Theo đà nổi tiếng, các công việc của Lâm lam cũng được lên lịch trình.
Đã có Coco nắm chắc, chất lượng hoàn toàn không có vấn đề
Còn về giải trí Tân Trí, sau khi Diêm Quân Lệnh chuyển tiền vi phạm
hợp đồng tới tài khoản của Tần Sâm, sự hợp tác giữa hai công ty cũng dần dần ít đi.
Tần Sâm vốn có ý lấy lòng đại cổ đông, nhưng cùng với sự ra đi của
Lâm lam, thêm chuyện Diêm Quân Lệnh công khai đối địch, khiến cổ phiếu
của Tân Trí rớt thảm hại, tổn thất hơn tỷ đồng.
Vừa hay lúc này Khúc Khải dẫn theo Đỗ Tịch nhảy sang công ty khác, có thể gọi là bị người thân bỏ đi, bạn bè phản bội. Cuối cùng bị đại cổ
đông cùng nhau kháng nghị, trực tiếp bãi miễn vị trí giám đốc điều hành
của anh.
Từ vị trí cao ngã xuống, Tần Sâm bị đả kích không ít, nhưng càng
khiến anh ta khó chấp nhận là Lâm Lam vốn dĩ là vợ của Diêm Quân Lệnh.
Trong lòng một chút thương thầm đó giờ trở thành niềm khó chịu khó nói
thành lời, nhưng rốt cuộc anh vẫn là kẻ thua cuộc. Ngày thứ hai sau khi
bị sa thải, Tần Sâm liền đặt vé bay tới nước mỹ làm nghiên cứu sinh,
trước khi đi gửi cho Lâm Lam một dòng tin nhắn xin lỗi.
Lâm Lam nhận được tin nhắn, lúc đầu thấy lạ, sau đó thì thấy lòng nhẹ nhõm hơn.
Vốn dĩ cô có chút lo lắng cho Tần Sâm, nhìn thấy tin tức về Tần Sâm,
có cảm giác gặp lại hình ảnh của Trần Lâm Kiệt, cũng may Tần Sâm không
giống Trần Lâm Kiệt, anh ta chọn nhận thua, từ bỏ.
Thậm chí khi rời đi còn nói rõ tâm ý với cô.
“Xem cái gì mà chăm chú vậy?” Diêm Quân Lệnh tắm xong đi ra thì thấy Lâm Lam nhìn điện thoại thẫn thờ.
“Anh có tình địch rồi.” Lâm lam ngẩng đầu trả lời nghiêm túc, nhìn cơ bắp gợi cảm của đàn ông không kiềm lại được lẩm bẩm, “Mỗi lần tắm xong
anh không biết khoác áo vào sao?”
“tình địch?” Diêm Quân lệnh bỏ qua câu hỏi thứ hai.
“Nhưng mà đói với anh không còn sự uy hiếp gì nữa rồi.” Lâm Lam nhún vai.
Diêm Quân Lệnh không tin, giơ tay ra cầm lấy điện thoại của Lâm Lam,
nhìn thấy tin nhắn của Tần Sâm, “Quen biết quá muộn, rung động mà không
biết, gây ra sai lầm lớn, xin lỗi vì quá nông cạn, chúc em hạnh phúc.”
“Đậu phụ thối.” Diêm Quân Lệnh xem xong liền chê bai rồi ném điện thoại qua một bên, ra bộ nổi da gà hết người.
Lâm Lam trừng mắt, “Anh đang ghen hả?” nói tới đây cô bỗng nhớ tới
người đàn ông này thời gian trước tỏ tình làm người ta ngán chết. “Suýt
nữa thì quên, anh vẫn chưa nói, trước đây mấy lời ngọt ngào hoa mỹ anh
học từ đâu vậy?”
“Anh sẽ không ghen em, mà sẽ làm em sướng.” Diêm Quân Lệnh nhìn Lâm lam, lại lần nữa bỏ qua câu hỏi thứ hai.
“Anh... đồ háo sác.” Lâm Lam không hiểu tại sao bọn họ đang bàn vấn
đề vô cùng trong sáng, tới cuối cùng đều có thể đi lệch là sao?
“Anh háo sắc chỗ nào?” Diêm Quân Lệnh thuận thế nằm bò trên người Lâm Lam, tóc đen vẫn chưa khô, thời gian này dài ra nhiều, khiến người đàn
ông càng nhìn càng hấp dẫn người khác.
Lâm Lam bị vẻ đẹp đó hớp hồn, không kiềm chế được nuốt nước miếng, hai tay chống lấy ngực đàn ông, “Anh đừng có làm bậy.”
“Anh làm bậy cái gì?” Diêm Quân Lệnh ra vẻ không hiểu hỏi lại.
Lâm Lam, “tóm lại anh đừng làm bậy.”
“ồ...” Diêm Quân Lệnh đặc biệt kéo dài chữ ồ...
“Anh đừng như vậy, em ngứa.” Hơi thở nồng ấm kèm theo phả vào cổ, Lâm Lam nghiêng đầu chặn người đàn ông áp sát.
“Ngứa chỗ nào? Anh gãi giúp em.” Rõ ràng một gương mặt lạnh lùng cao quý, lại nói ra nhưng câu khó tả.
Nhưng nghĩ kỹ Lâm Lam lại không nhịn nổi muốn văng tục, Diêm đại tổng tài, giới hạn của anh đâu?
