Giờ hình như anh ngày càng quan tâm săn sóc cô, có điều Thịnh Thảo An biết những thứ này đều là ảo giác của cô, anh muốn cô ở bên cạnh anh nên mới nói ra những lời như vậy, cô không thể bị vẻ ngoài dịu dàng của anh lừa gạt.
Bởi vì cô biết bên trong vẻ ngoài thiên sứ của Đường Lực chính là một trái tim xấu xí, cô không biết anh đã làm bao nhiêu chuyện quá đáng với cô, hơn nữa cô còn nghi ngờ anh có liên quan đến cái chết của Triệu Dương.
Nếu quả thật là anh đang cố ý làm khó, vậy thì người đàn ông này không hề đáng tin, cô nhất định phải tỉnh táo lại, không thể để cơ thể mình tiếp tục như vậy, do đó cô theo anh về nhà là cách tốt nhất.
Vì vậy Thịnh Thảo An nặn ra một nụ cười vô cùng đáng yêu rồi nói với anh: “Thật ra anh không cần lo lắng cho cơ thể tôi, cơ thể tôi rất tốt, giờ tôi chỉ muốn yên ổn ở cạnh anh, chỉ vậy thôi.”
Khi Đường Lực nghe Thịnh Thảo An nói những lời này thì phát hiện trong lòng mính rất vui, không ngờ cô chỉ thuận miệng nói mấy câu đã làm mình dao động như vậy, anh thật sự không ngờ mình ngày càng quan tâm cô, chẳng lẽ mình đã yêu cô đến hết thuốc chữa rồi sao?
Giờ anh không thể nào xác định được trái tim mình, nhưng có một điều duy nhất anh có thể xác định chính là, anh rất hy vọng cô luôn ở cạnh anh, mặc dù anh không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng anh cảm thấy nếu cô ở cạnh anh, như vậy cuộc sống hiện tại của anh sẽ được đảm bảo, nhưng nếu cô biến mất trước mặt anh, vậy thì thế giới của anh sẽ sụp đổ.
Anh cũng không biết bây giờ cô có nói dối không, nhưng khi nghe điều này trong lòng anh thật sự rất vui, vì vậy anh không tiếp tục phản bác Thịnh Thảo An nữa.
Lúc trước bởi vì sự cầu xin của Thịnh Thảo An mà Thịnh Trình Việt đã thông qua năng lực của mình, bảo người bên cục cảnh sát tha cho Đường Lực, vì vậy anh vẫn còn chút tài sản nho nhỏ, chỉ là không được như trước, nhưng vẫn đủ để kinh doanh nhỏ.
Khi bọn họ trở về biệt thự của Đường Lực, Thịnh Thảo An định đi nấu đồ ăn cho anh, nhưng vừa xuống xe định đi vào nhà bếp thì Đường Lực không hề do dự bế cô lên.
Cô trợn tròn mắt nhìn Đường Lực, đôi mắt to tròn nhìn anh, dáng vẻ rất mê hoặc, cô không hiểu sao anh lại làm như vậy?
“Nếu em đã hạ quyết tâm muốn làm người phụ nữ của tôi, còn định cùng tôi cao chạy xa bay, đương nhiên tôi sẽ không bạc đãi em. Hơn nữa tôi sẽ đối xử ngày càng tốt với em.” Đường Lực cũng không ngờ mình lại nói ra cam kết như vậy.
Trước đây anh không nghĩ tới mình sẽ làm chuyện này, bởi vì trước giờ anh chỉ muốn thoát khỏi cô, nhưng không ngờ có một ngày, anh không thể rời khỏi Thịnh Thảo An.
Thịnh Thảo An không phản ứng lại ngay, bởi vì cô không biết mình nên mở miệng nói gì, lúc đầu cô định vào nhà bếp nấu chút gì đó để lấy lòng anh, rồi đổi lấy tin về tung tích Triệu Dương.
Nhưng cô không ngờ Đường Lực không hành xử theo những gì cô nghĩ, anh dịu dàng cẩn thận, xem cô như là búp bê sứ dễ vỡ, anh đặt cô lên chiếc giường lớn mềm mại, còn dịu dàng đắp chăn giúp cô, giống như sợ cô bị lạnh, giờ cô nhận được đãi ngộ như một thần tiên rồi sao?
Thịnh Thảo An cảm thấy mình bây giờ cô giống như một cô công chúa nhỏ, còn Đường Lực đối xử với cô giống như cô là người yêu của anh vậy, hơn nữa những lời hứa ban nãy của anh cũng khiến người khác động lòng.
Nếu trước đây Đường Lực làm những chuyện này, chắc chắn tim cô sẽ bay về phía anh, nhưng giờ đã không còn như trước, cô không thể để mình dễ dàng động lòng nữa, bởi vì cô phát hiện trong lòng cô đã có người rồi, cô sẽ không động lòng với bất kỳ ai.
Thịnh Thảo An đang định mở miệng nói với anh mình muốn đi xuống bếp, nhưng Đường Lực đã vội cắt ngang lời cô.
“Em yên tâm, tôi biết em muốn đi xuống nhà bếp ăn cơm, tôi sẽ chuẩn bị giúp em, em muốn ăn gì thì nói thẳng với tôi.”
Thịnh Thảo An kinh ngạc đến mức cằm sắp rớt xuống đất, vậy mà anh lại cướp vai diễn của cô, cô vốn định lấy lòng anh nhưng giờ thì ngược lại, nhất thời cô bị cứng họng, không nói được gì, bởi vì cô không thể nào chấp nhận được hiện thực này.
Đường Lực cưng chiều xoa đầu cô rồi nói: “Em muốn ăn gì thì cứ nói thẳng với tôi là được, tôi sẽ cho em ăn những món ăn ngon nhất thế giới, mặc dù bây giờ tôi không giàu có, nhưng tôi vẫn có thể cho em một cuộc sống ấm no, khỏe mạnh.”
Lời cam kết đơn giản này chính là cuộc sống mà cô mong ước, nhưng giờ cô không thể để mình chìm đắm trong hạnh phúc nhỏ này.
Bởi vì cô biết anh không phải người đáng tin, nhưng dưới sự truy hỏi của anh, Thịnh Thảo An vẫn ấp úng mở miệng, nhưng mới nói mấy chữ… đã không thể nào nói tiếp được nữa.
“À, thì, tôi muốn ăn…”
Nhất thời Thịnh Thảo An không nhớ ra mình muốn ăn món gì. Cô không biết đã bao lâu rồi cô chưa nghĩ đến vấn đề này, đã lâu rồi không ai cưng chiều cô như công chúa nhỏ, nhưng giờ cô không thể nào thích ứng sự cưng chiều này ngay được, vì vậy cô không thể nào nói tiếp.
Đường Lực thấy dáng vẻ Thịnh Thảo An như vậy thì mở miệng nói: “Giờ cơ thể em vẫn chưa khỏe, vì vậy không thích hợp ăn nhiều món bổ, đợi mấy ngày nữa đi, giờ em ăn những món thanh đạm trước để điều dưỡng cơ thể.”
Đường Lực nói xong thì khóa mở còng tay, rồi xoay người rời đi ngay, khi Đường Lực đã ra khỏi phòng, Thịnh Thảo An lập tức dùng tay nhéo mặt mình, cô thật sự cảm thấy dường như mình đang nằm mơ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT