“Tiêu Viêm, nếu ngươi xuất quan rồi thì đi gặp thiếu tộc trưởng. Ngài ấy đang chờ.”
Một vị thiên môn nhân đứng ngoài nói vào Tiêu Viêm.
“Được, ta đến ngay!” Ở đây một tháng, tuy phần lớn là bế quan nhưng linh hồn lực của hắn vẫn nghe ngóng được những thông tin cơ bản của Dược tộc. Hắn càng khẳng định, Dược Thiên là đại năng chuyển thế.
“Dược thiếu tộc trưởng! Không biết tìm tại hạ có chuyện gì?”
“Ngươi cảm thấy Dược tộc dưới sự huấn luyện của ta như thế nào!”
“Không thua kém thiên tài tuyệt thế! Mỗi người đều có năng lực đánh 10 người đồng cấp. Thậm chí một vài người vượt 3 tinh đều có thể dễ dàng đánh bại đối thủ!”
“Đúng! Ngươi nói đúng! Nếu đơn đấu, bọn hắn sẽ giày xéo đồng cấp! Thậm chí cả ngươi không chắc thắng được ai trong bất cứ họ!” Dược Thiên tự tin trả lời.
Tuy không thừa nhận, nhưng Tiêu Viêm cũng không phục lắm. Nếu trước kia, hắn chắc chắn sẽ bại. Nhưng giờ đây, hắn có thể đánh 10 người mình trước kia. Đặc biệt là chiêu Phật nộ hoả liên, hắn đã hoàn thiện và mạnh mẽ hơn trước kia không biết bao nhiêu lần.
“Ta biết năng lực ngươi bao nhiêu! Thôi được, ta không nhiều lời nữa! Ta chỉ hỏi một câu: Ngươi có chịu thần phục dưới trướng ta hay không? Ta rất xem trọng ngươi!”
“Ta...” Tiêu Viêm do dự. Hắn không nghĩ trọng sinh lại phải chịu làm đệ nhị. Hắn mục tiêu là bá chủ thế giới đấu khí. Nhưng giờ đây, hắn cảm thấy mình không bằng Dược Thiên về mọi mặt. Cuối cùng hắn cắn răng nói:
“Được, ta thần phục ngài với điều kiện! Khi ta đủ năng lực, ta muốn khiêu chiến ngài! Nếu ta thắng, ngài phải đáp ứng bất kỳ nguyện vọng nào của ta!”
“Được, ta đáp ứng. Nhưng ngươi chỉ có 3 lần khiêu chiến cơ hội!” Dược Thiên sảng khoái đáp ứng.
Nhưng tại sao phải ba lần mà không phải tuỳ thời khiêu chiến. Đó bởi vì hắn không rãnh mà chỉ đạo Tiêu Viêm mỗi lần cần kinh nghiệm chiến đấu. Hai là hắn chắc chắn sẽ suy yếu một thời kỳ. Hắn không muốn bị Tiêu Viêm lật bàn.
“Tốt lắm! Đây là quà gặp mặt!”
“Tuyệt phẩm linh giáp!” Tiêu Viêm quả là người biết hàng. Chỉ nhìn thôi cũng thấy linh giáp chất lượng cực cao.
“Đúng vậy. Đây là tuyệt phẩm linh giáp. Nó có thể phòng ngự một kích toàn lực của nhất tinh Đấu thánh. Nhưng chức năng quan trọng của nó là đúc luyện thân thể. Nó có thể khiến trọng lượng cơ thể tăng lên đến 50 tấn.”
“Cái gì! Thật khó tin!” Đây quả thật tại Đấu đế đại lục hắn cũng chưa từng nghe thấy. Nếu xét về chức năng, có thể xem đây là Thiên cấp hộ giáp.
Thực tế làm sao hắn có thể nghĩ ra. Đây là kết hợp ý tưởng áo giáp của người Saiya và phòng trọng lực, tăng trọng lực lên 1000 lần.
Chính vì vậy, Dược Thiên cũng mang hộ giáp nhưng hắn phẩm chất cao hơn, có thể chịu đựng một kích toàn lực của đấu thánh viên mãn, tức 4 triệu sức mạnh va chạm.. Để tạo ra được hộ giáp này hắn phải tốn 4 vạn bổn nguyên điểm. Đây cũng là chuẩn bị cho hắn bách luyện thành đế và thăm dò đấu đế động phủ sắp tới.
Thời hạn 1 tháng cũng đến. Đúng như Dược Thiên dự tính, hắn vừa đột phá đấu thánh thất trọng. Lần này hắn dẫn theo 1 vạn quân đội. Mục đích là rèn luyện lính mới.
Địa bàn hoa tông...
“Được rồi, các vị thái trưởng lão đã thống nhất như thế, chúng ta cũng đành nghe theo! Tập hợp toàn tông theo ta đón địch!”
“Tại hạ Môn chủ Thiên môn. Các vị dự tính thế nào? Chiến hay hàng!”
Một vị thái trưởng lão Hoa tông Hoa Vạn Nguyệt đứng ra nói:
“Lão thân đại diện hai tông có ý kiến như thế này: để tránh hai bên tổn thương vô ích, lão thân đề nghị chúng ta đấu 5 trận, người thắng cuối cùng sẽ là phe chiến thắng. Nếu bên liên minh nhị tông thắng, Thiên môn chủ xin lui khỏi Hoa tông và Thiên minh tông. Nếu phe Thiên môn chủ chiến thắng, Nhị tông nguyện ý thần phục vô điều kiện.”
“Ha ha tốt, các ngươi chọn 5 người bước ra để đỡ tốn thời gian của ta!” Dược Thiên nắm chắc phần thắng nên không kiêng dè gì nói thẳng.
“Được thôi
Người thứ nhất là lão thân Hoa Vạn Nguyệt, đấu thánh 7 sao
Người thứ hai là Hoa Vạn Ảnh, đấu thánh 7 sao.
Người thứ ba là Hoa Tranh, đấu thánh 6 sao.
Người thứ tư là Hắc Hoàng, đấu thánh 7 sao
Người thứ 5 là Thiên ma, đấu thánh 7 sao.”
“Được, tất cả cùng lên đi!” Dược Thiên tâm huyết dâng trào. Thật khó tìm đối thủ, hôm nay một hơi 5 tên cùng cảnh giới so găng, hắn thật hưng phấn.
5 người bỗng hoá đá, phía sau mấy vạn tông nhân cũng hoá đá, 1 vạn thiên môn nhân cũng hoá đá, Tiêu Viêm cũng giơ ngón cái lên, miệng cũng lẩm bẩm: “hảo cường, hảo bá khí!”. Chính hắn cũng chưa bao giờ dám cùng đấu 5 người cùng cấp, đặc biệt là càng tu luyện về sau, càng khó vượt cấp chiến đấu.
Thật ra đây cũng là mưu kế của các vị thái thượng trưởng lão nhị tông! Thực lực thiên môn quá cường hãn nhưng đỉnh tiêm chiến lực rất ít. Chính vì thế, bọn hắn mới bày ra xa luân chiến bỉ ổi này. Không ngờ môn chủ thiên môn bá khí như thế, chẳng những không lui bước mà độc đấu quần chiến với 5 người bọn họ.
“Tốt. Lên đi!”
Không nhiều lời, cả năm bèn phóng tới 5 phương vị chuẩn bị ra đòn hợp kích. Đây là thành quả luyện tập cả tháng qua của 5 người.
“Đại long minh ấn!”
Cả 5 người đồng loạt hô to và phóng xuất thiên giai trung phẩm vũ kỹ. Từ tay mỗi người, một đầu hắc long theo vòng xoắn ốc bay thẳng ra cùng xông tới há to mồm cắn nuốt Dược Thiên.
Dược Thiên mỉm cười, thiên nhãn mở, thần thông ra. 5 con hắc long biến mất vô tung vô ảnh, đồng thời theo đó lực lượng của 5 người cũng biến mất dần. Năm người kinh hãi, vội vàng dùng chân đá nát không gian trước mặt ngăn chặn thần thông của Dược Thiên.
Dược Thiên cũng không muốn hút cạn năng lượng của 5 người nên thu lại thần thông.
Năm người được cơ hội thở dốc.
“Đấu kĩ của Thiên môn chủ thật bá đạo!” Hoa Vạn Nguyệt tán thưởng nói
“Các vị, đấu kĩ của hắn có thể hấp thu hoặc vô hiệu hoá năng lượng của chúng ta. Ta nghĩ nên cận chiến để hắn trở tay không kịp!”
“Được, Ta chủ công, các ngươi kiềm chế hắn!” Thiên Ma lão nhân đưa ra kế hoạch tác chiến.
Chính vì thế, 5 người mỗi phụ trách một phương hướng, kẻ đánh về phía đỉnh đầu, kẻ tấn công vào ngực, kẻ tấn công hạ bộ, kẻ tấn công cột sống, kẻ tấn công phần eo bằng những chiêu thức bá đạo vô song.
Dược Thiên vẫn ung dung lạnh nhạt dùng biên độ cực nhỏ né tránh đồng thời vận dụng đấu khí ngăn cản các chiêu thức của 5 người.
Quả thật nếu xét về tốc độ, Dược Thiên thể hiện ra tốc độ cũng bằng 5 người, về lực lượng cũng áp chế bằng 5 người nhưng thể thuật cao cường, kinh nghiệm chiến đấu phong phú nên hoàn toàn khiến 5 người rơi vào hạ phong.
“Toàn phong cước!” Dược Thiên hô to một tiếng sau đó là roi chân như ẩn như hiện quét chính xác vào đầu 5 người khiến bọn hắn rơi rớt về 5 phương hướng khác nhau và nằm thoi thóp nơi đó.
“Các ngươi đã bại!”
“Đúng, chúng ta đã bại! Xin hỏi Môn chủ lúc nãy dùng mấy thành công lực!” Thiên Ma lão nhân tò mò hỏi!”
“Thôi nói ra sợ đả kích các ngươi! Ta chưa sử dụng tới 1 phần trăm!”
“Cái...cái gì! Một phần trăm!” Cả năm người run rẩy lẩm bẩm “Thế gian yêu nghiệt, quả thật yêu nghiệt a!”
“Không nói nhiều, tất cả bọn ngươi hãy giao nộp không gian giới chỉ!”
Một vạn môn nhân nhanh chóng thu nạp chiến lợi phẩm.
“Theo ước định ban đầu, từ hôm nay Hoa tông cùng Thiên minh tông chính thức gia nhập Thiên môn. Nhiệm vụ đầu tiên của các ngươi là cung cấp kinh nghiệm.”
“Kinh nghiệm? Kinh nghiệm gì?” 5 người cảm thấy mình sống mấy trăm năm đầu óc không đủ dùng.
“Các người cảm thấy ta dẫn cả sư đoàn vạn người đến đây làm gì! Các ngươi nghe rõ đây. Nếu các ngươi có thể chống đỡ sau trăm hiệp chiến đấu với Thiên môn nhân, các ngươi sẽ sống sót, ngược lại hãy cầu nguyện đi!” Dược Thiên nhìn về phía Nhị tông và vận dụng truyền âm thuật quát vào tai từng người.
“Các ngươi lựa chọn đối thủ đi!” Dược Thiên truyền âm vào thiên môn nhân.
Bởi theo ý tứ của hắn, mỗi môn nhân phải là tuyệt thế thiên kiêu. Phải chiến đấu với người cùng cảnh giới hoặc cao hơn, không được phép lựa chọn thấp hơn mình.
Cứ như thế, một vạn người nhanh chóng tìm được hơn hai vạn đối thủ. Một chiến trường rộng lớn được toả ra khắp hoa tông. Từ đấu vương đến đấu thánh đều diễn ra đặc sắc khắp nơi. Tuy nhiên Nhị tông không ai dám hạ tử thủ với Thiên môn mà cố ý câu giờ.
Dược Thiên cũng không quan trọng, trận này chỉ là để thử thách bọn hắn thôi. Chứ thực chiến đường của bọn hắn còn rất dài.
Sau 4 canh giờ, tất cả các trận đấu cũng kết thúc, trong đó Nhị tông cũng có một số người thắng được nhưng tỉ lệ không cao, có khoảng 5 ngàn người. Còn 15 ngàn người còn lại thì bị hạ nốc ao. Nhưng tử thương chỉ hơn trăm người, số còn lại chủ yếu mất sức chiến đấu hoặc ngất xỉu.
“Tốt lắm, ta cho các ngươi thời gian một tháng cùng các huynh đệ nhị tông luận bàn! Nếu ai không chịu, báo cáo đội trưởng giết không tha! Rõ chưa?”
“Rõ!” Vạn người đồng thanh đáp.
Cứ thế, mỗi ngày, đều có lớn có nhỏ các trận đấu nổ ra liên tục. Dược Thiên cũng không nhàn rỗi, phân ra 1000 phân thân chỉ đạo các cặp hoặc các nhóm quần chiến, đồng thời cũng sử dụng trận hợp kích ngày càng thuần thục. Song song với luyện binh, Dược Thiên cũng sai hai chi quân đội đến nhị tông vơ vét 7 thành thiên tài địa bảo, đan dược, linh dược về cho hắn.
Chính vì thế, qua hai trận này, Dược Thiên cũng thu được mấy chục triệu năng lượng đấu thánh. Gần đủ cho hắn bách chuyển thành đế. Đồng thời cũng thu được gần 1 triệu bổn nguyên điểm.
Qua thu phục nhị tông, Dược Thiên bỗng mừng rỡ cực kỳ. Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy vui sướng như thế. Bấy lâu nay bổn nguyên cơ thể chậm chạp không đột phá. Sau khi thu phục nhị tông, hấp thụ hết khí vận hai tông thì bổn nguyên hắn đã phá mốc 1 phần trăm, chính thức được thế giới thừa nhận khí vận chi tử.