Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, ở phòng phát sóng trực tiếp nói: “Hiện tại xem ra, ước mơ của bọn họ thật đúng là có khả năng thực hiện.”
“Hở? Tiểu Quả Quả có lòng tin như vậy?”
“Tiểu Quả Quả như thế nào đột nhiên nói như vậy? Tò mò! ╮(╯▽╰)╭”
“Đúng vậy đúng vậy! Ta thế nào cũng không cảm thấy bọn họ có tiềm chất để trở thành cái gì mà tổng thống, nguyên soái!”
“╮(╯▽╰)╭ tiểu Quả Quả ngươi có phải muốn hoàn thành nhiệm vụ đến điên rồi không?”
“Lầu trên nói chuyện khùng điên gì đâu! Tiểu Quả Quả nhà ta nói như vậy khẳng định là có căn cứ 233333333”
“Tò mò lý do của tiểu Quả Quả~”
Mạc Vân Quả giương mắt nhìn thoáng qua đám người đi phía trước, ở phòng phát sóng trực tiếp chậm rãi giải thích.
“Tiểu đội này đều như vô tình hoặc cố ý lấy Mã Mễ làm đội trưởng, cũng tương đương với việc cô ấy có thực lực cường đại nhất. Dorothy tuy rằng nhìn qua không có gì, nhưng sức chiến đấu cũng cực kỳ cường hãn, hiểu được phối hợp với Mã Mễ, mặt khác tạm thời nhìn không ra."
"Còn về Nhĩ Tư, anh ta rất quen thuộc với trùng tộc, mà những trùng tộc đó đều là những nguyên liệu quan trung để chế tại cơ giáp, nói vậy anh ta vì chế tạo cơ giáp đã làm rất nhiều công việc, mới có thể quen thuộc Trùng tộc như thế, nhược điểm cũng nhanh chóng nắm giữ.
Tới Cách La Phu……”
Mạc Vân Quả tạm dừng một chút, dường như đối với y có chút bất đắc dĩ.
“Một đường đi tới đây, phàm là đồ vật có chút giá trị, đều bị Cách La Phu nhặt lên.”
Cách La Phu tới hiện tại đã cõng một cái bao lớn, không biết khi nào, cái bao kia đã phồng lên hết cỡ.
Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp:……
“Nghe tiểu Quả Quả nói như vậy, ta mới phát hiện, cái bao của Cách La Phu khi nào lại đầy như vậy! ( kinh hãi )”
“Ta cũng không phát hiện!”
“Nếu không phải tiểu Quả Quả nhắc nhở, ta cũng không phát hiện!”
“Này…… Này tính tham tiền, hẳn là…… Có thể trở thành một kẻ có tiền đi?”
“( đỡ trán ) không thể tưởng được Cách La Phu trầm mặc lại có thể muộn tao* như vậy.”
*Muộn tao: bề ngoài lạnh lùng xa cách nhưng nội tâm mãnh liệt như lửa. Kiểu trong ngoài bất đồng.
“Hay lắm~ chẳng lẽ các ngươi không phát hiện tiểu Quả Quả quên nói một người sao?”
“Đương nhiên phát hiện chứ, là Phạm Đặc ~”
“Tiểu Quả Quả đối với Phạm Đặc có ý tưởng gì?”
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua vẻ mặt hưng phấn của Phạm Đặc, hắn đang cùng Mã Mễ nói cái gì đó, thoạt nhìn mười phần hưng phấn.
Từ hành động tay chân của hắn phán đoán, có lẽ vì giết chết được trùng phong hỏa mà vui vẻ đi.
“Hắn à, ước mơ của hắn không phải đơn giản nhất sao? Đem Trùng tộc đuổi ra khỏi Liên Bang.” Mạc Vân Quả tạm dừng một chút, quét một vòng vài người khác mới nói nói, “Mấy người này nhất định là có thể hoàn thành ước mơ của hắn.”
“Chậc chậc, ta thật tò mò, tại sao đám người Mã Mễ lại có thể ở cùng tên ngốc to con Phạm Đặc này?”
“Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa nhìn dáng vẻ bọn họ còn đối xử rất tốt với Phạm Đặc!”
“Có phải cảm thấy rất kỳ quái hay không? Ta cũng cảm thấy như vậy!”
“Ha! Cái này có là gì? Không phải có câu nói nói như vậy sao? Ở trong một đống người thông minh, luôn phải có một tên ngốc tử tới cân bằng một chút.”
“Phốc, trên lầu nói lời này tuyệt!”
“Nếu lời này để Phạm Đặc nghe thấy, chỉ sợ muốn đánh với ngươi một trận ha ha ha ha!”
“Hư, các ngươi coi như cái gì cũng không thấy ~ ( híp mắt cười )”
Mạc Vân Quả:…… Đứa nhỏ ngốc.
Đàn người nhanh chóng trở về trong thành, khi về tới nơi Mạc Vân Quả phát hiện vòng bảo hộ càng thêm mỏng manh, xem ra năng lượng không đủ.
Cô nhớ tới lời Nhĩ Tư ngày hôm qua, xem ra vòng bảo hộ này duy trì không được bao lâu.
Cô cụp mi, đi theo bọn họ, không nói gì.