Edit: Linhlady


Lúc này Mạc Vân Quả đã có thể nhìn thấy các loại bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, cô hơi hơi gợi khóe môi, mang theo một tia tà ác.


Muốn biết cô là ai? Ừm…… để cho bọn họ tự đoán đi.


Hiên Viên Tu vừa thấy tia ý cười này của Mạc Vân Quả ngay lập tức biết cô đang suy nghĩ cái gì, anh hiểu biết cô, còn muốn hiểu hơn chính bản thân.


Bất kể là cô trong quá khứ, cô hiện tại, kể cả cô trong tương lai, anh đều luôn hiểu cô như vậy.


Mạc Vân Quả cũng không bài xích động tác của Hiên Viên Tu, tuy rằng cô cũng không hoàn tàn nhớ tới, nhưng thân thể của cô, tâm cô, trước nay đều không bài xích Hiên Viên Tu.


Thời gian từng giây từng phút trôi đi, trong mảng hoang vu này, cô cùng anh trở thành phong cảnh xinh đẹp duy nhất.


Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp còn đang suy đoán thân phận của Mạc Vân Quả, thậm chí có vài người cũng cầu Mạc Vân Quả giải đáp, nhưng đều bị Mạc Vân Quả làm lơ.


Hiên Viên Tu cũng không nhiều lời, chỉ ôm Mạc Vân Quả, anh đã thỏa mãn.


Về phương diện khác, hiện tại không thích hợp để nói, vậy không cần nói.


Anh tin tưởng, bằng trình độ chỉ số thông minh của Thân Thân nhà mình, chỉ sợ đã biết toàn bộ chân tướng.


Trong lòng ngực là độ ấm của Thân Thân, một chút làm ấm áp thân thể anh, thậm chí còn tâm của anh.


Tại giây phút này, Hiên Viên Tu cảm thấy bản thân có được tất cả thứ quý giá nhất.


Đang như Hiên Viên Tu suy nghĩ, Mạc Vân Quả đã biết một ít thứ.


Ví dụ như cô là ai, vì sao cô lại ở chỗ này……


“Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành! Xin ký chủ là tốt công tác chuẩn bị thoát ly vị diện.”


Giọng nói của Đoàn Tử khoan thai tới muộn ở phòng phát sóng trực tiếp vang lên, lại khiến một làm sóng kinh nghi nổi lên.


Hiên Viên Tu đem Mạc Vân Quả ôm càng chặt hơn, anh không muốn buông cô ra, nhưng anh lại biết, anh không thể không buông.


Mạc Vân Quả vỗ vỗ lưng Hiên Viên Tu, nhẹ giọng nói: “Chờ em.”


Vừa dứt lời, thân ảnh của cô đã biến mất giữa chốn hoang vu.


Hiên Viên Tu ngơ ngác đứng nửa ngày, cuối cùng cười khẽ một tiếng.


“Được.” Anh chờ em.


Mảnh hoang vu này cuối cùng cũng biến mất trong vũ trụ, giống như chưa từng tồn tại.


Nhưng người trong phòng phát sóng trực tiếp đều biết, vị kia là nhân vật truyền kỳ từ vực sâu hắc ám đi ra, trong vũ trù này, dường như có gì đó đang chậm rãi thay đổi……


Có người sợ hãi, có người hưng phấn, cũng có người không liên quan leo lên cao, bất kể như thế nào, về tin tức của Hiên Viên Tu, bọn họ đều không báo cáo với Cục Quản Lý Thời Không.


Lại nói tiếp, Hiên Viên Tu chạy ra, còn không phải bởi vì những người quản lý đó không lo tới sao?


Huống hồ năm đó, lý do Hiên Viên Tu lại vào vực sâu hắc ám, tuy rằng những chấp pháp giả kia nói rất đường hoàng, nhưng bọn hắn cho tới bây giờ không phải kẻ ngốc.


Mặc kệ như thế nào, bọn họ chỉ là nhìn xem phát sóng trực tiếp mà thôi, còn trong quá trình phát sóng trực tiếp xuất hiện cái gì, bọn họ cũng không cần thiết phải đi báo cáo, không phải sao?


Huống chi, ngay cả khi bọn họ có suy nghĩ đi báo cáo, những người đó cũng sẽ không tin đi.


Bọn họ tự tin như vậy, tự tin Hiên Viên Tu sẽ không chạy ra……


Phòng phát sóng trực tiếp đóng cửa, Mạc Vân Quả lại về không gian u ám, chỉ là khác với trước kia, không biết từ khi nào không gian u ám đã biến thành một mảng hoàng kim, lóng lánh đôi mắt lẫn tâm cô.


Đây là màu sắc Mạc Vân Quả thích nhất, cũng là màu sắc cô chấp nhất.


Mạc Vân Quả nhìn không gian màu sắc hoàng kim kia, khóe miệng hơi câu, như là thấy chuyện gì thú vị……


--------------
Edit: Chúc mừng năm mới, chúc mọi người năm 2021 an lành, vui vẻ, hạnh phúc, vị diện này là món quà năm mới, "bao lì xì" nho nhỏ của Linh dành tặng các độc giả của mình, cảm ơn mọi người đã đồng hành, ủng hộ Linh suốt một năm qua (*^3^)/~♡

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play