiên hắn biết rất nhiều là không sai.

Tôn Kỳ có chút suy tư nhưng sau đó đồng ý đi theo. Hắn tự nghĩ tên Ma tộc này không có lý do gì hại hắn.

Hắn tò mò muốn biết rốt cuộc là vụ làm ăn gì.

Trong phòng, tên Ma tộc cùng Tôn Kỳ ngồi đối diện.

Tên Ma tộc này giới thiệu:

“Tại hạ Lâm Chính cũng là chủ của cửa tiệm này.”

“Lão bản cũng không dài dòng làm mất thời gian của công tử.”

“Công tử hẳn là biết tại Ma giới giết ma cướp của thường xuyên xảy ra.”

“Thế nhưng cướp xong lại không dễ đem bán vì sợ bị điều tra báo thù. Vậy nên thành Thực Nguyệt dần hình thành chợ đen chuyên đi mua bán những đồ không rõ lai lịch.”

“Tại chợ đen thật giả lẫn lộn, không ai hỏi xuất xứ, cái gì ngươi muốn mua thì sẽ có kẻ bán.”

“Và quan trọng nhất là ẩn danh dấu kín không ai có thể nhận ra ai.”

Tôn Kỳ nhíu mày, ẩn ẩn biết mục đích của chủ quán nhưng hắn vẫn hỏi:

“Chủ quán nói với ta những điều này làm gì? Ta cũng không có đồ ăn cướp.”

Lão chủ quán cười hắc hắc:

“Nhưng công tử là luyện đan sư nhị cấp, công tử có đan dược.”

“Công tử tuy điệu thấp không nói nhưng mà biết được công tử là nhị cấp đan sư cũng không ít.”

“Tại Ma giới có rất nhiều tu sĩ, đặc biệt là tán tu nên nhu cầu đan dược rất lớn thế nhưng luyện linh sư hội lại khống chế đan dược trong tay để đan dược luôn khan hiếm, thậm chí có tiền cũng không mua được.”

“Vậy nên nếu công tử luyện đan bán vào chợ đen sẽ thu lợi không nhỏ.”

Tôn Kỳ ngẫm nghĩ cũng cảm thấy hợp lý, hắn bị thuyết phục không ít nhưng lại hỏi:

“Vậy chủ quán có lợi gì?”

Tôn Kỳ còn không ngốc đến mức nghĩ sẽ có kẻ làm việc tốt không màng lợi ích.

Chủ quán cũng không ngạc nhiên vì câu hỏi, hắn đẩy lên bàn đồ vật tới trước mặt Tôn Kỳ, nói:

“Đây là một tấm mặt lạ, một tấm áo choàng có tác dụng che giấu thân phận. Bắt buộc phải mang chúng khi vào chợ đen. Còn đây là lệnh bài ra vào cùng một tấm giấy hướng dẫn vào chợ đen.”

“Nếu công tử đi theo hướng dẫn tới nơi thì đưa ra lệnh bài này sẽ được đi vào. Còn lão bản thì sẽ được thưởng tiền dẫn dắt.”

Tôn Kỳ lúc này mới hiểu vì sao tên chủ quán này lại nhiệt tình như vậy thì ra là có tiền thưởng nhưng nghĩ kỹ thì đây cũng là điều hợp lý.

Tôn Kỳ cảm thấy tham gia chợ đen không tệ liền nhận lấy đồ rồi cáo từ.

Tôn Kỳ dắt Nhân tộc cùng hồn nô trở lại trong phủ.

Tôn Kỳ ngồi trong phòng tạm gác chuyện chợ đen lại một bên.

Tại Ma giới, mỗi Ma tộc đều có hồn nô thế nhưng hắn không có. Đây cũng là một sơ hở.

Tôn Kỳ dự định luyện hồn nô.

Khi hắn lật xem phương pháp luyện hồn nô, hắn phát hiện ra một điều lý thú.

Trước đây hắn vẫn tự hỏi hồn phách ở đâu trong cơ thể thế nhưng hắn tìm mãi vẫn không có câu trả lời dù đã giết rất nhiều ma thú.

Trong sách luyện hồn có ghi: hồn phách nằm trong cơ thể nhưng lại không thể tìm thấy trong cơ thể. Hồn phách và cơ thể là hợp nhất nhưng cũng có thể tách ra(???)

Đọc đoạn này Tôn Kỳ cũng không hiểu nổi, sách cũng không giải thích nhưng hắn chắc chắn một điều là suy nghĩ trước đây của hắn về hồn phách nằm trong một cái lồng bảo vệ của cơ thể là hoàn toàn sai.

Cơ thể dễ thấy nhưng hồn phách lại ẩn dấu, muốn rút hồn phách ra khỏi cơ thể cần một loại chú niệm cùng ấn pháp đặc biệt gọi là rút hồn tác phách.

Tôn Kỳ học thuộc chú niệm cùng ấn pháp, sau đó suy diễn trong đầu.

Một lúc sau, Tôn Kỳ đứng trước một tên nam Nhân tộc thân hình gày gò, đôi mắt trắng dã vô hồn, há miệng nhỏ dãi nhìn rất thảm hại, cả súc vật cũng không bằng.

Tôn Kỳ đứng nhìn tên này mà thở dài dù sao cùng là Nhân tộc, hắn không lỡ ra tay.

Tôn Kỳ lẩm bẩm: “Hãy để ta giải thoát cho ngươi. Chết có khi còn tốt hơn sống như thế này.”

Tôn Kỳ bắt đầu nhẩm chú niệm, một cỗ cảm giác kỳ lạ xảy ra. Hắn có thể cảm thấy hồn phách đối phương.

Tôn Kỳ bấm tay tạo ấn pháp từ từ lôi hồn phách ra khỏi cơ thể.

Vừa lôi ra hồn phách, Tôn Kỳ liền đánh nhốt vào Ma Linh trụ.

Còn tên Nhân tộc thì đổ sụp thân hình. Đã chết!

Tôn Kỳ bỗng cảm thấy lương tâm rít gào đau đớn, dằn vặt, cắn xé.

Hắn không biết tại sao lại như vậy. Hắn đã tự nói với chính mình đây là giúp đối phương giải thoát nhưng mà hắn vẫn thấy đau.

Đau.

Thật đau.

Tôn Kỳ ngồi thẫn thờ nửa canh giờ.

Sau đó hắn mới dần lấy lại được bình tĩnh tự nói:

“Sau này ra khỏi Ma giới, ta sẽ để hồn phách các ngươi trở lại với thiên địa. Làm một giọt sương, viên sỏi vẫn tốt hơn làm Nhân tộc.”

Tôn Kỳ lúc này cảm thấy tâm cảnh bình ổn, không còn day dứt. Hắn tiếp tục rút hồn chín người còn lại để vào Ma Linh Trụ.

Tôn Kỳ sẽ không lấy bọn họ luyện hồn nô, hắn chỉ muốn rút hồn bọn họ ra khỏi thân xác xem như thế nào.

Nhưng không ngờ lại khiến hắn đau đớn thống khổ như muốn tan vỡ. Sau khi lấy lại được bình tĩnh thì tâm cảnh của hắn trong bất giác lột xác thêm mạnh mẽ.

Đạo tâm của hắn thêm một bước lớn mạnh.

Tôn Kỳ cất đi Ma Linh Trụ.

Tôn Kỳ lấy ra hai hồn nô, theo chỉ dẫn rót hồn lực vào Hồn Phách Ấn Ký có sẵn.

Tôn Kỳ cảm thấy một cỗ liên hệ kỳ lạ, hai hồn nô giống như một bộ phận kéo dài của hắn.

Tới đây vấn đề hồn nô coi như giải quyết xong.

….

Tại một con hẻm nhỏ, một bóng hình đang lướt nhanh, cẩn thận quan sát xung quanh sợ có kẻ chú ý.

Bóng hình đó đi qua bảy ngã tám hẻm thì tới một căn nhà gỗ.

Bóng hình đẩy cửa gỗ đi vào.

Có hai tên Luyện Linh cửu trọng giơ tay chặn lại, lạnh lùng nói:

“Đây là nhà riêng. Không được phép vào.”

Bóng hình kia bình tĩnh thản nhiên lấy ra một cái lệnh bài giơ lên.

Hai tên Luyện Linh cảnh dò xét lệnh bài rồi nhìn nhau gật đầu để bóng hình đi qua.

Bóng hình này đi thêm một đoạn thì gặp một cánh cửa khác.

Khi đẩy cửa ra thì…

Đằng sau cánh cửa là một khung cảnh rộng rãi tấp nấp, cửa hàng liên tiếp, kẻ xem liên miên.

Ồn ào giao dịch, mặc cả, chửi bới… đủ loại âm thanh hỗn tạp.

Bóng hình bước qua cửa, hoà mình vào dòng xoáy hối hả.

Bóng hình này chính là Tôn Kỳ.

Tôn Kỳ sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, hắn quyết định đến chợ đen thử xem.

Vừa bán đan dược vừa không muốn lộ thân phận thì chợ đen là nơi hoàn hảo.

Hắn cũng muốn tìm kiếm Nhập Linh Đan giải quyết vấn đề mở Thiên Linh.

Tại chợ đen có một điểm chung là tất cả đều đeo mặt nạ, mặt áo choàng như nhau làm cho tất cả khí tức đều như nhau rất khó phân biệt được ai với ai.

Tôn Kỳ nhanh chóng ghé vào một cửa hàng đan dược, một tên phục vụ tiến lên hỏi thăm.

Tên này cùng với những tên phục vụ, chủ quầy đều đeo mặt nạ, trùm áo choàng.

Áo choàng trong cửa hàng thì có khác đôi chút với áo choàng của khách hàng, đây là cách phân biệt chủ khách duy nhất.

Tôn Kỳ hỏi thăm các loại đan dược giá cả, hắn cần biết rõ giá thị trường thì mới bán đan dược không sợ bị lừa.

Tôn Kỳ cũng hỏi thăm Nhập Linh Đan, kết quả làm cho hắn cười khổ.

Muốn mua Nhập Linh Đan thì cần đặt trước mới có, giá cả thì không thấp hơn hai ngàn ma thạch.

Giá cả có thể thay đổi theo từng thời kỳ.

Nhập Linh Đan hiện nay có giá hai ngàn ba trăm ma thạch, đặt trước một tháng, trả trước một nửa.

Tôn Kỳ cũng chỉ có thể bùi ngùi bước ra, hắn không có đủ ma thạch.

p/s: sắp sang tháng mới, cầu np để có động lực viết truyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play