Trên lớp tuyết trắng, một con gấu nâu đang lững thững bước đi, nó không biết đã đi bao lâu, cũng không biết sẽ đi nơi nào. Cuộc sống của nó trước đó rất tốt, nhưng mà nó vẫn chọn bỏ đi, để lại lãnh thổ cho Địa Hùng Linh và các con sau này. Nó là gấu nhưng không phải là gấu, nó còn có sứ mệnh của mình, nó không thể chìm đắm trong cuộc sống hạnh phúc của một con gấu.
Trên người hắn đã khoác thêm một lớp áo tuyết, cho dù là loài gấu có lớp lông dày, hắn cũng không chịu được quá lâu cái lạnh mùa đông, hắn dừng chân, lắc mình rũ bỏ lớp tuyết. Hắn ngồi dưới một phiến đá nghiêng, tạm thời nghỉ chân. Nhìn từng bông tuyết rơi, hắn suy nghĩ mông lung mơ hồ.
Lúc này một ngọn lửa nhỏ hiện ra đứng trên vai hắn, một khoảng nhỏ không gian được thắp lên ánh sáng, nhiệt độ cũng dần ấm lên. Hỏa Hỏa không đầu không đuôi nói:
“Ngươi thật là thú tính a!”
Tôn Kỳ khóe mắt giật một cái, khó hiểu hỏi:
“Ngươi nói ta sao?!”
“Ở đây ngoài ta và ngươi thì còn ai nữa chứ!?”
“Ta đang làm một con gấu, có thú tính cũng rất bình thường.”
“Ta không nói chuyện đó.”
“Vậy ngươi nói chuyện gì?”
“Ta nói chuyện mấy ngày trước, hai gấu các ngươi quần nhau, ta nhìn mà muốn nổ cả mắt, thật quá thú tính.”
Tôn Kỳ nghe xong, mặt từ từ đỏ lên, quả thực đấy là lần đầu Địa Hùng Vương giao phối, cũng là lần đầu của hắn, lần đầu lại với một con gấu. Trong lúc đó hắn có chút buông thả, để mặc cho bản năng gấu điều khiển. Bây giờ nghĩ lại, thật là… chẳng biết nói làm sao?!?
Suy nghĩ trong đầu hắn có chút rối bời, bởi vậy hắn quyết định rời đi sớm. Hắn không thể để cảm xúc chi phối lý trí.
Tôn Kỳ đánh trống lảng, nói sang chuyện khác:
“Ngươi sao lại ra đây? Không phải có lòng tốt thấy ta sắp chết cóng lên ra đây sưởi ấm chứ?”
“Ta sợ ngươi chìm trong nhục dục, nên ra đây nhắc ngươi: ngươi vẫn còn thiếu ta linh khí chưa trả.” Hỏa Hỏa lắc đầu thản nhiên nói.
“Ngươi yên tâm, lần này ta bỏ đi, cũng là vì muốn tìm cách chuyển hóa yêu khí thành linh khí.” Tôn Kỳ trịnh trọng nói.
“Tìm cách thì ở đâu chẳng được, ngươi bỏ đi xa như vậy có phải vì ở gần con gấu cái kia khiến ngươi không thể tập trung? Sinh ra tà tâm?” Hỏa Hỏa hỏi.
Tôn Kỳ quay đầu làm như không nghe. Hỏa Hỏa thấy vậy cũng không truy cứu, nó chui lại vào trong ấn ký, trước khi đi còn lẩm bẩm:
“Thú tính!”
…
Nhiều ngày sau đó, khi đã đến giữa mùa đông, tuyết rơi ngày càng nhiều và dày, Tôn Kỳ không thể đi được nữa, hắn chọn một khúc cây mục rỗng ruột, chui vào trong đấy trú đông.
Tận dụng thời gian nghỉ này, hắn thử nghiệm chuyển hóa yêu khí thành linh khí.
Hắn cần thực hiện ba bước:
Đầu tiên phải mở ra các huyệt đạo, ít nhất phải mở ra chín đại huyệt.
Bước thứ hai dùng Linh Khí Quyết chuyển hóa yêu khí thành linh khí.
Cuối cùng dùng linh khí thử vận dụng chủng tính.
Tôn Kỳ trong thân xác Địa Hùng Vương mới mở thành công Đan Điền, để mở ra huyệt đạo này, hắn tốn không ít công sức.
Hắn mặc dù là con người nhưng đang trong thân xác Yêu thú, cũng coi như là Yêu thú đầu tiên mở ra huyệt đạo nhưng thiên địa lại không sinh dị tượng, không có vạn đạo chúc phúc, vạn vật hòa ca… như lần đầu hắn mở Thiên Linh. Vì sao lại như vậy? hắn cũng không thể trả lời chính xác.
Sau khi mở ra Đan Điền, mục tiêu tiếp theo là Đản Trung tại giữa ngực, đây cũng là nơi yêu hạch tồn tại.
Lần thứ hai trong xác gấu mở huyệt đạo cũng coi như đường quen dễ đi, cộng thêm yêu khí được tăng lượng tích trữ, ngoại trừ yêu hạch còn có Đan Điền.
Sau một hồi vất vả, cũng coi như thuận lợi mở ra Đản Trung. Hắn sau đó tiếp tục nghỉ ngơi để hồi phục yêu khí. Trong thời điểm mùa đông không thể đi săn, chỉ có thể dùng thời gian từ từ bổ sung yêu khí.
Ngoài trời tuyết vẫn rơi, từng cơn gió lạnh gào rít như muốn cắt vào da thịt, trong khúc cây mục, Tôn Kỳ đang nỗ lực mở ra các huyệt đạo.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, khi những tia nắng ấm áp chiếu sáng đại địa, lớp tuyết tan dần hình thành các con suối nhỏ róc rách, cây cối đâm chồi nảy lộc, tiếng chim ca ríu rít… tất cả báo hiệu mùa xuân đã đến.
Một con gấu lười biếng từ chui ra từ trong khúc cây, nó vươn vai duỗi lưng, hít sâu một hơi. Hương thơm mùa xuân làm hắn khoan khoái dễ chịu. Nhưng bụng hắn lại kêu ùng ục đòi ăn.
Hắn đi loanh quanh tìm thứ gì đó nhét vào bụng.
Trong mùa tuyết rơi, thường có một số sinh vật không kịp tìm nơi trú ẩn bị chết cóng trong tuyết, đông thành những tảng băng. Khi mùa xuân đến, tuyết tan, những xác thú này sẽ lộ ra.
Địa Hùng Vương ngước đầu nhìn trời cao, phương xa có lũ chim kền kền đang bay thành vòng tròn miệng kêu éc éc gọi nhau. Hắn nhếch mép cười, nhanh chân chạy đến.
Tại trong đám cỏ úa, tuyết đang chảy thành nước, một con heo rừng bị đông cứng trong tảng nước đá, lũ kền kền chính là đang chờ con heo rã đông.
Địa Hùng Vương chạy tới, gầm lên đuổi lũ kền kền khiến bọn chúng bay tán loạn, nhưng mà bọn chúng không dễ dàng buông tha, vẫn bay lởn vởn trên không chờ cơ hội.
Địa Hùng Vương chiếm lấy xác heo đông lạnh, hắn không cần giống lũ kền kền chờ băng tan hết mới ăn được, hắn dùng móng vuốt cắt lớp băng bên ngoài. Cả cái xác heo nhanh chóng vào bụng hắn, chỉ còn thừa lại một đống bầy nhầy hắn không ăn được.
Lũ kền kền nhào xuống tranh nhau ăn hết những thứ còn lại. Vậy là cả một con heo nay chỉ còn vài cọng lông thừa.
Địa Hùng Vương bỏ đi, tiếp tục tìm kiếm những bữa ăn đông lạnh dễ dàng.
…
Mặt trời đã lên cao, ánh nắng ấm áp tỏa chiếu, tại trên một tảng đá bằng phẳng, một con gấu đang ngồi khoanh chân, tay đặt lên hai đùi, mặt nhìn thẳng, tạo thành tư thế ngũ đỉnh vấn thiên, nếu bị Ma tộc bắt gặp sẽ thấy nghi hoặc vì tư thế này giống như đang tu luyện, còn nếu bị Yêu tộc thấy được thì lăn ra cười vì tư thế quái dị.
Con gấu này là Địa Hùng Vương bị Tôn Kỳ đoạt xá. Tôn Kỳ đang thử nghiệm đề luyện yêu khí ra linh khí.
Chín đại huyệt đã mở, kinh mạch kết nối chín huyệt cũng thông suốt, điều kiện để vận dụng Linh Khí Quyết cơ bản đã đủ. Không chờ thêm nữa, Tôn Kỳ bắt đầu thử nghiệm.
Yêu khí từ yêu hạch bắt đầu đổ vào Đan Điền rồi lại từ Đan Điền đổ vào các huyệt còn lại, hình thành các tiểu chu trình khác nhau, các tiểu chu trình này lại phối hợp tạo thành đại chu trình.
Sau khi vận chuyển được ba tiểu chu trình, tim hắn bỗng đập mạnh liên hồi, máu ào ạt được bơm tới các mạch khiến cho các mạch máu phình to. Đặc biệt là những mạch máu ở trước ngực.
Từ ngoài nhìn vào trước ngực hắn đang nổi lên những đường gân xanh, chúng vặn vẹo giống như những con giun đang bò dưới lớp da. Rồi bỗng nhiên phốc! một tiếng, các mạch máu vỡ ra. Địa Hùng Vương há miệng phun máu, ngã ngửa ra sau bất tỉnh.
Éc… éc… éc… qua không biết bao lâu, bên tai hắn truyền đến những tiếng kêu khó nghe, hắn gian nan mở ra đôi mắt, thì ra là lũ kền kền đang bay vòng vòng trên đầu hắn, có vài con đang mổ bụng hắn xem hắn đã chết chưa.
Địa Hùng Vương chống tay ngồi dậy, gầm lên đuổi đi lũ kền kền. Cũng may cho hắn, trong lúc bất tỉnh chỉ có lũ kền kền tìm đến nếu như là Yêu thú khác, hắn sớm đã bị ăn tươi nuốt sống. Lũ kền kền chỉ ăn xác chết, cho dù có thành Yêu thú cũng giữ bản tính này, Yêu thú không chết bọn chúng tuyệt không ăn.
Địa Hùng Vương ổn định lại thân hình, kiểm tra cơ thể. Trong người hắn, yêu khí tán loạn chạy lung tung, nhiều mạch máu đã bị vỡ nát, còn lại các bộ phận khác thì đều ổn.
Nhớ lại chuyện vừa rồi hắn vẫn còn sợ hãi trong lòng. Lúc đó vận chuyển Linh Khí Quyết, hắn không hiểu vì sao yêu khí bỗng nhiên rối loạn, tim hắn tăng nhịp gấp ba lần, mạch máu căng phồng, khi hắn nhận ra không ổn muốn dừng lại nhưng đã vượt ngoài tầm kiểm soát. Kết quả là hắn vỡ mạch máu ngất xỉu. Đây đã được xem là kết quả ổn nhất, hắn còn tưởng mình bị nổ tim chết.
Tôn Kỳ thực sự không hiểu, quá trình vận chuyển Linh Khí Quyết khá thuận lợi, cũng không có chỗ nào bế tắc. Rồi đột nhiên xảy ra dị biến, hắn cũng không biết vấn đề ở chỗ nào.
Hắn vẫn luôn dùng Linh Khí Quyết để đề luyện ma khí thành linh khí, mọi chuyện đều ổn, vì sao bây giờ cũng dùng cách tương tự lại thất bại?
Nguyên nhân có thể ở chỗ ma khí và yêu khí khác biệt. Nhưng khác biệt cụ thể ở đâu, hắn lại không giải thích được. Đến bước này chỉ có thể vừa nghĩ vừa làm, thăm dò từng bước. Nguy hiểm là rất lớn nhưng cũng không còn cách nào khác.
Tôn Kỳ trước đó dễ dàng tạo ra chủng tính Hóa Hình, khiến cho hắn sinh ra tự mãn, cho rằng không khó khăn để sử dụng yêu khí. Nhưng bây giờ hắn mới nhận ra bản thân ngây thơ, yêu khí nào có dễ như vậy vận dụng.
Cách vận chuyển yêu khí khác nhau sinh ra hiệu quả khác nhau, những hiệu quả này được gọi là chủng tính. Vậy nếu như muốn tạo ra chủng tính mới, đơn giản chỉ cần tạo ra các vận chuyển yêu khí mới là được.
Xưa nay Yêu tộc số lượng đông không kể xiết, cường giả và tuyệt thế thiên tài đếm mãi không hết, nhưng vì sao số lượng chủng tính từng loài cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay? Nên nhớ bọn hắn cũng không thiếu trí tuệ để sáng tạo ra cách vận chuyển yêu khí mới.
Nguyên nhân ở chỗ yêu khí có đặc tính bộc phá, dễ chuyển hóa thành năng lượng chiêu thức nhưng lại khó điều khiển, chỉ một chút vận dụng quá mức cũng gây nên quá tải cho cơ thể, giống như Tôn Kỳ bị quá tải hệ thống tuần hoàn, tim đập nhanh gấp ba lần, mạch máu căng phồng.
Yêu khí được ví như thuốc nổ dễ cháy nếu dùng quá mức sẽ tự hại bản thân. Vì để sáng tạo ra chủng tính mới, không biết bao nhiêu Yêu tộc tổ tông đã bỏ công sức ra nghiên cứu, nhưng chỉ một chút sơ sẩy liền lấy tính mạng ra trả giá.
Tôn Kỳ trước đó ngay lần đầu đã tạo ra chủng tính mới, đây là vô cùng vô cùng may mắn. Nhưng may mắn như vậy sẽ không có lần thứ hai.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT