Ngụy lão phu nhân mãi cho đến buổi tối mới biết được Đình ca nhi bị bệnh.
Tân khách còn chưa có rời đi, bà liền mang theo hạ nhân chạy tới, ngồi ở bên giường nắm tay Đình ca nhi, vừa đau lòng vừa tự trách.
May mắn Đình ca nhi đã không còn sốt, lang trung kiểm tra qua vô sự, khiến cho ma ma trước ôm đi trở về sắc thuốc.
Ngụy lão phu nhân giữ lại, bà nói với Ngụy Lăng:
- "...Lúc trước mẫu thân đã nói đưa Đình ca nhi tới để mẫu thân nuôi dưỡng, con nói sợ quấy nhiễu mẫu thân tu dưỡng. Chuyện như vậy xảy ra một hai lần thì thôi... Nếu lại xảy ra như vậy thế nào mới tốt! Không bằng ngày mai liền thu thập đồ đạc của Đình ca nhi, chuyển đến chỗ mẫu thân thôi. Đông Noãn các của mẫu thân còn có chỗ, vừa vặn Đình ca nhi có thể ở."
Ngụy Lăng đứng ở trước mặt bà nói:
- "Mẫu thân, ngài không cần sốt ruột. Con đã thương lượng qua với Nghi Ninh... Đình ca nhi chuyển đến ở cùng với Nghi Ninh, về sau để Nghi Ninh quản giáo nó."
Ngụy lão phu nhân có chút khiếp sợ!.
Nghi Ninh vừa mới trở về Anh quốc công phủ có nữa tháng, vả lại nàng tuổi cũng không lớn.
- "Nghi Ninh đã đồng ý?" Ngụy Lăng mặc kệ lão phu nhân nghĩ như thế nào, nói tiếp... "So với một đám nha đầu bà tử Nghi Ninh chiếu khán nó tốt hơn."
Đình ca nhi là chủ tử, nha hoàn ma ma như thế nào quản nó cũng không dám làm càn. Nhưng là Nghi Ninh liền không giống vậy, đệ đệ không nghe lời nàng có thể giáo huấn, đệ đệ sinh bệnh nàng có thể đau lòng. Việc này vú già đều không thể làm...
.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT