Trước mắt Lạc Bá và Ma Sư Hoàng là một kỳ quan lộng lẫy ấn tượng.

Từ trên trời cao hào quang rủ xuống như thác nước, phía dưới là bốn bộ hài cốt khổng lồ.

Một bộ long cốt dáng đứng hiên ngang, đầu rồng vươn cao, thân rồng uốn lượn, chân đạp đại địa. Tuy chỉ là một bộ xương nhưng uy áp tỏa ra khiến Lạc Bá cảm thấy nghẹt thở, không thể không gồng lên yêu khí chống đỡ. Trên mỗi khúc xương sáng lấp lánh lục văn đại đạo, dưới bộ xương cỏ cây xanh mượt, mộc thuộc tính nồng đậm.

Lạc Bá tò mò muốn đưa tay chạm vào bộ xương. Nhưng tay hắn chưa chạm vào được bộ xương thì kỳ lạ móng vuốt hóa gỗ tự động nảy chồi ra lá, Lạc Bá sợ quá vội rút tay lại, quá trình mộc hóa ngừng lại nhưng móng vuốt bị hóa gỗ vẫn không khôi phục. Lạc Bá phất tay chém xuống móng vuốt, hắn lại vận chuyển yêu khí một móng vuốt mới nhanh chóng mọc ra.

Lạc Bá cảm thấy sợ hãi trong lòng, hắn tin tưởng chỉ cần hắn đến gần bộ xương chưa cần chạm vào thì toàn thân đã bị hóa mộc, không thể kháng cự, mà đây chỉ là một bộ xương, đại đạo còn sót lại đã mạnh như vậy, thử tưởng tượng lúc còn sống con rồng này là cỡ nào vô địch.

Hắn cảm giác xung quanh bộ xương tự thành lĩnh vực, là mộc thuộc tính lĩnh vực. Muốn đi vào trừ phi là tu vi cường đại hoặc tu luyện mộc thuộc tính đến mức lô hỏa thuần thanh. Cả hai thứ này hắn đều không có, nên hắn không dám cưỡng cầu tới gần. Nơi đây đối với tu luyện mộc thuộc tính chính là thánh địa, đáng tiếc hắn không tu luyện mộc thuộc tính nên đành thôi.

Hắn đưa mắt nhìn sang một bộ xương khác. Là một bộ hổ cốt, hình dáng sống động như thật, thân hổ hùng dũng, đuôi hổ uốn lượn, đầu hổ dữ tợn, giống như một con hổ đang nhảy lên vồ mồi, hai chi trước táp tới. Trên bộ xương lấp lánh hoa văn kim thuộc tính. Xung quanh con hổ tỏa ra nhuệ khí sắc bén, mặt đất ngang dọc những vết chém, không một viên đá nào còn nguyên vẹn.

Nhìn thấy bộ xương cho hắn cảm giác mát lạnh ngang cổ, hắn không nghi ngờ chút nào chỉ cần hắn bước tới gần bộ xương, đầu sẽ lập tức rời cổ. Bạch Hổ thường được xem là chủ kim thích chiến tranh quả không sai chút nào.

Bộ xương thứ ba là của một con thần điểu đầu hướng thương khung, hai cánh giang rộng như đang chuẩn bị bay lên cửu thiên. Hỏa văn lấp lánh, hỏa thuộc tính nồng đậm, không khí cũng bị vặn vẹo muốn bị luyện hóa. Lạc Bá mới chỉ tới gần, hắn đã cảm thấy nóng rát, lông hắn nổ lách tách như muốn bốc cháy, ngay cả lồng yêu khí bảo vệ cũng bị thiêu đốt sắp bắt lửa. Buộc hắn phải lùi lại bước chân.

Bộ hài cốt cuối cùng là một con rùa đuôi rắn, bộ dạng của nó lại không được hùng dũng như ba bộ trước, giống như còn rùa bị đánh bẹp trên mặt đất, trên mai rùa có một chưởng ấn năm ngón của Nhân tộc khắc sâu, từ chưởng ấn trải dài những vết nứt như mạng nhện. Bộ xương màu đen nhánh tạo cảm giác bền vững vô cùng, nhưng hắc hoa văn lại tỏ ra ảm đạm, thủy thuộc tính mỏng manh phai mờ nếu so sánh với thuộc tính trên ba bộ xương kia. Xem ra trước khi chết chủ của bộ hài cốt bị thương vô cùng nặng, không chỉ tổn thương thân thể mà đại đạo cũng bị phá hủy không ít. Tuy thế, Lạc Bá vẫn không đủ thực lực lại gần bộ xương.

Lạc Bá thở dài tỏ ra tiếc nuối, nếu có thể tới gần bộ xương nghiên cứu một phen, hắn có thể nhìn ra rất nhiều điều.

Nhìn bốn bộ xương này, không cần thông minh cũng đoán ra là xương của Tứ Phương Thần Thú. Xem ra trong trận chiến năm xưa với Kiêu, bọn chúng cũng không có chiến thắng vang dội mà gần như đồng quy vu tận. Đặc biệt là Huyền Vũ chịu trọng thương nặng nhất.

Lạc Bá lúc này có thể xác định Tứ Phương Thần Thú không bất tử bất diệt như trong truyền thuyết, Tứ Phương Thần Thú hiện nay chắc chắn là con cháu đời sau, bọn chúng cũng giống như các loài Yêu khác trải qua sinh, lão, bệnh, tử, giao phối sinh con nối dõi. Vậy nên một số loài tự nhận là hậu duệ Tứ Phương Thần Thú như Thanh Loan Thần Điểu, Giao Long xem ra cũng có cơ sở.

Lạc Bá nhẩm tính trong lòng, cân đo đong đếm: Xem ra thực lực Tứ Phương Thần Thú không mạnh như tin đồn. Tứ Phương Thần Thú vẫn không là gì so với những tồn tại bất tử bất diệt từ thời khởi nguyên như Ma Tổ, Con Rắn.

Lạc Bá vẽ ra một kim tự tháp thực lực cho những thực thể mà hắn gặp qua.

Đứng tại đỉnh là Con Rắn và Ma Tổ, hai bọn hắn đã siêu việt mọi hiểu biết, mọi quy tắc thông thường của thế giới này. Bọn hắn đã đạt tới trạng thái bất tử bất diệt, gần như không có thứ gì của thế giới này có thể làm bọn hắn bị thương. Trong khi thế giới này còn chưa mấy ai biết đạo, thấy đạo, hiểu đạo thì bọn hắn nắm đạo trong tay, vận dụng thuần thục.

Theo như Tôn Kỳ biết thì chỉ có hắn và Nguyễn Đình đúc thành đạo tâm, nhưng chính hắn đã giết đi đạo hữu của mình, nên thế giới này chỉ còn mình hắn có đạo tâm. Có đạo tâm mới có thể biết đạo, biết đạo thì mới có thể thấy đạo, thấy đạo thì mới có thể hiểu đạo. Có một số sinh vật sử dụng được đạo là do thiên tính gần với một loại đại đạo nào đó, nhưng bọn chúng chỉ vận dụng một cách bản năng mà không hiểu rõ bản chất.

Xếp tiếp theo là Thất Ma Tổ, bọn hắn cũng đạt tới trạng thái bất tử, thọ cùng Ma giới, nhưng nhìn thái độ của bọn hắn với Cổ Đế và Nhân tộc, cho thấy trong lòng bọn hắn vẫn còn nhiều điều lo sợ.

Vị trí tiếp theo tất nhiên thuộc về Cổ Đế, là kẻ khai sinh ra một thời đại, tâm tính, trí tuệ, thực lực đều đạt tới nhất tuyệt. Cổ Đế là hậu thiên sinh mệnh chạm gần tới tiên thiên sinh mệnh như Thất Ma Tổ nhất, nếu cho hắn thêm thời gian, hắn hoàn toàn có thể siêu việt Thất Ma Tổ. Đáng tiếc Thất Ma Tổ không cho hắn cơ hội đấy! Đến nay Ma giới vẫn chưa thể sinh ra vị đế thứ hai, từ đó thấy được đế là cỡ nào địa vị.

Yếu hơn một chút so với Cổ Đế là Tứ Phương Thần Thú, thực lực và địa vị bọn chúng tại Yêu giới không cần nói nhiều, tuy là yếu hơn Cổ Đế, trong trận chiến thượng cổ với Cổ Đế cũng có vài tên Thần Thú ngã xuống, nhưng bọn chúng có một ưu thế mà Cổ Đế không có, đó là chủng tộc. Cổ Đế chỉ có một cái, chết đi là hết, còn bọn chúng liên tục kế thừa, từ thượng cổ đến nay bọn chúng vẫn sừng sững tại Yêu giới chi đỉnh, địa vị tối cao chưa từng suy giảm.

Vị trí tiếp theo là 72 Ma Hoàng, trong 72 vị Ma Hoàng này, có vài vị thực lực đỉnh tiêm chỉ kém một chút so với Thần Thú.

Xếp ngang hàng với 72 Ma Hoàng là những Yêu Hoàng, Hải Vương siêu cường như Yêu tộc có Sứ Thanh Giang, Thông Ngôn Đại Thánh.

Hải Vương tộc có vị Hải Vương nghiên cứu ra phương pháp niết bàn trùng sinh trở lại thành trứng, thông qua hấp thụ ma huyết và ma khí để trở thành Ma tộc, đáng tiếc cho hắn bị Tôn Kỳ và Hỏa Hỏa vô tình giết chết, nếu không chắc chắn tên tuổi của hắn sẽ kinh thiên động địa.

Ma tộc có Lê Đình, từng dẫn quân đánh phá Yêu giới, hắn và Tôn Kỳ có nhiều mối lương duyên, Hắc Động mà Tôn Kỳ sở hữu liên quan gián tiếp với Lê Đình. Nhờ có Hắc Động mà Tôn Kỳ nhiều lần thoát chết, thực lực tăng nhanh như gió, có thể nói Lê Đình là ân nhân gián tiếp của hắn. Nên chính hắn đã tiễn Lê Đình về cõi chết.

Đáy kim tự tháp là Yêu Hoàng của Yêu giới, Hải Vương của Đại Hải, Hợp Nhất cảnh của Ma giới. Còn các cảnh giới thấp hơn Tôn Kỳ lười sắp xếp.

Trong kim tự tháp này sở dĩ không xuất hiện Thần tộc vì Tôn Kỳ chưa biết nhiều về Thần tộc, không dám mạo muội sắp xếp, nhưng hắn biết Thần tộc có thể sừng sững vạn cổ, xưa nay chỉ có Thần tộc tiến đánh Ma giới, mà chưa có tộc nào có thể xâm phạm Thần giới, điều đó chứng minh thực lực Thần tộc mạnh hơn các tộc còn lại.

Trong Thần tộc chắc chắn có tồn tại siêu nhiên. Hắn ít nhất biết được có hai Thần tộc đáng sợ: một là đôi mắt màu vàng chanh từng xuất hiện khi hắn giả danh nội gián của Thần tộc lừa gạt thần thủy, hai Thần sứ một mình ngăn lại đại quân Yêu tộc xâm lấn, vạch ra một giới tuyết khiến Yêu tộc vạn đời sau không dám xâm phạm.

Lạc Bá ngước đầu nhìn lên trời, trên cao có bốn vòng luân hoàn: hắc hoàn, lục hoàn, bạch hoàn, chu hoàn. Có thể dễ dàng đoán ra: sau trận đánh long trời lở đất với Kiêu, đóng đinh Kiêu trên vách đá. Tứ Phương Thần Thú dùng hết sức lực còn lại tạo thành bốn đại đạo luân hoàn phong ấn lại vết nứt do Kiêu phá ra. Bọn chúng cuối cùng tọa hóa ngay tại dưới bốn luân hoàn, cho dù đã hóa thành xương cốt vẫn một lòng canh giữ nơi này.

Bốn luân hoàn chậm rãi xoay tròn, hoán đổi vị trí, từng đạo hoa văn trên luân hoàn tối nghĩa khó hiểu, tỏa sáng lấp lánh, rủ xuống từng đạo hào quang. Bốn đạo hào quang giao thoa với nhau tạo ra muôn sắc ánh sáng giống như thác cầu vồng. Phía sau bốn luân hoàn có thể nhìn thấy rõ một khe nứt rộng chừng một thân người, đằng sau một màu đen kịt, bên trong rỉ ra hắc khí nhưng ngay lập tức bị bốn luân hoàn xoắn nát phá hủy.

Thứ hắc khí này cho Lạc Bá cảm giác không lành, nếu để hắc khí này tràn ra sẽ gây hại thiên hạ thương sinh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play