Trong không gian hồn cư, trước mặt Tôn Kỳ là một con kiến nhỏ màu trắng sữa đang cuộn mình ngủ, nhìn nó thật giống như mới nở ra từ trứng, yếu ớt và dễ bị tổn thương.

Sự xâm nhập của Tôn Kỳ thậm chí không khiến nó phản ứng, Tôn Kỳ đi một vòng quanh nó kiểm tra. Hoàn toàn không có gì đặc biệt, chỉ có một điểm đáng chú ý là trên đầu của con kiến có một điểm ấn đỏ.

Tôn Kỳ lấy tay chọc chọc con kiến khiến nó run run giống như đang bị đau, xem ra đây là đối thủ dễ dàng nhất từ trước đến nay của hắn.

Tôn Kỳ đưa tay làm đao từ trên cao giáng xuống bổ đôi con kiến. Không một chút bất ngờ, hồn phách con kiến bị đánh nát hóa thành điểm điểm ánh sáng, Tôn Kỳ tiến hành sưu hồn. Nhưng đột nhiên dị biến xảy ra…

Vốn cho rằng điểm ấn đỏ trên đầu con kiến chỉ là một đặc điểm cơ thể bình thường sẽ bị đánh tan, nhưng điểm đỏ này bất ngờ phóng ra cắm thẳng vào trán hắn, từ ấn đỏ sinh ra những hồng tuyết giống như những sợi rễ cắm vào trong hồn phách của Tôn Kỳ.

Hắn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì thần trí trở nên mơ hồ, đôi mắt trắng dã vô thần.

Tại ngoại giới.

Đàn kiến vẫn đang càn quét, đàn kiến đông không kể xiết, những nơi đi qua không còn sinh vật sống nào có thể tồn tại. Tại gần một cái xác gấu chỉ còn lại lông và xương, một con kiến nằm ngửa như chết bỗng nhiên bật dậy, dáo dác ngó xung quanh, hai cọng râu trên đầu nhúc nhích lần theo tín hiệu đàn kiến để lại.

Nó nhanh chóng hòa nhập vào đàn kiến, tiếp tục đi đến phương xa.

Đàn kiến hành quân như bão tố, rút lui như thủy triều, đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Chỉ nửa ngày sau, đàn kiến đã trả lại bình yên cho cánh rừng.

Các Yêu thú, dã thú lại lần lượt trở về, giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Cánh rừng cũng vẫn như cũ, chỉ là thêm vài bộ xương trắng, sinh vật mất đi một số.

Đám kền kền lúc này bay tới tìm kiếm xem còn thứ gì có thể ăn, có tộc kền kền đặc biệt thích ăn xương và da lông, sau mỗi lần đàn kiến rút lui, chính là thời điểm mở ra bữa tiệc thịnh soạn cho chúng.

Các sinh vật quanh đây không còn lạ gì với sự tồn tại của đàn kiến, nguy hiểm đàn kiến mang lại rất lớn, nhưng chỉ cần sớm nhận ra và nhanh chân chạy trước thì hoàn toàn không sao.

Ngược lại, sự nguy hiểm của đàn kiến cũng là một loại bảo hộ cho sinh vật tại đây. Nhờ đàn kiến mà không có Yêu thú săn mồi dám đến nơi đây, dã thú và Yêu thú nhỏ mới có thể sống bình yên. Địa Hùng Vương có một quãng thời gian dài ở đây nhưng không gặp được Yêu thú săn mồi cùng cấp cũng là vì vậy.

Đàn kiến săn mồi lũ lượt trở lại hang, mang theo vô số thức ăn, đa phần đều là rắn, rết, bọ cạp, côn trùng nhỏ… chiến lợi phẩm tốt nhất chính là thịt yêu gấu.

Một con kiến nhỏ đang gắp nửa cái chân nhện, nó cũng giống như mọi con kiến khác, xếp hàng trật tự tiến lên.

Tại trung tâm cánh rừng này là một khoảng đất trống, tọa lạc chính giữa là một ổ kiến khổng lồ, cấu trúc như một tòa lâu đài, từng ống thông gió vươn lên như những tháp canh.

Tổ kiến cao năm thước, nhưng có ống thông gió cao tới bảy thước. Có những con kiến thợ xây không ngừng tại con suối moi lên đất bùn đắp vào tổ kiến, bọn chúng không ngừng mở rộng quy mô tổ kiến cả về chiều cao lẫn chiều rộng. Trên thành tổ loang lổ đủ mọi màu đất, có vàng, có nâu, có đen…

Đất sau khi được mang về sẽ được trộn với nước bọt kiến tạo thành một chất keo kết dính lạ thường, đắp lên cao bao nhiêu cũng không sợ sụp đổ, đất một khi đã khô cho dù là nước mưa cũng không thể khiến đất trở lại thành bùn nhão.

Lũ kiến thợ xây bò khắp mặt ngoài không ngừng bồi đắp, xây dựng, bổ khuyết những phần bị hư hại.

Tổ kiến bên ngoài chỉ là che mắt đối phương, quy mô thực sự là ở dưới lòng đất. Bên ngoài chỉ chiếm hai phần, tám phần còn lại là ở bên dưới.

Xung quanh tổ kiến có hơn mười cửa đi vào trong tổ, tại mỗi cửa đều có kiến vệ sĩ canh gác. Kiến vệ sĩ to gấp mười lần kiến săn mồi, cặp càng dài to khỏe, bọn chúng có nhiệm vụ bảo vệ tổ, kiểm tra các con kiến ra vào, đồng thời giữ nhiệm vụ quan trọng là bảo vệ kiến chúa bằng mọi giá.

Kiến vệ sĩ ngoài nhiệm vụ bảo vệ tổ, bảo vệ những con kiến khác, bọn chúng còn có quyền chi phối, điều hành hoạt động của những con kiến. Nếu như có con kiến nào chống đối lập tức giết chết. Với thể hình to lớn của mình, bọn chúng chỉ cần một kẹp là cắt đứt đầu con kiến khác.

Sau khi qua được vòng kiểm tra của kiến vệ sĩ, đám kiến săn mồi sẽ mang thức ăn vào kho chứa.

Tổ kiến là một tổ hợp phức tạp các đường ống dẫn và kho chứa, bản thân mỗi con kiến có thể sẽ không bao giờ đi hết các đường dẫn này. Trên đường đi sẽ có những con kiến vệ sĩ hướng dẫn cụ thể cho từng con kiến biết mang mồi đi đâu.

Tổ kiến không chỉ có một kho chứa mà có đến hàng trăm kho, nếu kho nào đó đầy, lũ kiến vệ sĩ nơi đó sẽ phát ra tín hiệu cho toàn đám kiến vệ sĩ để hướng dẫn lũ kiến mang thức ăn đến kho khác.

Sau khi hoàn tất công việc, lũ kiến săn mồi sẽ được đưa tới phòng nghỉ. Tại đây bọn chúng sẽ được cho thức ăn để bổ sung năng lượng. Trong quá trình đi săn, dù có gặp miếng mồi ngon cỡ nào thì bọn chúng cũng không được phép ăn, chỉ được ăn khi được cho phép. Đây là luật của kiến.

Mỗi con kiến đều có nhiệm vụ riêng và phải tuyệt đối tuân theo. Như kiến săn mồi có nhiệm vụ ban ngày đi săn, ban đêm về ngủ, bình thường khu vực đi săn sẽ không quá lớn. Sở dĩ hôm nay có hiện tượng biển kiến vì trước đó mùa đông, kiến không thể ra ngoài săn mồi, chỉ có thể ở trong tổ tiêu thụ lương thực dự trữ.

Trong ba tháng mùa đông, cả tổ đã tiêu thụ gần hết lương thực nên khi mùa đông vừa chấm dứt, bọn chúng cần nhanh chóng ra ngoài kiếm ăn.

Mỗi năm bình thường chỉ có hai lần định kỳ xảy ra hiện tượng biển kiến: một là trước mùa đông, lũ kiến cần một lượng lương thực dự trữ khổng lồ. Hai là sau mùa đông, bọn chúng cần bổ sung lương thực.

Đôi khi sẽ xuất hiện biển kiến bất ngờ, thường là do tổ kiến muốn chia ổ. Thời gian còn lại lũ kiến tương đối ôn hòa, vậy nên mới có nhiều dã thú và Yêu thú chọn sống ở đây.

Biển kiến vô cùng lợi hại có thể mang lại lượng lớn thức ăn nhưng không phải muốn thực hiện là thực hiện, vì có nhiều hạn chế:

Thứ nhất: muốn tạo biển kiến thì phải có số lượng kiến đủ nhiều, không phải tổ kiến nào cũng đáp ứng đủ số lượng.

Thứ hai: biển kiến có thể uy hiếp rất nhiều sinh vật, nhưng số lượng kiến bị giết cũng không hề ít. Giống như Địa Hùng Vương khi hắn phản kháng đã giết vô số con kiến, nếu trong thời kỳ toàn thịnh của hắn lượng kiến chết có thể gấp trăm lần.

Kiếm được nhiều thực phẩm tất nhiên là tốt, nhưng mục đích kiếm thực phẩm cũng là để sinh ra thêm nhiều kiến mới. Nếu số lượng kiến chết quá nhiều thì có thể được không bù mất. Mà để thực phẩm cụ thể hóa thành số lượng kiến thì cũng cần một khoảng thời gian, nếu trong thời gian này bị kẻ địch tất công vậy thì nguy to.

Thứ ba: xuất hiện số lượng kiến khổng lồ có thể gây chú ý cho kẻ thù, nếu như bị bọn chúng lần tới thì vô cùng rắc rối.

Đêm đến mọi con kiến đều chìm vào trong giấc ngủ say, chỉ có kiến vệ sĩ là còn thức vẫn đều đặn tuần tra quanh tổ.

Ngày mới đến, khi những tia nắng còn chưa ló dạng, những con kiến vệ sĩ phát ra những tiếng kêu rít gọi lũ kiến săn mồi tỉnh dậy, lùa chúng ta khỏi nơi ngủ.

Lũ kiến săn mồi ngoan ngoãn xếp hàng, lần lượt đi ra khỏi hang. Đi săn lần này có ba nhóm, theo các phương bắc, đông, tây nam tiến quân. Mỗi nhóm chỉ có mười triệu kiến săn mồi, dẫn đầu mỗi nhóm là khoảng một ngàn kiến vệ sĩ. Số lượng này là ít hơn rất nhiều so với biển kiến hôm qua.



Một con bọ cạp đá to như trái dưa hấu nằm núp dưới đống lá mục, chỉ để lộ ra đôi mắt và một cái đuôi gai nhọn luôn trong tình trạng sẵn sàng tấn công.

Rốp… rốp… rộp… rộp… những đôi chân đạp trên lá khô phát ra tiếng kêu. Con bọ cạp nâng cao tinh thần, nó biết rằng có con mồi sắp đến gần.

Phốc! nhanh như chớp, con bọ cạp chồm dậy, hai càng kẹp lấy con mồi, cái đuôi phía sau chích ngay vào bụng con mồi, sau đó nó buông ra con mồi. Đây là một con chuột đen, giãy giụa được một chút thì con chuột chết cứng ngắc.

Con bọ cạp chậm rãi bò tới nhấm nháp con chuột. Khi mới mở được hộp sọ con chuột thì con bọ cạp chợt buông ra con mồi, hai càng giơ lên đầy cảnh giác.

Một con kiến bò tới gần, con bọ cạp ngay lập tức tấn công, hai càng của nó kẹp lấy cổ và bụng con kiến. Con kiến cố gắng chống cự, nó dùng càng cắn trả nhưng không thể cắn qua lớp vỏ con bọ cạp.

Con bọ cạp vận lực cắt con kiến thành ba khúc, trước khi chết con kiến xịt ra một đống hóa chất, con bọ cạp không để ý quay lại gặm nhấm con chuột.

Chỉ một lúc sau, một đám kiến đã theo mùi tìm tới. Không một chút bất ngờ, con bọ cạp bị phanh thây xé xác. Chiến lợi phẩm được cách thành nhiều mảnh nhỏ đem về hang.

Nửa ngày sau, nhóm săn mồi thứ nhất trở về, có con mang về thức ăn, có con chẳng mang về được thứ gì. Ngay sau đó, nhóm săn mồi thứ hai lập tức xuất phát.

p/s: có câu hỏi: sao không dùng xác nhân tộc? đi đoạt xá lung tung làm gì? Mà có để làm gì đâu, sáng tạo nhân tộc công pháp thì phải có cơ thể nhân tộc chứ?

Lừa con: lập luận của bạn hoàn toàn đúng, nhưng chỉ trong trường hợp thông thường, không đúng trong truyện này. Lừa xin lấy ví dụ về xây nhà.

Đạo thể chính là căn nhà có sẵn, bạn chỉ cần trang trí rồi vào ở. Tôn Kỳ muốn tự xây dựng dạo của mình, tức là tự xây nhà, nhưng hắn không biết xây làm sao? nên phải học từ xây móng, lên tường, lợp mái… mà muốn học thì phải có nền tảng kiến thức. Tức là phải sưu hồn, đoạt xá để tìm thông tin.

Linh Khí Quyết lúc này chỉ như căn nhà lá, cho nhân tộc tu luyện thì cũng chỉ mạnh hơn sâu kiến một chút.

Sáng tạo công pháp là để cho nhân tộc dùng, nhưng nhân tộc không phải ai cũng là đạo thể. Dùng đạo thể sáng tạo công pháp thì chỉ phù hợp cho mình Tôn Kỳ, không thể phổ biến cho toàn nhân tộc.

Kết: những điều bạn nói chỉ đúng với main bước lên con đường vô địch trở thành đế. Còn Tôn Kỳ không thành đế mà thành tổ. Mọi người thấy đế và tổ, ai cao hơn?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play