“Đây là biểu cảm gì vậy?” người đàn ông rõ ràng hiểu còn cố tình hỏi, rồi lại thổi hơi ấm vào Lâm Lam.
“Có ai nói rằng anh rất ngây thơ, không ngược đãi ai không?” Lâm Lam
cảm thấy bị người đàn ông đè lên cũng không phải chuyện sớm muộn, bởi
vậy chống lại mới là đúng đắn.
“Em là người đầu tiên.” Diêm Quân Lệnh mỉm cười trả lời.
Hồn của Lâm lam suýt nữa thì bị lấy mất, ở cùng người đàn ông lâu như vậy, cô phát hiện hệ miễn dịch của bản thân lại kém như vậy.
Nhưng mà kém thì cũng kém rồi, động tác của Lâm Lam lại không bị tụt giảm.
Chờ Diêm Quân Lệnh có phản ứng thì phát hiện bánh bao nhỏ dùng khăn
lau tóc buộc chặt hay cổ tay lại, nằm dưới người anh cười đắc ý.
“Cho nên em định ngược đãi anh như thế nào?” không những không phản
kháng, Diêm Quân Lệnh quyết định ôm Lâm Lam lăn xuống dưới người cô, nằm thản nhiên trên giường, bộ dạng kiểu mặc kệ muốn làm gì thì làm.
Lâm Lam lật người làm chủ, nhìn người nằm dưới, hô lên vài từ, “Anh thích bị ngược đãi như thế nào?”
Diêm Quân Lệnh vui mừng, cô gái nhỏ muốn chơi trò làm nhục sao? Rất mong chờ.
“Nghiêm túc chút.” Lâm Lam bị nụ cười có chút dâm đãng của đàn ông
kích thích, dùng bàn tay nhỏ nhắn vỗ vào bộ ngực rắn chắc, rất uy phong
ra lệnh.
“Hứ, đồ quỷ sứ.” Diêm Quân Lệnh miệng thì nói như vậy, nhưng bị dáng vẻ này của cô gái nhỏ thì vô cùng kích động.
Lâm Lam không nhìn thấy phản ứng của người đàn ông, khí thế hừng hực
cưỡi lên eo bụng của Diêm Quân Lệnh, ngày trước đều là người đàn ông này hô mưa gọi gió trên người mình, bây giờ tới lượt của cô rồi.
“Nói ai là đồ qủy sứ hả?”
“Em đó.”
“Nói lại!”
Bộ ngực của Diêm Quân Lệnh lại chịu cái tát của cô gái nhỏ, thật là đè đầu cưỡi cổ người ta rồi.
“Có tin lát nữa em rất thảm không?” vặn cổ tay, Diêm Quân Lệnh ra vẻ uy hiếp cô gái nhỏ bên trên.
Lâm Lam giật mình, vội vàng đi kiểm tra chiếc khăn cột trên tay Diêm
Quân Lệnh, phát hiện vẫn nằm như cũ trên cổ tay Diêm Quân Lệnh, lúc này
mới thở phào nhẹ nhõm, vuốt ngực mình mà nói, “Đồ xấu xa, dọa em à.”
“ừm, dọa em đó.” Diêm Quân Lệnh phụ họa theo, kết quả phút chốc Lâm Lam lại cắn ngực anh một miếng.
Diêm Quân Lệnh lạc giọng á một tiếng, liền bắt gặp một khuôn mặt đắc ý, ánh mắt nhìn anh có chút khiêu khích.
Chịu không nổi sự kích thích này, Diêm Quân Lệnh lật người, dùng hai
chân kẹp chặt Lâm Lam, uy hiếp ngược lại người bên dưới, “Đồ quỷ sứ dám
kiêu ngạo hả?”
“u... anh bỏ em ra, đồ xấu xa, trò chơi không phải chơi như vậy!” Lâm Lam bị Diêm Quân Lệnh kẹp chặt hai đùi liền ra sức giãy giụa.
“vậy chơi như thế nào?” Diêm Quân Lệnh vừa nói, cũng không cởi chiếc
khăn đang trói cổ tay mình, mà cúi đầu dùng răng xé rách áo của cô gái
nhỏ.
Lâm Lam a một tiếng muốn né tránh, nút áo trước ngực cũng bị bung ra, vốn muốn hành hạ trai đẹp, nhưng lại bị hành ngược lại, bộ dạng đáng
thương nhìn đàn ông, “Anh có thể nhường em lần này không?”
“Được, anh nhường em ở trên.”
“Hụ hụ... ông xã, cái đó của anh!” Lâm lam ho nhẹ.
Diêm Quân Lệnh đưa mặt dụi về trước cắn dái tai của Lâm Lam, “Làm sao đây? Bị anh trộn lại cùng bà xã ăn rồi.”
“Anh... vô liêm sỉ!”
“Em ăn cùng anh nhé?” Diêm Quân Lệnh cười xấu xa.
Lâm Lam mặt đỏ ửng, bất giác sờ gáy, nhưng lại sờ phải thứ đồ khả nghi, nuốt nước miếng căng thẳng, “Em...”
“Không cần giải thích, anh hiểu. Nhưng mà hôm nay không dùng, chúng ta sinh cháu cho bà nội.”
“Anh...”
“Anh cái gì?”
“Đây không phải của em!” Lâm Lam mắng yêu.
“ồ, vậy thì là của anh.”
Tên đàn ông xấu xa!
Vẫn muốn nhìn không?
Tắt đèn rồi... đi ngủ thôi, đi ngủ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT