Trước mắt Tôn Kỳ đồi núi trùng điệp liên miên không dứt, kéo dài tới tận chân trời.

Trên mỗi ngọn đồi hoặc núi đều có pháp trận bảo vệ, trên đỉnh là một cột ánh sáng, màu sắc khác nhau.

Theo như lời của Nghệ Cơ thì trên đỉnh mỗi ngọn đồi hoặc núi cất chứa một bộ cơ thể, xung quanh có bố trí pháp trận bảo vệ.

Các thí sinh phải vượt qua các trận pháp bảo vệ để lên núi, sau đó tiếp nhận thử thách, nếu như có thể vượt qua thì sẽ lấy được bộ cơ thể trên đỉnh.

Thí sinh lấy được bộ cơ thể đó nhưng cũng chưa chắc phù hợp dùng làm phụ thể.

Các thí sinh có thể dựa vào màu sắc mà đỉnh núi tỏa ra để phán đoán tương đối như: cột sáng màu đỏ thì bộ phụ thể đó thích hợp cho hỏa tu, cột sáng màu lam thì bộ phụ thể đó thích hợp cho thủy tu, cột sáng màu lục thì bộ phụ thể thích hợp cho độc tu… tất nhiên là không hoàn toàn chính xác.

Đỉnh càng cao, càng đến gần trung tâm thì chất lượng của bộ phụ thể càng cao.

Trên các đỉnh đồi, núi không phải cái nào cũng có cột sáng. Nếu đỉnh đồi, núi không có cột sáng chứng tỏ bộ phụ thể trên đó đã bị mang đi.

Trong khi Tôn Kỳ vẫn đang trầm ngâm làm quen với tình hình hiện tại, thì liên tục có bóng hình được truyền tống vào trong bí cảnh. Bọn hắn vừa xuất hiện thì lập tức phóng thân hình đến khu vực trung tâm.

Tôn Kỳ không vội vàng, hắn chọn đại một ngọn đồi gần đó thử nghiệm.

Khi vừa bước vào chân đồi, Tôn Kỳ bỗng nhiên cảm thấy áp lực đè lên vai. Nhưng mà Tôn Kỳ vẫn thoải mái bước đi, áp lực này còn chưa khiến hắn bận tâm.

Tôn Kỳ không mấy khó khăn bước lên đỉnh đồi.

Tại trên đỉnh đồi có một pháp trận tỏa hào quang, huyễn hóa ra hình một con bò sát màu hoàng kim, răng sắc nhọn, lưỡi dài đỏ hỏn, vảy vàng óng ánh. Thì ra là một con Hoàng Kim Cự Tích.

Không một dấu hiệu báo trước, Hoàng Kim Cự Tích xông lại tấn công Tôn Kỳ.

Tôn Kỳ không hoang mang, hắn vung nắm đấm vào đầu con Hoàng Kim Cự Tích, đánh nát đầu con bò sát.

Con Hoàng Kim Cự Tích toàn thân tan rã hóa thành những đốm kim quang phân tán.

Lồng ánh sáng mở ra, bên trong là xác của con Hoàng Kim Cự Tích.

Tôn Kỳ bước lại gần vuốt ve xác con bò sát, thầm nói: thì ra phụ thể là như vầy.

Con Hoàng Kim Cự Tích này khi còn sống tương đương với Tạo Thể cảnh tam trọng, nếu dùng bộ phụ thể này để tạo thể thì tu vi cao nhất cũng chỉ khoảng Tạo Thể tạm trọng đến tứ trọng, không thể cao hơn. Sở trường của Hoàng Kim Cự Tích này là thổ thuộc tính, vậy nên lúc lên đồi, Tôn Kỳ mới cảm thấy áp lực nhè nhẹ.

Nếu chọn Hoàng Kim Cự Tích làm phụ thể, Tôn Kỳ hẳn là cũng có được thiên phú thổ thuộc tính.

Chất lượng của bộ phụ thể này tương đối thấp, hèn gì được đặt trên ngọn đồi, bìa ngoài. Thử thách để lấy được bộ phụ thể cũng không quá khó.

Tôn Kỳ sau khi kiểm tra một hồi phụ thể thì quay lưng bỏ đi. Nói đùa! Hắn làm sao có thể dùng một bộ phụ thể kém cỏi như vậy để tạo thể.

Sau khi Tôn Kỳ bước đi không lâu, pháp trận trên đồi lại khôi phục như cũ, chờ đợi kẻ đến tiếp theo.

Theo như quy định của Tiến Hóa bí cảnh, mỗi kẻ chỉ được chọn một bộ phụ thể, nếu chọn xong sẽ lập tức bị truyền tống ra ngoài. Lúc nãy Tôn Kỳ mới chỉ xem xét xác Hoàng Kim Cự Tích nhưng chưa thu lại, nên cũng không bị truyền tống ra ngoài.

Tôn Kỳ lại chọn một ngọn núi thử nghiệm.

Ngọn núi này không khí nóng rực, giống như một ngọn núi lửa sắp bùng nổ. Nhưng mà vẫn không làm khó được Tôn Kỳ.

Trên đỉnh núi một con hỏa điểu đang bay lượn, hót vang tầng trời. Vừa thấy Tôn Kỳ thì nó lập tức nhào tới.

Tôn Kỳ lấy tay làm đao, vung tay bổ xuống chém đứt đầu con hỏa điểu.

Lồng ánh sáng mở ra, bên trong là xác một con hỏa điểu, lông vũ sáng rực màu đỏ lửa.

Tôn Kỳ lượn quanh xác con hỏa điểu xem xét. Một lúc sau đó, hắn lại rời bỏ ngọn núi này.

Đi được một lúc, Tôn Kỳ thấy phía trước có hai tên đang đánh nhau, thì ra một chúng đang tranh một bộ phụ thể.

Thấy Tôn Kỳ lại gần, cả hai tên ngừng chiến, nhìn Tôn Kỳ với ánh mắt đầy cảnh giác.

Tôn Kỳ thì có chút tò mò, hai tên này ở đây đánh nhau thì hẳn là bộ phụ thể trên núi rất tốt, hắn cũng muốn lên xem một chút.

Hai tên này thấy Tôn Kỳ bước lên ngọn núi thì sắc mặt hơi tái, đang suy nghĩ xem có nên đánh đuổi Tôn Kỳ nhưng rất nhanh bọn chúng liền gạt bỏ đi suy nghĩ đấy. Nhớ lại hình ảnh Tôn Kỳ chiến đấu, bọn hắn còn sợ run.

Khi Tôn Kỳ bước lên đỉnh núi, hắn thấy được bóng hình một tên đàn ông trung niên, tóc đỏ râu đỏ, thân hình lực lưỡng, làn da như gang thép đúc thành, ánh mắt dữ tợn, có sáu cánh tay.

Nhìn thấy Tôn Kỳ, tên trung niên liền hét lớn xông tới.

Tôn Kỳ vung tay một đấm, đánh thủng ngực tên trung niên. Hình ảnh tên trung niên liền tan biến.

Hai tên kia thấy cảnh này thì ánh mắt co rút, cũng may bọn chúng không ra tay với Tôn Kỳ, nếu không chết thế nào cũng không biết.

Tôn Kỳ đảo một vòng quanh bộ phụ thể.

Tên trung niên này lúc còn sống hẳn là Tạo Thể cảnh bát trọng hay cửu trọng gì đó. Trước lúc chết gửi lại bộ thân xác cho Tiến Hóa bí cảnh hoặc bị kẻ thù giết chết, sau đó để xác hắn vào Tiến Hóa bí cảnh.

Tôn Kỳ xem xét một lúc thì mất hết hứng thú với bộ phụ thể này. Hắn rảo bước xuống núi.

Hai tên kia thấy Tôn Kỳ đi xuống thì ngỡ ngàng, Tôn Kỳ vậy mà không thèm bộ phụ thể trên núi. Nhưng nghĩ lại cũng thấy hợp lý, với thực lực của Tôn Kỳ, há sẽ chỉ chịu dừng tại Tạo Thể cảnh, mà muốn tiến vào Hợp Nhất cảnh thì phải chọn một bộ phụ thể Hợp Nhất cảnh.

Đúng lúc này, một trong hai tên chợt sực tỉnh phóng nhanh lên núi, tên kia thấy vậy thì thâm than: không tốt, hắn vội đuổi theo. Nhưng đáng tiếc đã muộn.

Nhân lúc lồng ánh sáng chưa khép lại tên kia đã ôm lấy bộ phụ thể rồi lập tức được truyền tống ra ngoài, tên còn lại chỉ có thể tự trách, hối tiếc.

Hắn trong đầu lúc này bỗng nảy ra một ý nghĩ: nếu như đi theo Tôn Kỳ biết đâu sẽ nhặt được cái tiện nghi, vậy là hắn lẽo đẽo theo sau lưng Tôn Kỳ.

Đi được một lúc thì Tôn Kỳ quay đầu hỏi:

“Đi theo ta có chuyện gì?”

“Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta chỉ là trùng hợp đi cùng đường với ngươi mà thôi.” Tên này phân bua.

Tôn Kỳ hừ lạnh, thân hình chợt động, biến mất tại chỗ.

Một tiếng phốc! vang lên, đầu tên kia nổ tan.

Tôn Kỳ phủi phủi nắm đấm hỏi Hỏa Hỏa:

“Ngươi nhìn mặt ta có phải hiền lành quá hay không, nên bọn chúng cứ nghĩ ta dễ lừa gạt?”

“Hắc… hắc… không phải hiền lành mà nhìn mặt ngươi quá ngốc.” Hỏa Hỏa cười trêu đùa.

Tôn Kỳ lắc đầu tự cười, có lẽ do hắn luôn dao dác nhìn ngó mọi thứ, mới khiến cho tên kia cảm thấy Tôn Kỳ rất ngốc.

Đi được một quãng thì Tôn Kỳ thấy trên một đỉnh núi quang mang chớp giật, hồ điệp bay đầy núi. Đây chính là ma pháp của Nghệ Cơ.

Hẳn là Nghệ Cơ đang chiến đấu với trận pháp.

Tôn Kỳ lẩm bẩm suy tính: có nên giết Nghệ Cơ, sưu hồn tìm Hóa Điệp Ma Pháp của nàng. Vì Tôn Kỳ cũng rất hứng thú với loại ma pháp này, nếu như có thể tu thành, bản sự giữ mạng của hắn sẽ tăng thêm một phần.

Suy tính hồi lâu thì Tôn Kỳ lắc đầu, Nghệ Cơ vẫn còn nợ hắn một cái ân tình, dùng xong cái ân tình này rồi hãy tính tiếp. Hắn phải tối ưu hóa nhất lợi ích cho mình.

Tôn Kỳ quay đầu bước đi. Đúng lúc này có tiếng gọi:

“Có phải Tinh Niệm công tử. Có thể giúp tỷ muội bọn ta một chút.”

Tôn Kỳ cười khổ đành quay lại, xem ra muốn có càng nhiều lợi ích thì phải bỏ ra công sức càng nhiều.

Tôn Kỳ rảo bước lên núi.

Trên đỉnh núi lúc này, Nghệ Cơ và Nghệ Nguyệt đang chiến đấu với ảnh chiếu một bộ phụ thể thiếu nữ, vóc dáng yểu điệu.

Hai bên chiến đấu khá cân bằng ngang sức, nhất thời khó phân thắng bại. Đặc biệt là ma pháp của bộ phụ thể khá giống với ma pháp của Nghệ Cơ.

Nghệ Cơ lúc này vừa đánh vừa nói:

“Tinh Niệm công tử giúp bọn ta một chút, bọn ta sẽ bồi thưởng xứng đáng.”

Tôn Kỳ thở dài, cũng chỉ có thể ra tay giúp đỡ.

Có Tôn Kỳ gia nhập, thế trận nghiêng hẳn sang một bên. Không lâu sau đó, ảnh chiếu phụ thể do trận pháp tạo thành bị đánh tan.

Lồng ánh sáng mở ra, Nghệ Cơ vui mừng, ôm lấy bộ phụ thể, chắp tay cười nói với Tôn Kỳ:

“Đa tạ Tinh Niệm công tử giúp đỡ! Xin nhờ công tử chăm sóc Nguyệt muội. Ta ở bên ngoài đợi hai ngươi.”

Nói xong thì Nghệ Cơ và bộ phụ thể được truyền tống ra ngoài.

Trên đỉnh núi chỉ còn lại Tôn Kỳ và Nghệ Nguyệt.

Vậy là hành trình tiếp theo Tôn Kỳ và Nghệ Nguyệt sánh vai nhau đồng hành. Nhân lúc này Tôn Kỳ cũng có một số thắc mắc muốn hỏi mà trước đó còn chưa kịp hỏi.

Nghệ Nguyệt biết gì nói đó, tận tình giải đáp.

Thông qua câu trả lời của Nghệ Nguyệt, Tôn Kỳ có cái gì sơ bộ về Tiến Hóa bí cảnh:

Tiến Hóa bí cảnh được thành lập rất lâu về trước, đồng thời gian lúc thành lập Hắc Liên Khu. Mỗi khu đều có một cái Tiến Hóa bí cảnh. Nên có thể suy đoán thành lập Tiến Hóa bí cảnh là Thất Thành hoặc một vị đại năng nào đó.

Tiến Hóa bí cảnh có tổng cộng ba ngàn đồi, bảy ngàn núi. Trong bảy ngàn núi có ba ngàn núi thấp, hai ngàn núi trung, hai ngàn núi cao. Trong hai ngàn núi cao lại có một trăm núi tuyệt đỉnh. Trong một trăm núi tuyệt đỉnh lại có một ngọn núi trung tâm cao nhất.

Nghe đồn trên đỉnh núi đó cất giấu một bộ phụ thể tối thượng, có thể là bộ thân thể mà vị đại năng sáng tạo ra Tiến Hóa bí cảnh để lại.

Từ lúc có Tiến Hóa bí cảnh đến nay, cột sáng trên đỉnh núi trung tâm vẫn sáng rực, chứng tỏ bộ phụ thể trên đó chưa từng ai đoạt được. Ngọn núi trung tâm chính là mục tiêu tối thượng của các thiên tài nhưng đến nay vẫn chưa ai có thể thành công.

Hay ít nhất thì tại Hắc Liên Khu chưa ai thành công, các khu khác thì Nghệ Nguyệt không chắc.

Tiến Hóa bí cảnh tuy nhiều bộ phụ thể nhưng mà so với số Luyện Linh cửu trọng muốn bước vào Tạo Thể cảnh thì chẳng thấm vào đâu. Vậy nên Tiến Hóa bí cảnh mới giới hạn số lượng có thể vào, cùng thời gian mở ra.

Tuy vậy Tiến Hóa bí cảnh cũng cần liên tục bổ sung phụ thể mới.

Bổ sung bằng cách mang một bộ phụ thể vào trong pháp trận, sau đó kết ấn quyết khởi động pháp trận, Tiến Hóa bí cảnh sẽ tự động hút lấy phụ thể vào trong. Đồng thời Tiến Hóa bí cảnh sẽ tự động phân loại phụ thể đặt vào vị trí phù hợp.

Các thế lực sẽ tự phân chia nhau nhiệm vụ bổ sung phụ thể mới. Có thể kiếm phụ thể từ săn giết ma thú, kẻ địch hoặc là cơ thể của cường giả trong tộc.

Bộ cơ thể mà Nghệ Cơ chiếm được chính là phụ thể mà một vị tiền bối Nghệ gia để lại, vô cùng thích hợp với Nghệ Cơ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play